“Oa oa oa---”
Tiểu Thất liều mạng phản kháng, nhưng làm sao cũng không thoát được khống chế của Tiêu Lăng.
“Daddy, ba làm gì a!”
“Không được ôm mẹ con!”
“Tại sao?”
Tiêu Lăng ái ngại ho nhẹ 1 tiếng, chỉ chỉ bụng Tô Tố, “Không thấy mẹ con có thai rồi sao!”
“A!”
Cả người Tiểu Thất cứng đờ ở đó, không dám tin nhìn chằm chằm Tô Tố!
Mami vẫn giống như trước vậy, tuổi tác hình như không để lại dấu tích trên mặt mẹ, ngược lại thời gian tích lũy càng làm mẹ thêm thục nữ và ưu nhã, tóc gợn sóng tùy ý xõa trên vai, trên người mặc bộ đồ ở nhà, nhìn vào tuyệt đối không hơn 28 tuổi, nhìn thế nào cũng cảm thấy trẻ!
Tiểu Thất khó khăn nuốt nước miếng, dời ánh mắt từ người Tô Tố sang bụng nhỏ của cô.
Bụng hơi hơi nhô lên, nhìn… hình như, giống như… mang thai rồi!
OMG!
Tiểu Thất lộ biểu cảm như bị sét đánh ngang tai!
Cô đã 23 tuổi rồi, mà mẹ cô còn cho cô thêm 1 đứa em trai hoặc em gái nữa!
Ai mẹ ơi!
“Ma, mami…”
Mặt Tô Tố đỏ lên, cũng cực kỳ ngại, 2 đứa nhỏ đã lớn như vậy rồi, ban đầu cô cũng không tính có thêm con, nhưng ai biết đứa con này lỡ có rồi, Tô Tố kéo Tiểu Thất ngồi xuống sofa, “Tiểu Thất, có phải con không chấp nhận được không?”
Không phải không chấp nhận được!
Mà là cô bị chấn động!
Phải biết, cô 23 tuổi rồi, nếu là tuổi này bình thường là đến tuổi kết hôn rồi, lúc này mẹ mang thai, qua 2 năm nữa nếu cô cũng kết hôn sinh con…
Đầu Tiểu Thất hiện ra 1 bức tranh!
Hai đứa nhỏ, 1 đứa đuổi 1 đứa chạy.
Sau đó, đứa trẻ sau luôn miệng kêu đứa trước là “dì” hoặc là “chú”!
Tiểu Thất lập tức run cầm cập!
Mẹ ơi!
Cảnh tượng đó thật độc, nghĩ 1 cái liền nổi da gà.
“Tiểu Thất?”
“A? A! Con đây!”
Tô Tố ái ngại không thôi, tuổi này cô cũng được xem là thai phụ lớn tuổi rồi, con cái cũng thành niên, lúc này kêu cô sinh đứa trẻ này quả thật cảm thấy hơi ngại, nhưng… kêu cô bỏ đi, cô không nỡ.
“Ma, mami!”
“Ừ?”
“Mấy tháng rồi?”
“Sắp 4 tháng rồi!”
Đột nhiên Tiểu Thất nhảy lên, xù lông lên, “Sắp 4 tháng rồi? Sao bây giờ mới nói con nghe! Quá đáng quá, hai người chạy đi du lịch cũng thôi đi, vậy mà đến người làm chị như con cũng không được báo tin tức lớn này ư, quả thật rất quá đáng.”
Tô Tố và Tiêu Lăng nhìn nhau, “Hả… con không cảm thấy không tốt sao!”
“Có gì không tốt!” Tiểu Thất ngồi trên sofa, cẩn thận chạm vào bụng của Tô Tố, đột nhiên cười ngây ngốc hì hì hì, “Con sắp được làm chị rồi, haha, quá tốt rồi, cuối cùng con cũng không phải là người nhỏ nhất ở nhà, đợi em trai hoặc em gái được sinh ra, con có thể như cách anh hai ăn hiếp con, ăn hiếp tụi nó rồi!”
Sắc mặt của Cảnh Thụy phía sau sofa “loát” 1 cái đen lại!
Anh ăn hiếp Tiểu Thất lúc nào!
Tô Tố ngược lại thở phào nhẹ nhõm, cô sợ nhất là 2 con không chấp nhận bây giờ cô có thai sinh con, cho nên vẫn luôn không dám nói, Cảnh Thụy trưởng thành sớm đã biết tin này rồi, bởi vì có 1 lần lúc đang gọi điện thoại đột nhiên cô buồn nôn, Cảnh Thụy liền đoán ra. Bây giờ cả 2 đứa con đều chấp nhận, vậy thật sự quá tốt.
“Vậy… mami, mẹ có thai rồi, sẽ không chạy đi du lịch được?”
“Ừ, mấy năm nay mẹ và ba con đã đi 1 vòng hết toàn thế giới rồi, bây giờ đâu cũng không đi nữa, sau này chỉ ở nhà.” Tô Tố ôm Tiểu Thất, “Tiểu Thất có vui không?”
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu.
Đương nhiên vui vẻ!
Vậy sau này cô có thể về nhà ăn rồi, phải biết, 15 năm nay, đầu bếp của ba là 1 người tiến bộ cực kỳ nhanh, món ăn nấu ra chỉ thấp hơn anh trai 1 bậc, nhưng cô chỉ cần nghĩ đến vẫn muốn chảy nước miếng.
Tiêu Lăng và Tô Tố hỏi về chuyện ở thành phố A của hai đứa.
Tiểu Thất và Cảnh Thụy đều lớn rồi, bây giờ chỉ báo chuyện vui không nói chuyện buồn, Tiểu Thất kể những chuyện mắc cười trong trường chia sẻ cho hai người họ, chọc đến Tô Tố cười không ngừng.
“Hôm nay trường không học, con không về đó nữa.”
“Ừ, được, mai kêu ba đưa con đi học.”
Tiểu Thất ôm lấy vai Tô Tố, dựa vào vai cô, “Mami, hôm nay con muốn ngủ với mẹ.”
“Không được!”
Người nói là Tiêu Lăng, Tiêu Lăng rót ly nước trắng cho Tô Tố, ánh mắt như dao “vù vù vù” bay qua chỗ Tiểu Thất, “Mẹ con đang mang thai, con ngủ không ngoan, đá mẹ thì làm sao! Với lại… con cũng lớn như vậy rồi, còn ngủ chung giường với mẹ, nói ra không sợ người khác cười sao!”
Tiểu Thất hừ lạnh 1 tiếng, tức giận bĩu môi không nói chuyện.
Cô biết ba sẽ không đồng ý!
“Daddy… Bây giờ trong lòng ba không còn con với anh nữa!” Tiểu Thất khiếu nại.
Tiêu Lăng ngồi ở bên kia của sofa, đưa tay ôm eo Tô Tố, mặt đắc ý, “Trong tim ba có mẹ con là được, còn về con và anh của con… nhanh chóng tìm bạn trai bạn gái đi, đến lúc đó trong tim bọn họ có 2 đứa là được.”
Cảnh Thụy và Tiểu Thất đồng thời dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tiêu Lăng.
Cô có thể nhìn ra, ba của cô rất mong muốn anh có thể tìm được bạn gái, mong muốn cô nhanh chóng được gả đi, để tránh 2 đứa bọn họ cản trở không gian riêng của hai người! Mắt của Tiểu Thất rơi trên bụng của Tô Tố, đột nhiên cười hì hì.
Tưởng cô và anh đi rồi thì hai người sẽ có không gian riêng sao?
Hừ!
Đợi em trai em gái ra đời, coi hai người còn có không gian riêng nữa không!
Không khí cả nhà hài hòa, khá là ấm áp.
Ngày hôm nay Tiểu Thất không có đi học, Cảnh Thụy cũng không đi làm, cả 1 nhà ở nhà nói chuyện ăn cơm, lúc ăn cơm trong lòng Tiểu Thất thấp thỏm không thôi, sợ anh trai đem chuyện cô vào đồn cảnh sát nói cho ba mẹ nghe, cả bữa ăn đều thấp thỏm lo sợ, nhưng vẫn may là anh không nói ra.
Tiểu Thất thở phào.
Buổi tối Tô Tố nhận được cuộc gọi, lúc tắt máy thấy mấy người nhìn chằm chằm cô, nhịn không được cười nói, “Là dì Hân của các con, cô ấy nghe nói mẹ và ba con về nước, kêu chúng ta hai ngày nay rút thời gian rảnh qua biệt thự Bán Sơn ăn cơm, đến lúc đó gia đình nhà chú Lãnh Mạc, còn có gia đình nhà ba nuôi Mộ Bạch cũng sẽ đến.”
“Dạ được dạ được, mami có thời gian chính xác thì nói con nghe, lâu rồi con không đến biệt thự Bán Sơn rồi, cũng có chút nhớ Lãnh Điền Tâm rồi!”
Tô Tố không kiên nhẫn trừng mắt với cô, “Mẹ thấy con là muốn ăn hiếp Điền Tâm!”
Lãnh Điền Tâm là con gái của Lãnh Mạc và Trương Hân, lúc Trương Hân sinh con chảy rất nhiều máu, xém tí mất mạng, vẫn may là cuối cùng mẹ con đều bình an, sau khi sinh Điền Tâm, Lãnh Mạc vẫn luôn không dám cho Trương Hân mang thai lần nữa, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì.
Cho nên Lãnh Điền Tâm là con gái bảo bối duy nhất của Lãnh gia bọn họ.
Đứa nhỏ này năm nay 14 tuổi, rất thích dính lấy Cảnh Thụy và Tiểu Thất, nhưng Tiểu Thất thì thích ăn hiếp nó.
“Tiểu Thất, lần này không được ăn hiếp em Điền Tâm!”
Tiểu Thất liếc nhìn Cảnh Thụy 1 cái, hì hì cười lên!
Tiểu Thất ăn hiếp Điền Tâm, còn không phải vì giúp ai đó có thể anh hùng cứu mỹ nhân sao!
Ừ hừ!
Nhìn anh có vẻ lạnh lùng, thực tế là loại người ngoài lạnh trong nóng, vậy mà lại thích tiểu loli 14 tuổi!
Hì hì!
Khẩu vị nặng!
Tiểu Thất liều mạng phản kháng, nhưng làm sao cũng không thoát được khống chế của Tiêu Lăng.
“Daddy, ba làm gì a!”
“Không được ôm mẹ con!”
“Tại sao?”
Tiêu Lăng ái ngại ho nhẹ 1 tiếng, chỉ chỉ bụng Tô Tố, “Không thấy mẹ con có thai rồi sao!”
“A!”
Cả người Tiểu Thất cứng đờ ở đó, không dám tin nhìn chằm chằm Tô Tố!
Mami vẫn giống như trước vậy, tuổi tác hình như không để lại dấu tích trên mặt mẹ, ngược lại thời gian tích lũy càng làm mẹ thêm thục nữ và ưu nhã, tóc gợn sóng tùy ý xõa trên vai, trên người mặc bộ đồ ở nhà, nhìn vào tuyệt đối không hơn 28 tuổi, nhìn thế nào cũng cảm thấy trẻ!
Tiểu Thất khó khăn nuốt nước miếng, dời ánh mắt từ người Tô Tố sang bụng nhỏ của cô.
Bụng hơi hơi nhô lên, nhìn… hình như, giống như… mang thai rồi!
OMG!
Tiểu Thất lộ biểu cảm như bị sét đánh ngang tai!
Cô đã 23 tuổi rồi, mà mẹ cô còn cho cô thêm 1 đứa em trai hoặc em gái nữa!
Ai mẹ ơi!
“Ma, mami…”
Mặt Tô Tố đỏ lên, cũng cực kỳ ngại, 2 đứa nhỏ đã lớn như vậy rồi, ban đầu cô cũng không tính có thêm con, nhưng ai biết đứa con này lỡ có rồi, Tô Tố kéo Tiểu Thất ngồi xuống sofa, “Tiểu Thất, có phải con không chấp nhận được không?”
Không phải không chấp nhận được!
Mà là cô bị chấn động!
Phải biết, cô 23 tuổi rồi, nếu là tuổi này bình thường là đến tuổi kết hôn rồi, lúc này mẹ mang thai, qua 2 năm nữa nếu cô cũng kết hôn sinh con…
Đầu Tiểu Thất hiện ra 1 bức tranh!
Hai đứa nhỏ, 1 đứa đuổi 1 đứa chạy.
Sau đó, đứa trẻ sau luôn miệng kêu đứa trước là “dì” hoặc là “chú”!
Tiểu Thất lập tức run cầm cập!
Mẹ ơi!
Cảnh tượng đó thật độc, nghĩ 1 cái liền nổi da gà.
“Tiểu Thất?”
“A? A! Con đây!”
Tô Tố ái ngại không thôi, tuổi này cô cũng được xem là thai phụ lớn tuổi rồi, con cái cũng thành niên, lúc này kêu cô sinh đứa trẻ này quả thật cảm thấy hơi ngại, nhưng… kêu cô bỏ đi, cô không nỡ.
“Ma, mami!”
“Ừ?”
“Mấy tháng rồi?”
“Sắp 4 tháng rồi!”
Đột nhiên Tiểu Thất nhảy lên, xù lông lên, “Sắp 4 tháng rồi? Sao bây giờ mới nói con nghe! Quá đáng quá, hai người chạy đi du lịch cũng thôi đi, vậy mà đến người làm chị như con cũng không được báo tin tức lớn này ư, quả thật rất quá đáng.”
Tô Tố và Tiêu Lăng nhìn nhau, “Hả… con không cảm thấy không tốt sao!”
“Có gì không tốt!” Tiểu Thất ngồi trên sofa, cẩn thận chạm vào bụng của Tô Tố, đột nhiên cười ngây ngốc hì hì hì, “Con sắp được làm chị rồi, haha, quá tốt rồi, cuối cùng con cũng không phải là người nhỏ nhất ở nhà, đợi em trai hoặc em gái được sinh ra, con có thể như cách anh hai ăn hiếp con, ăn hiếp tụi nó rồi!”
Sắc mặt của Cảnh Thụy phía sau sofa “loát” 1 cái đen lại!
Anh ăn hiếp Tiểu Thất lúc nào!
Tô Tố ngược lại thở phào nhẹ nhõm, cô sợ nhất là 2 con không chấp nhận bây giờ cô có thai sinh con, cho nên vẫn luôn không dám nói, Cảnh Thụy trưởng thành sớm đã biết tin này rồi, bởi vì có 1 lần lúc đang gọi điện thoại đột nhiên cô buồn nôn, Cảnh Thụy liền đoán ra. Bây giờ cả 2 đứa con đều chấp nhận, vậy thật sự quá tốt.
“Vậy… mami, mẹ có thai rồi, sẽ không chạy đi du lịch được?”
“Ừ, mấy năm nay mẹ và ba con đã đi 1 vòng hết toàn thế giới rồi, bây giờ đâu cũng không đi nữa, sau này chỉ ở nhà.” Tô Tố ôm Tiểu Thất, “Tiểu Thất có vui không?”
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu.
Đương nhiên vui vẻ!
Vậy sau này cô có thể về nhà ăn rồi, phải biết, 15 năm nay, đầu bếp của ba là 1 người tiến bộ cực kỳ nhanh, món ăn nấu ra chỉ thấp hơn anh trai 1 bậc, nhưng cô chỉ cần nghĩ đến vẫn muốn chảy nước miếng.
Tiêu Lăng và Tô Tố hỏi về chuyện ở thành phố A của hai đứa.
Tiểu Thất và Cảnh Thụy đều lớn rồi, bây giờ chỉ báo chuyện vui không nói chuyện buồn, Tiểu Thất kể những chuyện mắc cười trong trường chia sẻ cho hai người họ, chọc đến Tô Tố cười không ngừng.
“Hôm nay trường không học, con không về đó nữa.”
“Ừ, được, mai kêu ba đưa con đi học.”
Tiểu Thất ôm lấy vai Tô Tố, dựa vào vai cô, “Mami, hôm nay con muốn ngủ với mẹ.”
“Không được!”
Người nói là Tiêu Lăng, Tiêu Lăng rót ly nước trắng cho Tô Tố, ánh mắt như dao “vù vù vù” bay qua chỗ Tiểu Thất, “Mẹ con đang mang thai, con ngủ không ngoan, đá mẹ thì làm sao! Với lại… con cũng lớn như vậy rồi, còn ngủ chung giường với mẹ, nói ra không sợ người khác cười sao!”
Tiểu Thất hừ lạnh 1 tiếng, tức giận bĩu môi không nói chuyện.
Cô biết ba sẽ không đồng ý!
“Daddy… Bây giờ trong lòng ba không còn con với anh nữa!” Tiểu Thất khiếu nại.
Tiêu Lăng ngồi ở bên kia của sofa, đưa tay ôm eo Tô Tố, mặt đắc ý, “Trong tim ba có mẹ con là được, còn về con và anh của con… nhanh chóng tìm bạn trai bạn gái đi, đến lúc đó trong tim bọn họ có 2 đứa là được.”
Cảnh Thụy và Tiểu Thất đồng thời dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tiêu Lăng.
Cô có thể nhìn ra, ba của cô rất mong muốn anh có thể tìm được bạn gái, mong muốn cô nhanh chóng được gả đi, để tránh 2 đứa bọn họ cản trở không gian riêng của hai người! Mắt của Tiểu Thất rơi trên bụng của Tô Tố, đột nhiên cười hì hì.
Tưởng cô và anh đi rồi thì hai người sẽ có không gian riêng sao?
Hừ!
Đợi em trai em gái ra đời, coi hai người còn có không gian riêng nữa không!
Không khí cả nhà hài hòa, khá là ấm áp.
Ngày hôm nay Tiểu Thất không có đi học, Cảnh Thụy cũng không đi làm, cả 1 nhà ở nhà nói chuyện ăn cơm, lúc ăn cơm trong lòng Tiểu Thất thấp thỏm không thôi, sợ anh trai đem chuyện cô vào đồn cảnh sát nói cho ba mẹ nghe, cả bữa ăn đều thấp thỏm lo sợ, nhưng vẫn may là anh không nói ra.
Tiểu Thất thở phào.
Buổi tối Tô Tố nhận được cuộc gọi, lúc tắt máy thấy mấy người nhìn chằm chằm cô, nhịn không được cười nói, “Là dì Hân của các con, cô ấy nghe nói mẹ và ba con về nước, kêu chúng ta hai ngày nay rút thời gian rảnh qua biệt thự Bán Sơn ăn cơm, đến lúc đó gia đình nhà chú Lãnh Mạc, còn có gia đình nhà ba nuôi Mộ Bạch cũng sẽ đến.”
“Dạ được dạ được, mami có thời gian chính xác thì nói con nghe, lâu rồi con không đến biệt thự Bán Sơn rồi, cũng có chút nhớ Lãnh Điền Tâm rồi!”
Tô Tố không kiên nhẫn trừng mắt với cô, “Mẹ thấy con là muốn ăn hiếp Điền Tâm!”
Lãnh Điền Tâm là con gái của Lãnh Mạc và Trương Hân, lúc Trương Hân sinh con chảy rất nhiều máu, xém tí mất mạng, vẫn may là cuối cùng mẹ con đều bình an, sau khi sinh Điền Tâm, Lãnh Mạc vẫn luôn không dám cho Trương Hân mang thai lần nữa, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì.
Cho nên Lãnh Điền Tâm là con gái bảo bối duy nhất của Lãnh gia bọn họ.
Đứa nhỏ này năm nay 14 tuổi, rất thích dính lấy Cảnh Thụy và Tiểu Thất, nhưng Tiểu Thất thì thích ăn hiếp nó.
“Tiểu Thất, lần này không được ăn hiếp em Điền Tâm!”
Tiểu Thất liếc nhìn Cảnh Thụy 1 cái, hì hì cười lên!
Tiểu Thất ăn hiếp Điền Tâm, còn không phải vì giúp ai đó có thể anh hùng cứu mỹ nhân sao!
Ừ hừ!
Nhìn anh có vẻ lạnh lùng, thực tế là loại người ngoài lạnh trong nóng, vậy mà lại thích tiểu loli 14 tuổi!
Hì hì!
Khẩu vị nặng!
/937
|