Boss Lớn Nhà Ta

Chương 2

/33


Trải nghiệm ngày làm việc đau thương của Dương Tịch

“Này cậu nghe gì chưa? Dược Tịch ở bộ phận tiêu thụ sang phẩm được điều qua bộ phận thư kí cho Boss đấy”.

“Mình cũng vừa mới nghe. Không biết con nhỏ đó dùng thủ đoạn kiểu gì mà Boss có thể nhìn trúng. Có sắc đẹp một chút mà đòi lên mặt thật đúng là hồ ly tinh”.

“Chứ còn gì nữa kiểu này chắc cũng đã lên giường với Boss rồi cũng nên”.

Lắng nghe những lời bình luận về mình, cô không khỏi nhíu mày. Cô là bị giáng chức a, từ một nhân viên văn phòng oai phong lẫm liệt lại bị giáng chức xuống làm thư kí. Thư kí của Boss thì có đáng gì đâu để hâm mộ.

Cô thấy thư kí vốn là làm bình hoa cho người ta ngắm thì có. Hàng ngày chỉ ngồi một chỗ Boss muốn cái này Boss muốn cái kia đều do thư kí cô làm, giống như chân sai vặt, thà làm một nhân viên văn phòng còn sướng hơn. Được có không gian của riêng mình, rồi thì được thiết kế những bản dự án hoành tráng nữa chứ. Ngồi trong văn phòng của Boss làm búp bê thật là rất buồn chán a.

___________________________________________________________________

Được rồi, cô sai lầm hoàn toàn rồi, làm việc với Boss còn cực hơn là làm một nhân viên văn phòng nữa. Boss thật rất biết cách hành người khác, cái này không được cái kia cũng không được. Thế phải làm như thế nào anh ta mới vừa lòng. Lần thứ n+1 cô ngửa đầu lên nhìn trần nhà trong lòng hét lớn: Ông trời a! Ông tại sao lại bất công với tôi như vậy!.

Làm việc với Boss đúng là người tù khổ sai mà. Chẳng thể nào có thể làm Boss hoàn toàn hài lòng cả, không tự chủ mắt cô liếc về mấy cô thư kí bên cạnh, thầm nói: Tôi thật khâm phục các cô có thể bám trụ đến giờ này thật quá xuất sắc.

“Đi theo tôi”. Giọng Boss hờ hững.

Cô từ trong suy nghĩ cũng giật mình nhìn người đàn ông trước mắt. Không tự chủ đầu cô quay trái quay phải: Boss không phải là đang nói chuyện với cô đấy chứ?

“Đừng để tôi lặp lại một lời nói đến hai lần”. Ánh mắt lạnh băng của Boss rớt trên người cô khiến cô không khỏi rùng mình.

Ánh mắt ghen tị của mấy cô thư kí kia cứ dán chặt lấy cô không rời. Đi theo Boss mà cô chỉ cảm thấy ngán ngẩm, đến lúc nào mới có thể an ổn mà làm việc đây? Xem ra con đường sự nghiệp của cô sẽ lắm chông gai vất vả.

“Chúng ta đi đâu vậy tổng giám đốc”.TịchNhi hỏi nhưng không kiềm được chất giọng run run của mình.

“Gặp khách hàng”.

Một lát sau,

Lần thứ (n x n)+1 cô ngửa đầu lên trần nhà than lớn : Ông trời a! Ông không có mắt

Chính là cô đang ở giữa một bày sói a. Trời ơi, xung quanh cô toàn là nhân vật lớn trong kinh doanh cả nhân viên nhỏ nhoi như cô sao lại có diễm phúc thế không biết. Mẹ ơi, đúng là hại chết cô mà. Ngồi giữa đại nhân vật thế này chắc cô đau tim chết mất.

Nhìn sang Boss lớn anh ta đang mĩm cười thân thiện chúc rượu khách hàng.

Nụ cười của anh ta giống giống ai đó. Từ trong tưởng tượng của cô vẽ ra một gương mặt. Đúng, em trai Boss. Cô không khỏi gật gật đầu: Anh em nhà đó thật giống nhau, tà ác kinh người. Có thể nào là di truyền không?

Một lát sau,

Người xưa thương bảo rượu vào thì lời ra. Cô bây giờ đã thấm thía rồi. Chủ đề của mấy người đàn ông trước mặt nói thật là quá khiếm nhã đi. Nào là chân cô người mẫu này dài, ngực cô kia lớn,vả lại còn… Cô thực sự là không thể nghe nổi nữa rồi.

“Tôi đi rửa tay một lát”. Để lại cho Boss một câu cô xoay người tháo chạy.

Ra ngoài cô không khỏi thở phảo nhẹ nhỏm. Boss đã biến thái bạn làm ăn của Boss lại càng biến thái hơn, thật đúng là rùng rợn.

/33

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status