"Ah! Đau quá!"
Cánh tay cô bị Tiêu Lăng đè bẹp, và khuôn mặt Tô Tố như bị bóp méo, cô vỗ nhẹ vào cánh tay anh “Tiêu Lăng anh nổi cơn điên gì vậy, thả tôi ra aa”
"Bị đau ráng chịu!"
Tiêu Lăng hung hăng nói, sức mạnh của bàn tay bỗng thả nhẹ ra, nhưng vẫn không buông bỏ sự kiềm chế của mình, "Tô Tố cô nói rõ cho tôi nghe xem, cô với Trần Kiêu có mối quan hệ gì?"
Tô Tố sửng sốt.
Cô và Trần Kiêu?
Cô chỉ vào mũi và nhìn chằm chằm vào Tiêu Lăng một cách không ngờ. "Anh nghĩ rằng em thích Trần Kiêu à?"
"không thích thì em thay anh ta nói chuyện làm gì!"
Đôi mắt Tiêu Lăng đâm chiêu, buồn rầu đến mức anh có thể nuốt chửng mọi người vào đó.
"..."
Tô Tố không nói nên lời.
Cô gạt bỏ cánh tay Tiêu Lăng ra, "Ai quy định yêu một người nào là chỉ nói chuyện với người đó thôi? Tiêu Lăng tâm trí của anh thực sự ích kỷ, em với Trần Kiêu chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp với nhau, em bước vào đoàn làm phim, anh ta đã từng chăm sóc cho em. ”
Cô nghĩ rằng sau khi giải thích choTiêu Lăng nghe anh sẽ hiểu, nào ngờ sắc mặt anh thậm chí còn xấu hơn nữa.
"Em nói anh ấy vẫn chăm sóc em à?"
Theo quan điểm của Tiêu Lăng, một người đàn ông đối xử tốt với một người phụ nữ, và anh ta chắc chắn có ý đồ. Trừ khi có một mối quan hệ ruột thịt, nếu không anh ta sẽ không tin điều chó má này!
"Em là người phụ nữ của tôi, và em sau này hãy tránh xa anh ta ra!"
"..."
Tô Tố ngạc nhiên một chút, tức giận, cô quyết liệt nắm lấy cánh tay của anh "anh nghĩ sao vậy, người ta chỉ đơn giản là xem em như tiền bối chỉ dẫn hậu bối thôi, anh đừng nghĩ ai cũng giống như anh không biết xấu hổ thế! ”
"Em nói anh không biết xấu hổ?"
"Anh mà biết xấu hổ thì mỗi lần gặp nhau đã không cần lợi dụng em rồi, thì đâu cần lần đầu tiên nhìn em đã đẩy em lên giường làm gì? Đừng đổ lỗi tại em uống say, lúc em say thì anh cũng đang say thôi! Em chỉ là một người phụ nữ yếu đuối không có sức mạnh. Nếu không phải vì anh thừa cơ hội, thì làm sao em bị cưỡng bức! ”
"..." Tiêu Lăng.
"Không còn gì để nói rồi sao, em biết anh lúc ấy cố ý làm thế."
Sau khi họ phát sinh quan hệ trong khách sạn lúc đó cô vẫn chưa nghĩ thấu, và nghĩ rằng cô say rượu đã làm gì..làm gì anh ấy.
Nhưng sau một thời gian dài, cô đã thấu hiểu.
Tiêu Lăng thật sự là cố ý, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, mà không lợi dụng thì thật là ngốc, đúng là ý nghĩ của một kẻ khốn nạn!
Tô Tố cảm thấy rất chua xót.
Vào thời điểm đó, nếu là một người phụ nữ khác, anh ta cũng sẽ làm tương tự vậy. Một khi suy nghĩ như vậy, cô ta cảm thấy quay cuồn chóng mặt, Tiêu Lăng hạ mông ngồi xuống ghế sofa bực dộc hờn dỗi.
Mưa vẫn như trút nước, người dẫn chương trình trên TV đang nói chuyện uyên thuyên, nhưng cả hai không có tâm trạng để lắng nghe.
"Anh mới là người tức giận này, em phản ứng như vậy làm gì." Tiêu Lăng đá vào chân cô, "Nói đi!"
Tô Tố hai tay ôm chéo vai lại, và căm ghét nhìn anh đầy hận thù, quay đầu lại không nhìn anh.
"Người phụ nữ như em kỳ quái quá, rõ ràng là lỗi của em, anh vẫn chưa tức giận, mà em đã làm ầm lên rồi!"
"Anh tranh ra, đừng phiền em." Tô Tố vội vã đuổi anh như đuổi một con ruồi.
Tiêu Lăng khịt mũi, không chỉ không đi, mà ngồi xuống bên cạnh cô, anh liếc nhìn cô, thấy cô không nói gì, bèn giả ho nặng nề.
Tô Tố trợn nhìn anh ta.
"Người phụ nữ...này"
"Đừng người phụ nữ này, người phụ nữ nọ nữa, em có tên, hãy gọi em là Tô Tố hoặc Cô Tô, cảm ơn anh!" khuôn mặt Tô Tố không ngừng khẩn cầu.
"Em... được, Tô Tố thì Tô Tố. Anh nói thì em lại giận nữa, em với người đàn ông nào đó nói chuyện tình tứ, anh còn chưa nói hết, mà em vẫn có lý do!"
Tô Tố nhảy dựng lên, "Ê, anh xem lại lời nói của mình, ai đang tình tứ với người đàn ông khác chứ! em lặp lại một lần nữa, em với Trần Kiêu chỉ có mối quan hệ trong công việc mà thôi! Mối quan hệ làm việc, hiểu không?"
Tô Tố tức muốn hộc máu.
Người đàn ông này có một loạt tội lỗi, và bây giờ dám nghi ngờ cô ấy!
Đúng là không thể nhịn nổi.
"Tiêu Lăng, em nhận được nhiều tin tức của anh từ người khác, anh đang được đưa trên mạng.Nếu anh thích so đo, thì giờ phải tính toán xem có bao nhiêu người phụ nữ xung quanh anh kìa, đây nói, thư ký Trương đã theo anh làm việc được bao nhiêu năm? Còn Đường Sảng nữa, và còn... "
"Được được được, em coi như nãy anh không nói gì..."
Tiêu Lăng nhanh chóng dừng nói về chủ đề này, nếu anh cứ tiếp tục tính sổ cô, thì sổ nợ của anh nhiều không xuể.
Tô Tố liếc nhìn anh với một tiếng thở dài nhẹ nhõm, ngạo nghễ nâng cằm lên, tỏ vẻ kiêu hãnh.
Cô ấy khó có cơ hội để đàn áp anh ta, tất nhiên, tất nhiên phải trả đũa cho thật hả dạ.
"Sau này anh hãy nắm được bằng chứng hẳn hoi, nếu mà vu oan cho em thì em không khách khí đâu."
Mặt của Tiêu Lăng tối sầm.
Nếu anh ta mà có bằng chứng, thì đâu có gì để tính sổ, anh sẽ thẳng tay...
Anh bỗng sửng sốt, thẳng tay thì được gì chứ?
Đánh cô ấy?
Anh không nỡ!
Chửi cô ấy?
Cô sẽ nghe như tai này lọt tai kia.
Tiêu Lăng cắn răng, lườm mắt nhìn Tô Tố, "Em dám phản bội anh, anh sẽ tìm một biệt thự, với dùng xích sắt nhốt em trong phòng, suốt đời không cho phép em ra!"
Tô Tố chảy mồ hôi sợ hãi.
Bởi vì cô ấy biết rằng Tiêu Lăng không nói đùa. Nếu cô ấy thực sự dám phản bội anh ta, thì chắc anh sẽ dám giam giữ cô thật.
Người bỗng hoảng sợ, không khí hiện trường như bị suy yếu.
Tô Tố cắn môi và nhìn anh. "Còn anh thì sao?"
"Anh?"
"Nếu anh phản bội em?"
"Anh sẽ không!" Tiêu Lăng chắn chắn như đinh đóng cột.
"..."
Thực sự so sánh, xác suất Tiêu Lăng sẽ phản bội cô ấy là tương đối cao.
Tô Tố lười quan tâm đến anh và quay sang xem TV.
Tiêu Lăng vẫn không buông tha cô nói, "Tô Tố, em phải nhớ rõ nhé, em giờ đã có bạn trai, phải giữ khoảng cách với người khác giới, nghe không!"
"Ờ!"
Tiêu Lăng tức giận, "Em làm lơ anh à?"
Tô Tố thở dài, xòe tay bất lực, "Tiêu Lăng, nói đi anh lại muốn gì?"
Cô đã trả lời, anh cứ cho là cô lơ là đi, thì biết làm sao?
Tiêu Lăng suy nghĩ một lúc và cuối cùng đưa ra một tiêu chuẩn. "Trong đoàn phim, trừ khi em đang đọc thoại hay đóng phim thì thôi, nếu không thì không được nói chuyện với người khác giới."
"..."
Nếu Đạo diễn nói chuyện với cô, làm sao cô dám không quan tâm! Tô Tố nói không nên lời.
"Còn nữa! Nếu người đàn ông nào quấy rối em, em cứ báo cáo cho Trương Việt, anh ta là người từng trải nổi bậc trong khu này, anh ta sẽ bảo vệ em." Suy nghĩ một hồi, anh nói thêm, "đối với phụ nữ cũng vậy, Và... và nói chuyện với Trương Việt đừng nên thân mật quá"
Thế Giới Giải Trí là nơi rất hỗn loạn, nơi cho ra lò nhiều diễn viên, một người phụ nữ quyến rũ gợi cảm và không có gốc gác như Tố Tố cho dù người đàn ông bình thường hay người đồng giới nữ cũng sẽ không bỏ qua.
Tiêu Lăng nghĩ rằng anh ta phải chống chọi đàn ông, mà còn ngăn chặn phụ nữ, đột nhiên anh lo lắng, muốn ngăn cản cô vào Thế Giới Giải Trí
Trong lòng nghĩ về điều đó, anh đã gặng hỏi.
Cánh tay cô bị Tiêu Lăng đè bẹp, và khuôn mặt Tô Tố như bị bóp méo, cô vỗ nhẹ vào cánh tay anh “Tiêu Lăng anh nổi cơn điên gì vậy, thả tôi ra aa”
"Bị đau ráng chịu!"
Tiêu Lăng hung hăng nói, sức mạnh của bàn tay bỗng thả nhẹ ra, nhưng vẫn không buông bỏ sự kiềm chế của mình, "Tô Tố cô nói rõ cho tôi nghe xem, cô với Trần Kiêu có mối quan hệ gì?"
Tô Tố sửng sốt.
Cô và Trần Kiêu?
Cô chỉ vào mũi và nhìn chằm chằm vào Tiêu Lăng một cách không ngờ. "Anh nghĩ rằng em thích Trần Kiêu à?"
"không thích thì em thay anh ta nói chuyện làm gì!"
Đôi mắt Tiêu Lăng đâm chiêu, buồn rầu đến mức anh có thể nuốt chửng mọi người vào đó.
"..."
Tô Tố không nói nên lời.
Cô gạt bỏ cánh tay Tiêu Lăng ra, "Ai quy định yêu một người nào là chỉ nói chuyện với người đó thôi? Tiêu Lăng tâm trí của anh thực sự ích kỷ, em với Trần Kiêu chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp với nhau, em bước vào đoàn làm phim, anh ta đã từng chăm sóc cho em. ”
Cô nghĩ rằng sau khi giải thích choTiêu Lăng nghe anh sẽ hiểu, nào ngờ sắc mặt anh thậm chí còn xấu hơn nữa.
"Em nói anh ấy vẫn chăm sóc em à?"
Theo quan điểm của Tiêu Lăng, một người đàn ông đối xử tốt với một người phụ nữ, và anh ta chắc chắn có ý đồ. Trừ khi có một mối quan hệ ruột thịt, nếu không anh ta sẽ không tin điều chó má này!
"Em là người phụ nữ của tôi, và em sau này hãy tránh xa anh ta ra!"
"..."
Tô Tố ngạc nhiên một chút, tức giận, cô quyết liệt nắm lấy cánh tay của anh "anh nghĩ sao vậy, người ta chỉ đơn giản là xem em như tiền bối chỉ dẫn hậu bối thôi, anh đừng nghĩ ai cũng giống như anh không biết xấu hổ thế! ”
"Em nói anh không biết xấu hổ?"
"Anh mà biết xấu hổ thì mỗi lần gặp nhau đã không cần lợi dụng em rồi, thì đâu cần lần đầu tiên nhìn em đã đẩy em lên giường làm gì? Đừng đổ lỗi tại em uống say, lúc em say thì anh cũng đang say thôi! Em chỉ là một người phụ nữ yếu đuối không có sức mạnh. Nếu không phải vì anh thừa cơ hội, thì làm sao em bị cưỡng bức! ”
"..." Tiêu Lăng.
"Không còn gì để nói rồi sao, em biết anh lúc ấy cố ý làm thế."
Sau khi họ phát sinh quan hệ trong khách sạn lúc đó cô vẫn chưa nghĩ thấu, và nghĩ rằng cô say rượu đã làm gì..làm gì anh ấy.
Nhưng sau một thời gian dài, cô đã thấu hiểu.
Tiêu Lăng thật sự là cố ý, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, mà không lợi dụng thì thật là ngốc, đúng là ý nghĩ của một kẻ khốn nạn!
Tô Tố cảm thấy rất chua xót.
Vào thời điểm đó, nếu là một người phụ nữ khác, anh ta cũng sẽ làm tương tự vậy. Một khi suy nghĩ như vậy, cô ta cảm thấy quay cuồn chóng mặt, Tiêu Lăng hạ mông ngồi xuống ghế sofa bực dộc hờn dỗi.
Mưa vẫn như trút nước, người dẫn chương trình trên TV đang nói chuyện uyên thuyên, nhưng cả hai không có tâm trạng để lắng nghe.
"Anh mới là người tức giận này, em phản ứng như vậy làm gì." Tiêu Lăng đá vào chân cô, "Nói đi!"
Tô Tố hai tay ôm chéo vai lại, và căm ghét nhìn anh đầy hận thù, quay đầu lại không nhìn anh.
"Người phụ nữ như em kỳ quái quá, rõ ràng là lỗi của em, anh vẫn chưa tức giận, mà em đã làm ầm lên rồi!"
"Anh tranh ra, đừng phiền em." Tô Tố vội vã đuổi anh như đuổi một con ruồi.
Tiêu Lăng khịt mũi, không chỉ không đi, mà ngồi xuống bên cạnh cô, anh liếc nhìn cô, thấy cô không nói gì, bèn giả ho nặng nề.
Tô Tố trợn nhìn anh ta.
"Người phụ nữ...này"
"Đừng người phụ nữ này, người phụ nữ nọ nữa, em có tên, hãy gọi em là Tô Tố hoặc Cô Tô, cảm ơn anh!" khuôn mặt Tô Tố không ngừng khẩn cầu.
"Em... được, Tô Tố thì Tô Tố. Anh nói thì em lại giận nữa, em với người đàn ông nào đó nói chuyện tình tứ, anh còn chưa nói hết, mà em vẫn có lý do!"
Tô Tố nhảy dựng lên, "Ê, anh xem lại lời nói của mình, ai đang tình tứ với người đàn ông khác chứ! em lặp lại một lần nữa, em với Trần Kiêu chỉ có mối quan hệ trong công việc mà thôi! Mối quan hệ làm việc, hiểu không?"
Tô Tố tức muốn hộc máu.
Người đàn ông này có một loạt tội lỗi, và bây giờ dám nghi ngờ cô ấy!
Đúng là không thể nhịn nổi.
"Tiêu Lăng, em nhận được nhiều tin tức của anh từ người khác, anh đang được đưa trên mạng.Nếu anh thích so đo, thì giờ phải tính toán xem có bao nhiêu người phụ nữ xung quanh anh kìa, đây nói, thư ký Trương đã theo anh làm việc được bao nhiêu năm? Còn Đường Sảng nữa, và còn... "
"Được được được, em coi như nãy anh không nói gì..."
Tiêu Lăng nhanh chóng dừng nói về chủ đề này, nếu anh cứ tiếp tục tính sổ cô, thì sổ nợ của anh nhiều không xuể.
Tô Tố liếc nhìn anh với một tiếng thở dài nhẹ nhõm, ngạo nghễ nâng cằm lên, tỏ vẻ kiêu hãnh.
Cô ấy khó có cơ hội để đàn áp anh ta, tất nhiên, tất nhiên phải trả đũa cho thật hả dạ.
"Sau này anh hãy nắm được bằng chứng hẳn hoi, nếu mà vu oan cho em thì em không khách khí đâu."
Mặt của Tiêu Lăng tối sầm.
Nếu anh ta mà có bằng chứng, thì đâu có gì để tính sổ, anh sẽ thẳng tay...
Anh bỗng sửng sốt, thẳng tay thì được gì chứ?
Đánh cô ấy?
Anh không nỡ!
Chửi cô ấy?
Cô sẽ nghe như tai này lọt tai kia.
Tiêu Lăng cắn răng, lườm mắt nhìn Tô Tố, "Em dám phản bội anh, anh sẽ tìm một biệt thự, với dùng xích sắt nhốt em trong phòng, suốt đời không cho phép em ra!"
Tô Tố chảy mồ hôi sợ hãi.
Bởi vì cô ấy biết rằng Tiêu Lăng không nói đùa. Nếu cô ấy thực sự dám phản bội anh ta, thì chắc anh sẽ dám giam giữ cô thật.
Người bỗng hoảng sợ, không khí hiện trường như bị suy yếu.
Tô Tố cắn môi và nhìn anh. "Còn anh thì sao?"
"Anh?"
"Nếu anh phản bội em?"
"Anh sẽ không!" Tiêu Lăng chắn chắn như đinh đóng cột.
"..."
Thực sự so sánh, xác suất Tiêu Lăng sẽ phản bội cô ấy là tương đối cao.
Tô Tố lười quan tâm đến anh và quay sang xem TV.
Tiêu Lăng vẫn không buông tha cô nói, "Tô Tố, em phải nhớ rõ nhé, em giờ đã có bạn trai, phải giữ khoảng cách với người khác giới, nghe không!"
"Ờ!"
Tiêu Lăng tức giận, "Em làm lơ anh à?"
Tô Tố thở dài, xòe tay bất lực, "Tiêu Lăng, nói đi anh lại muốn gì?"
Cô đã trả lời, anh cứ cho là cô lơ là đi, thì biết làm sao?
Tiêu Lăng suy nghĩ một lúc và cuối cùng đưa ra một tiêu chuẩn. "Trong đoàn phim, trừ khi em đang đọc thoại hay đóng phim thì thôi, nếu không thì không được nói chuyện với người khác giới."
"..."
Nếu Đạo diễn nói chuyện với cô, làm sao cô dám không quan tâm! Tô Tố nói không nên lời.
"Còn nữa! Nếu người đàn ông nào quấy rối em, em cứ báo cáo cho Trương Việt, anh ta là người từng trải nổi bậc trong khu này, anh ta sẽ bảo vệ em." Suy nghĩ một hồi, anh nói thêm, "đối với phụ nữ cũng vậy, Và... và nói chuyện với Trương Việt đừng nên thân mật quá"
Thế Giới Giải Trí là nơi rất hỗn loạn, nơi cho ra lò nhiều diễn viên, một người phụ nữ quyến rũ gợi cảm và không có gốc gác như Tố Tố cho dù người đàn ông bình thường hay người đồng giới nữ cũng sẽ không bỏ qua.
Tiêu Lăng nghĩ rằng anh ta phải chống chọi đàn ông, mà còn ngăn chặn phụ nữ, đột nhiên anh lo lắng, muốn ngăn cản cô vào Thế Giới Giải Trí
Trong lòng nghĩ về điều đó, anh đã gặng hỏi.
/937
|