Chương 1965ANH ĐANG CÙ LÉT HAY ĐANG ĐÁNH MẶT MÌNH?
Cô quay đầu hướng vào trong phòng, la lên: “Ông xã....”
Rất nhanh, Nhạc Thính Phong cầm theo bàn chải đánh răng chạy ra: “Sao thế bà xã?”
Yến Thanh Ti kéo Nhạc Thính Phong qua, xoay đầu anh lại đối mặt với đám ký giả đang há mồm trợn mắt kia.
Cô nói với ký giả hứa đánh tự đánh vào mặt mình: “Được rồi, anh có thể bắt đầu được rồi, đừng lôi thôi nữa, lát nữa tôi còn phải lên máy bay nên phiền anh làm nhanh chút.”
Người đó co rút khóe miệng, khuôn mặt tỏ ra phẫn nộ, đối phương đã nói rõ ràng là Yến Thanh Ti đã qua đêm cũng với một người đàn ông khác, sao bây giờ lại biến thành Nhạc Thính Phong? Vợ chồng người ta ở chung với nhau một đêm thì còn cần người khác phải đồng ý sao?
Dĩ nhiên anh ta không tự tát mình trước mặt mọi người rồi, chuyện đó nhục nhã tới cỡ nào, thế là anh ta bèn hạ mặt cầu xin: “Thanh Ti tiểu thư, thật ngại quá, tôi….tôi cũng bị người khác lừa gạt, nhận được tin tức giả, thật sự xin lỗi cô, cô đại nhân không chấp tiểu nhân như tôi nhé.”
Yến Thanh Ti cười ha ha: “Tôi không chỉ là một người phụ nữ, mà còn là một người phụ nữ lòng dạ nhỏ nhen, đừng lãng phí thời gian nữa, nếu anh không làm được, tôi sẽ tìm người làm thay anh.”
Nhạc Thính Phong ở bên cạnh bổ them một dao, xắn tay áo lên nói: “Để anh, để anh, không sợ phiền phức đâu.”
Người đó vừa nhìn đã biết trận này e rằng anh ta sẽ không thể chạy thoát, để người khác đánh còn không bằng để mình tự ra tay, dù sao bản than cũng có thể xuống tay nhẹ nhàng hơn.
Anh ta cắn răng, giơ tay lên, đánh xuống nhưng cái tự tát này của anh ta chẳng hề phát ra một âm thanh nào
Yến Thanh Ti lười biếng nói: “Dừng!”
“Cái vừa nãy không tính, anh đang gãi hay đánh mặt mình đây? Nhiều người đang đợi nghe tiếng đánh của anh đấy.”
Anh ta vừa bực vừa tức: “Yến Thanh Ti, cô đừng có….”
Yến Thanh Ti ngẩng đầu nhìn khinh bỉ, trực tiếp không cho anh ta có cơ hội nói them: “Đừng có hiếp người quá đáng phải không? Đúng vậy, hôm nay tôi muốn hiếp người quá đáng đấy, có gan thì anh quay lại tung lên mạng để bôi nhọ tôi đi!”
Dù sao cô cũng chẳng có gì phải sợ, bắt đầu từ hôm qua trong lòng cô đã nhẫn nhịn đủ khó chịu lắm rồi!
Chuyện hôm qua khôn tìm được thì có thể bỏ qua, nhưng hôm nay đám ký giả này tự tìm đến cửa, sao cô có thể dễ dàng bỏ qua cho họ.
Hôm nay cô cứ hiếp người quá đáng, được lý không tha đó thì sao!
Yến Thanh Ti khoanh tay, trên môi mang theo nụ cười, ánh mắt lạnh lung nhìn anh ta, nhìn đến nỗi da đầu anh ta trở lên tê dại.
Họ đều biết Yến Thanh Ti là một người khó nhằng, nếu bạn không đắc tội cô thì mọi việc đều có thể thương lượng, nhưng nếu bạn đã đắc tội cô, thì đừng nghĩ đến việc cô sẽ dễ dàng tha cho bạn.
Không ai đứng ra nói thay anh ta một câu nào, thế là anh ta chỉ có thể cắn răng, tự tát vào mặt mình thêm một cái nữa.
“Không tính, quá nhẹ!”
“Không tính, quá nhẹ!”
“Không tính, quá nhẹ!”
Yến Thanh Ti lạnh lung lặp lại, đến khi hai bên mặt bị đánh đến sung đỏ thì cô mới kêu dừng tay.
Những người ở đó, không một ai rời đi, từ đầu đến cuối, cũng không một ai dám nói điều gì.
Cuối cùng, đợi đến khi anh ta đánh xong, Nhạc Thính Phong mới từ từ cất giọng nói: “Vợ tôi không cần các vị phải phí tâm lo lắng, nếu ai dám tạo ra tin đồn bôi nhọ vợ tôi trên mạng, thì đừng trách tôi ra tay không biết phân biệt nặng nhẹ, khả năng ghi thù của tôi rất tốt đó nhé!”
Đám ký giả lắc đầu liên tục, họ đảm bảo sẽ không biết bất cứ điều gì, họ không phải là kẻ ngốc, dù sao Nhạc Thính Phong cũng là một đại gia cực cực cực giàu.
Lúc đầu họ hào hứng chạy tới, giờ đây họ lại rũ rượi ra về, quả nhiên Yến Thanh Ti là một nhân vật ghê gớm.
Nhưng họ càng căm hặn người báo tin giả cho họ, không phải đang đùa giỡn với họ sao?
May là họ không nói gì nhiều, nếu không sẽ bị hành hạ như tên kia, mặt xưng húp lên như bánh bao
Sau này những tin tức liên quan đến Yến Thanh Ti, họ cứ né càng xa càng tốt.
/1992
|