Chương 1438
NGỒI XEM ĐÔI NÀY PHÁT “CẨU LƯƠNG”
Nhưng hôm nay anh lại đẹp trai quá mức, cô bỗng như nghe thấy thanh âm của vô số tình địch đang chạy tới.
Yến Thanh Ti sờ sờ bụng, may mà có con rồi!
Con ngoan, con tới đúng lúc lắm.
Nhạc Thính Phong mặc một bộ đồ tây màu đen đơn giản, áo sơ mi trắng, không thắt caravat cũng không thắt nơ, áo trong mở hai cúc trên cùng, tất cả các cúc áo đều là vàng được khảm ngọc xanh ở giữa, người biết hàng sẽ cảm thán một câu, cái này mới gọi là giàu nha!
Dưới đài, những đạo diễn, diễn viên từng hợp tác với Yến Thanh Ti đều biết rõ, ai nấy cũng đang chửi thầm trong lòng, mẹ nó, thế này thì ăn “cẩu lương” đến nghẹn chết mất thôi. Thật muốn vạch mặt đôi vợ chồng nhà này.
Quên đi, ai mà dám vạch mặt chứ, thôi thì cứ xem họ hành người ta đi.
Người chủ trì biết người trao giải này vừa mới được đổi, tuy nhiên họ đều là những người tâm lý vững vàng, tuy rằng trong lòng buồn bực nhưng ở trên sân khấu cũng chẳng bộc lộ ra cái gì.
“Hôm nay Nhạc tiên sinh tới tham dự lễ trao giải này thật sự là một niềm vui ngoài ý muốn. Dường như trước đây Nhạc tiên sinh chưa từng tham gia những hoạt động như thế này, không biết cơ duyên nào đưa ngài tới đây?”
Nhạc Thính Phong đứng ở trên đài, lúc anh nghiêm trang thì những người khác đều lác mắt.
Nhạc Thính Phong nói: “Hôm nay tới dự chương trình này là vì năm sau, không, chính là năm nay, Nhạc thị sẽ chính thức tiến quân vào ngành điện ảnh. Kỳ thật, năm ngoái tôi đã bắt đầu làm, kết quả thử nghiệm rất tốt.”
Những người không biết rõ chân tướng, sau khi nghe những lời này sẽ nghĩ, a, thì ra là thế, người này xuất hiện là muốn phát ra tín hiệu Nhạc thị muốn tiến quân vào ngành giải trí, cũng như đang muốn nói, đều tránh ra hết, ông đây muốn giết người.
Lúc trao giải, Nhạc Thính Phong trao cho Phong Tử Kì trước, bắt tay một cái đơn giản và nói câu chúc mừng.
Sau đó, anh cầm lấy cái cúp dành cho nữ diễn viên, khi mắt anh và mắt Yến Thanh Ti gặp nhau, nhất thời lửa văng khắp nơi.
Yến Thanh Ti tiếp nhận giải thưởng từ tay Nhạc Thính Phong.
[Sao anh lại tới đây?]
[Để trao giải cho vợ anh! Có phải rất kinh ngạc hay không?]
[Kinh ngạc em gái anh ấy]
Yến Thanh Ti đột nhiên hiểu ra, cô nhắn tin cho anh mà anh không trả lời hóa ra là muốn làm chuyện này. Có chết cô cũng không tin người được ban tổ chức mời trao giải ban đầu là Nhạc Thính Phong, tên lưu manh này không biết đã làm gì nữa?
Nhạc Thính Phong vươn tay: “Chúc mừng, Yến tiểu thư.”
Yến Thanh Ti hít sâu một ngụm, vươn tay, siết chặt: “Cám ơn!”
Nhạc Thính Phong còn muốn ở trên đài ôm Yến Thanh Ti một cái, nhưng bên dưới nhiều người như thế, còn có rất nhiều thợ ảnh, vì thế anh chỉ có thể nhẫn nhịn. Thời gian bắt tay giữa anh và Yến Thanh Ti dài hơn với Phong Tử Kì một chút, lúc buông ra, lòng bàn tay Yến Thanh Ti đã đỏ ửng.
Điểm động tác nhỏ ấy không ai phát hiện ra, chỉ có hai người họ biết.
Ít nhất, ở trong mắt người ngoài, hai người quá bình thường.
Người chủ trì gọi Nhạc Thính Phong lại, vừa rồi bên phía đạo diễn chương trình có người người xem trực tiếp vừa tăng lên chóng mặt, hy vọng anh có thể ở lại thêm một chút.
“Xin Nhạc tiên sinh dừng bước, có thể ngài không biết, khi anh xuất hiện, số người theo dõi trực tiếp chương trình lập tức tăng vọt, rất nhiều khán giả trên mạng gửi câu hỏi tới ngài, chúng tôi có thể hỏi ngài hai vấn đề được không?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Có thể.”
“Vấn đề thứ nhất, xin hỏi… Ngài còn độc thân ư?”
/1992
|