Cô nhớ
Cô làm sao có thể không nhớ
Hồi nhỏ cô và Tố Tố hai đứa trẻ ở trong cô nhi viện bị người khác ức hiếp, luôn luôn đều là hai người bọn cô tương hỗ lẫn nhau mới có thể lowngs lên, sau đó.....sau đó bọn cô rời khỏi nơi đó
Tô Tố nói tiếp, “hai cô bé liên tục lớn lên đến năm 13 tuổi đều không có người nhận nuôi, sau đó.....hai người bọn họ ngũ quan dần dần nổi bật lên, cũng không giống hồi nhỏ da vàng gày guộc như thế nữa.....một gã lão đầu làm quét dọn trong cô nhi viện ánh mắt nhìn hai cô bé dần dần không như bình thường....có một ngày, cô bé nhỏ hơn bị lừa đến một căn phòng nhỏ, nguy hiểm bị cưỡng bức.....cũng là người còn lại xuất hiện cứu lấy cô bé.....sau đó hai người bọn họ thương lượng, chạy trốn khỏi cô nhi viện”
Khắp người Trương Hân đều đang run rẩy dữ dội
Tô Tố rất ít khi muốn hồi nhớ lại chuyện đã qua, bởi vì những chuyện cũ đối với cô mà nói, quá đau đớn để nhìn lại
Trong mắt cô dưng dưng nước, cúi đầu nhìn Trương Hân, “chị Tiểu Hân.....chị còn nhớ không?”
“Tố Tố? cậu là Tố Tố?”
Những chuyện cũ này, ngoại trừ cô và Tố Tố ra, không có ai biết không có ai
Tô Tố rơi nước mắt xen lẫn nụ cười gặt đầu
Ánh mắt của Trương Hân căng lên như chuông đồng, rất nhanh cô lắc đầu, “không không, Tố Tố đã chết rồi, Tô Tố đã chết vào ba năm trước rồi, cậu và cô ấy tuy rằng họ tên giống nhau, nhưng khuôn mặt hoàn toàn không giống, các cậu là hai người, Tô Tố, cầu đừng có lừa tớ....tớ chịu đựng không được hậu quả.....”
“Chị Tiểu Hân. Hơn ba năm trước, em chết trong bệnh viện, em cũng nghĩ bản thân chết chắc rồi, nhưng đợi khi em mở mắt, thì phát hiện bản thân sống trong một cơ thể khác, em cũng không có cách nào giải thích chuyện này, vì vậy trước giờ cũng không có nhắc qua với bất kỳ ai, em vốn dĩ chỉ muốn như thế sống qua ngày, để Tô Tố trước đây đi theo cái chết của cô ấy, coi như không còn nữa rồi. Nhưng....em không muốn nhìn thấy chị như thế này......chị Tiểu Hân, hai chúng ta từ nhỏ sống khổ sở như thế đều vượt qua được, chẳng lẽ chị bây giờ thật sự như thế này từ bỏ sao”
“Cậu, cậu thật sự là Tố Tố?”
Tô Tố hai tay để lên đầu giường, kéo gần khoảng cách giữa hai người lại, vúi thấp đầu chân thành nhìn cô ấy, “chị Tiểu Hân, chẳng lẽ em vừa mới kể câu chuyện, còn có người thứ ba biết được sao?”
Không có
Không có người khác biết được
Trương Hân bịt miệng, không dám tin nhìn về Tô Tố
Cô luôn cảm thấy trên người Tô Tố có một cảm giác khiến cô an lòng, cô còn nghic là bởi vì cô ấy và Tố Tố có cùng tên, nhưng vốn dĩ....thì ra là như thế này sao?
Cô không phải không có nghi ngờ qua
Hơn ba năm trước cô đã hoài nghi rồi
Cầm lấy điện thoại đi đối chấp với Tô Tố
Nhưng lúc đó Tô Tố giải thích cho cô quá hoàn mỹ, cô ấy nói cô ấy là người hâm mộ của Tố Tố, vì vậy thói quen cuộc sống sẽ sao chép của Tố Tố, cô thật sự bị lừa rồi
Trương Hân nước mắt rơn rớn
Cô từ trên giường ngồi dậy, ôm thật chặt lấy Tô Tố, lớn tiếng gào khóc, “Tố Tố Tố Tố thật sự là em thật sự là em sao, em làm sao mà nhẫn tâm vậy, em làm sao không sớm thừa nhận.....em có biết không, chị hơn ba năm nay sống như thế nào”
Tô Tố ôm lại Trương Hân, mắt cũng ướt đẫm, “xin lỗi chị Tiểu Hân, em không phải là cố ý....”
Lúc đầu cô không thừa nhận là bởi vì Bạch Linh và Mạc Tầm, hai người bọn họ quá tàn nhẫn, chẳng may để Trương Hân biết được sự thật, Trương Hân khẳng định sẽ tìm bọn họ báo thù, mà cô lo lắng Trương Hân sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy mới không nói với cô ấy
Sau đó sau khi đợi Mạc Tầm chịu pháp luật khống chế, Bạch Linh mất tích rồi......
Cô liên tục kêu Tiêu Lăng đi điều tra tung tích của Bạch Linh, nhưng về sau thì có chuyện hôn lễ, cô quyết định rời khỏi quốc nội, lúc đó nói với Trương Hân, Trương Hân nhất định sẽ không để cô đi, vì vậy một khi đã giấu thì giấu đến bây giờ.....
“Tố Tố, Tố Tố ông trời có mắt à, nhất định là ông trời nhìn thấy em quá vô tội rồi, vì vậy mới cho em gặp được như thế này, nhất định là như thế....”
Tô Tố cười cười không nói lời nào
Không quản là bởi vì cái gì, có thể sống lại một đời, để cô gặp được Tiêu Lăng, để cô có thể có hai đứa con dễ thương như thế này, cô đều cảm thấy đủ rồi
“Chị Tiểu Hân, chị còn có em....vì vậy, đừng bao giờ tuyệt vọng cũng không được từ bỏ Lãnh Mạc, anh ta thật sự quá tồi tệ rồi, cũng giống với Mạc Tầm trước đây, em lúc đó cũng nghĩ rằng em bỏ đi Mạc Tầm khẳng định sẽ không sống được, nhưng sự thật thì sao....về sau em lại gặp phải Tiêu Lăng, đồng thời lại lần nữa đón nhận anh ta, bây giờ hai người chúng em tuy không có hòa giải hoàn toàn, nhưng cũng sống rất tốt.....vì vậy, chị Tiểu Hân, chị không được từ bỏ chỉ cần chạy thoát khỏi nơi này, chị cũng có thể lại lần nữa nhận được hạnh phúc”
Đây mới là nguyên nhân Tô Tố nói thật thân phận với Trương Hân
Chỉ có là “Tố Tố”, Trương Hân mới có thể nghe vào tai lời khuyến cáo của cô
“Được được chị nghe em, chị đều nghe em, chị sẽ không từ bỏ, chị sẽ nghĩ cách chạy thoát khỏi đây, chị sẽ rời bỏ anh ta.....”
Tô Tố gật đầu, càng thêm lực ôm lấy Trương Hân, cảm nhận được cơ thể gây dơ xương của cô ấy, Tô Tố đau lòng không tả, “chị Tiểu Hân, trước tiên dưỡng tốt sức khỏe, biết không, chỉ cần chị chạy thoát khỏi nơi này rồi, em sẽ nghĩ cách tìm cho chị một nơi để chị trốn”
“Được”
.....
Mấy ngày sau đó Tô Tố không có việc gì thì lại chạy đến biệt thự Bán Sơn, có khi sẽ dẫn theo Cảnh Thụy và Tiểu Thất, có khi thì là cô cùng Tiểu Hy đến, bọn họ đồng hàng đến nhìn Trương Hân, Trương Hân rất nghe lời của Tô Tố, hàng ngày đều tích cực dưỡng sức khỏe cơ thể, một ngày ba bữa, tuy có lúc ăn rồi ăn vẫn sẽ nôn ra, nhưng đợi nôn xong rồi, cô vẫn nỗ lực tiếp tục ăn. Lãnh Mạc hạn chế đối với cô cũng thả lỏng rất nhiều, để cô tự do hoạt động trong khhu vực biệt thự
Trương Hân tóm được cơ hội, hàng ngày đều ra ngoài tắm nắng, không thì đi đi lại lại rèn luyện rèn luyện sức khỏe, cứ như vậy, mấy ngày sau, khí sắc của cô so với trước tốt hơn nhiều, cả người tuy còn chút yếu đuối, nhìn thì không có đáng sợ như trước kia nữa
Thì thế, Tô Tố và Tiểu Hy mới dám yên tâm
Cũng vì điều này, Lãnh Mạc thái độ đối với Tiểu Hy và Tô Tố cũng tốt lên
Hai người thì thái độ không nhìn thấy đối với Lãnh Mạc
Tiêu Hy nhìn Trương Hân đang nhắm mắt lại tắm nắng, xích lại gần Tô Tố, lên lút nói với cô, “ Tố Tố, cậu thật lợi hại, cậu nói với Trương Hân cái gì rồi à, cô ấy đột nhiên tích cực đối mặt với cuộc sống như thế rồi? Tớ nói mà, cô ấy vì một tên tồi tệ mà khành hạ sức khỏe của bản thân, không đáng bao nhiêu”
Tô Tố cười cười không nói
Thực tế không phải là lời an ủi của cô có tác dụng
Mà là trong nội tâm của Trương Hân gắng sức
Biết cô vẫn còn sống, trong lòng của Trương Hân có năng lượng duy trì sức tiếp. Bởi vì cô ấy nhìn thấy, cô ấy không còn là một mình nữa, cũng không còn cô đơn nữa
Nhưng những lời như thế này đương nhiên không thể nói với Tiểu Hy
Cô vỗ vỗ vai của Tiểu Hy, “hoặc có thể là do bản thân cô ấy nghĩ thông rồi”
Tiều Hy gật đầu, chỉ cần có thể nghĩ thông thì chính là chuyện tốt rồi à
Ngày hôm đó, Tiểu Hy bởi vì vẫn có công việc, rời khởi biệt thự Bán Sơn trước, đến đài truyền hình làm việc, cô ấy làm việc đến 9 giờ tối, đói không chịu nổi, đi tìm một nhà hàng ăn cao cấp ăn cơm tối
Nhưng thức ăn vẫn chưa có lên, bỗng nhiên thì nhìn thấy không xa đó con bướm hoa nào đó mặc chỉnh tề cùng một người con gái ăn cơm.
Tiểu Hy ánh mắt lóe lên, bước nhanh qua đó
Cô làm sao có thể không nhớ
Hồi nhỏ cô và Tố Tố hai đứa trẻ ở trong cô nhi viện bị người khác ức hiếp, luôn luôn đều là hai người bọn cô tương hỗ lẫn nhau mới có thể lowngs lên, sau đó.....sau đó bọn cô rời khỏi nơi đó
Tô Tố nói tiếp, “hai cô bé liên tục lớn lên đến năm 13 tuổi đều không có người nhận nuôi, sau đó.....hai người bọn họ ngũ quan dần dần nổi bật lên, cũng không giống hồi nhỏ da vàng gày guộc như thế nữa.....một gã lão đầu làm quét dọn trong cô nhi viện ánh mắt nhìn hai cô bé dần dần không như bình thường....có một ngày, cô bé nhỏ hơn bị lừa đến một căn phòng nhỏ, nguy hiểm bị cưỡng bức.....cũng là người còn lại xuất hiện cứu lấy cô bé.....sau đó hai người bọn họ thương lượng, chạy trốn khỏi cô nhi viện”
Khắp người Trương Hân đều đang run rẩy dữ dội
Tô Tố rất ít khi muốn hồi nhớ lại chuyện đã qua, bởi vì những chuyện cũ đối với cô mà nói, quá đau đớn để nhìn lại
Trong mắt cô dưng dưng nước, cúi đầu nhìn Trương Hân, “chị Tiểu Hân.....chị còn nhớ không?”
“Tố Tố? cậu là Tố Tố?”
Những chuyện cũ này, ngoại trừ cô và Tố Tố ra, không có ai biết không có ai
Tô Tố rơi nước mắt xen lẫn nụ cười gặt đầu
Ánh mắt của Trương Hân căng lên như chuông đồng, rất nhanh cô lắc đầu, “không không, Tố Tố đã chết rồi, Tô Tố đã chết vào ba năm trước rồi, cậu và cô ấy tuy rằng họ tên giống nhau, nhưng khuôn mặt hoàn toàn không giống, các cậu là hai người, Tô Tố, cầu đừng có lừa tớ....tớ chịu đựng không được hậu quả.....”
“Chị Tiểu Hân. Hơn ba năm trước, em chết trong bệnh viện, em cũng nghĩ bản thân chết chắc rồi, nhưng đợi khi em mở mắt, thì phát hiện bản thân sống trong một cơ thể khác, em cũng không có cách nào giải thích chuyện này, vì vậy trước giờ cũng không có nhắc qua với bất kỳ ai, em vốn dĩ chỉ muốn như thế sống qua ngày, để Tô Tố trước đây đi theo cái chết của cô ấy, coi như không còn nữa rồi. Nhưng....em không muốn nhìn thấy chị như thế này......chị Tiểu Hân, hai chúng ta từ nhỏ sống khổ sở như thế đều vượt qua được, chẳng lẽ chị bây giờ thật sự như thế này từ bỏ sao”
“Cậu, cậu thật sự là Tố Tố?”
Tô Tố hai tay để lên đầu giường, kéo gần khoảng cách giữa hai người lại, vúi thấp đầu chân thành nhìn cô ấy, “chị Tiểu Hân, chẳng lẽ em vừa mới kể câu chuyện, còn có người thứ ba biết được sao?”
Không có
Không có người khác biết được
Trương Hân bịt miệng, không dám tin nhìn về Tô Tố
Cô luôn cảm thấy trên người Tô Tố có một cảm giác khiến cô an lòng, cô còn nghic là bởi vì cô ấy và Tố Tố có cùng tên, nhưng vốn dĩ....thì ra là như thế này sao?
Cô không phải không có nghi ngờ qua
Hơn ba năm trước cô đã hoài nghi rồi
Cầm lấy điện thoại đi đối chấp với Tô Tố
Nhưng lúc đó Tô Tố giải thích cho cô quá hoàn mỹ, cô ấy nói cô ấy là người hâm mộ của Tố Tố, vì vậy thói quen cuộc sống sẽ sao chép của Tố Tố, cô thật sự bị lừa rồi
Trương Hân nước mắt rơn rớn
Cô từ trên giường ngồi dậy, ôm thật chặt lấy Tô Tố, lớn tiếng gào khóc, “Tố Tố Tố Tố thật sự là em thật sự là em sao, em làm sao mà nhẫn tâm vậy, em làm sao không sớm thừa nhận.....em có biết không, chị hơn ba năm nay sống như thế nào”
Tô Tố ôm lại Trương Hân, mắt cũng ướt đẫm, “xin lỗi chị Tiểu Hân, em không phải là cố ý....”
Lúc đầu cô không thừa nhận là bởi vì Bạch Linh và Mạc Tầm, hai người bọn họ quá tàn nhẫn, chẳng may để Trương Hân biết được sự thật, Trương Hân khẳng định sẽ tìm bọn họ báo thù, mà cô lo lắng Trương Hân sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy mới không nói với cô ấy
Sau đó sau khi đợi Mạc Tầm chịu pháp luật khống chế, Bạch Linh mất tích rồi......
Cô liên tục kêu Tiêu Lăng đi điều tra tung tích của Bạch Linh, nhưng về sau thì có chuyện hôn lễ, cô quyết định rời khỏi quốc nội, lúc đó nói với Trương Hân, Trương Hân nhất định sẽ không để cô đi, vì vậy một khi đã giấu thì giấu đến bây giờ.....
“Tố Tố, Tố Tố ông trời có mắt à, nhất định là ông trời nhìn thấy em quá vô tội rồi, vì vậy mới cho em gặp được như thế này, nhất định là như thế....”
Tô Tố cười cười không nói lời nào
Không quản là bởi vì cái gì, có thể sống lại một đời, để cô gặp được Tiêu Lăng, để cô có thể có hai đứa con dễ thương như thế này, cô đều cảm thấy đủ rồi
“Chị Tiểu Hân, chị còn có em....vì vậy, đừng bao giờ tuyệt vọng cũng không được từ bỏ Lãnh Mạc, anh ta thật sự quá tồi tệ rồi, cũng giống với Mạc Tầm trước đây, em lúc đó cũng nghĩ rằng em bỏ đi Mạc Tầm khẳng định sẽ không sống được, nhưng sự thật thì sao....về sau em lại gặp phải Tiêu Lăng, đồng thời lại lần nữa đón nhận anh ta, bây giờ hai người chúng em tuy không có hòa giải hoàn toàn, nhưng cũng sống rất tốt.....vì vậy, chị Tiểu Hân, chị không được từ bỏ chỉ cần chạy thoát khỏi nơi này, chị cũng có thể lại lần nữa nhận được hạnh phúc”
Đây mới là nguyên nhân Tô Tố nói thật thân phận với Trương Hân
Chỉ có là “Tố Tố”, Trương Hân mới có thể nghe vào tai lời khuyến cáo của cô
“Được được chị nghe em, chị đều nghe em, chị sẽ không từ bỏ, chị sẽ nghĩ cách chạy thoát khỏi đây, chị sẽ rời bỏ anh ta.....”
Tô Tố gật đầu, càng thêm lực ôm lấy Trương Hân, cảm nhận được cơ thể gây dơ xương của cô ấy, Tô Tố đau lòng không tả, “chị Tiểu Hân, trước tiên dưỡng tốt sức khỏe, biết không, chỉ cần chị chạy thoát khỏi nơi này rồi, em sẽ nghĩ cách tìm cho chị một nơi để chị trốn”
“Được”
.....
Mấy ngày sau đó Tô Tố không có việc gì thì lại chạy đến biệt thự Bán Sơn, có khi sẽ dẫn theo Cảnh Thụy và Tiểu Thất, có khi thì là cô cùng Tiểu Hy đến, bọn họ đồng hàng đến nhìn Trương Hân, Trương Hân rất nghe lời của Tô Tố, hàng ngày đều tích cực dưỡng sức khỏe cơ thể, một ngày ba bữa, tuy có lúc ăn rồi ăn vẫn sẽ nôn ra, nhưng đợi nôn xong rồi, cô vẫn nỗ lực tiếp tục ăn. Lãnh Mạc hạn chế đối với cô cũng thả lỏng rất nhiều, để cô tự do hoạt động trong khhu vực biệt thự
Trương Hân tóm được cơ hội, hàng ngày đều ra ngoài tắm nắng, không thì đi đi lại lại rèn luyện rèn luyện sức khỏe, cứ như vậy, mấy ngày sau, khí sắc của cô so với trước tốt hơn nhiều, cả người tuy còn chút yếu đuối, nhìn thì không có đáng sợ như trước kia nữa
Thì thế, Tô Tố và Tiểu Hy mới dám yên tâm
Cũng vì điều này, Lãnh Mạc thái độ đối với Tiểu Hy và Tô Tố cũng tốt lên
Hai người thì thái độ không nhìn thấy đối với Lãnh Mạc
Tiêu Hy nhìn Trương Hân đang nhắm mắt lại tắm nắng, xích lại gần Tô Tố, lên lút nói với cô, “ Tố Tố, cậu thật lợi hại, cậu nói với Trương Hân cái gì rồi à, cô ấy đột nhiên tích cực đối mặt với cuộc sống như thế rồi? Tớ nói mà, cô ấy vì một tên tồi tệ mà khành hạ sức khỏe của bản thân, không đáng bao nhiêu”
Tô Tố cười cười không nói
Thực tế không phải là lời an ủi của cô có tác dụng
Mà là trong nội tâm của Trương Hân gắng sức
Biết cô vẫn còn sống, trong lòng của Trương Hân có năng lượng duy trì sức tiếp. Bởi vì cô ấy nhìn thấy, cô ấy không còn là một mình nữa, cũng không còn cô đơn nữa
Nhưng những lời như thế này đương nhiên không thể nói với Tiểu Hy
Cô vỗ vỗ vai của Tiểu Hy, “hoặc có thể là do bản thân cô ấy nghĩ thông rồi”
Tiều Hy gật đầu, chỉ cần có thể nghĩ thông thì chính là chuyện tốt rồi à
Ngày hôm đó, Tiểu Hy bởi vì vẫn có công việc, rời khởi biệt thự Bán Sơn trước, đến đài truyền hình làm việc, cô ấy làm việc đến 9 giờ tối, đói không chịu nổi, đi tìm một nhà hàng ăn cao cấp ăn cơm tối
Nhưng thức ăn vẫn chưa có lên, bỗng nhiên thì nhìn thấy không xa đó con bướm hoa nào đó mặc chỉnh tề cùng một người con gái ăn cơm.
Tiểu Hy ánh mắt lóe lên, bước nhanh qua đó
/937
|