Phòng làm việc của Thôi Viên Viên.
“Thôi tổng, Bạch chủ quản nói ngài tìm tôi.” Đối với vị nữ cấp trên mới này, cô vẫn là một mực cung kính.
Thôi Viên Viên có một khắc bị lúng túng, nhưng rất nhanh liền hiểu được, cười nhìn về phía cô.
“Tiểu Mễ, gần đây thấy cô làm thêm rất nhiều giờ, có phải rất khổ cực hay không?” Cô nhanh chóng thể hiện sự quan tâm của mình đến thuộc hạ.
“Cám ơn Thôi tổng quan tâm, mọi việc vẫn ổn.”
“Tôi chỉ là muốn báo cô biết phương án lần trước làm không tệ, hiện tại phương án trong tay cô cũng tương đối nhiều rồi, nhiệm vụ gánh lấy cũng không ít, nên tôi sẽ cố xin Lâm tổng tăng lương cho cô, cố gắng lên!” Thôi Viên Viên cười nhẹ, khiến cho người ta bất giác cảm thấy thoải mái.
Một cấp trên thành công luôn sẽ tranh thủ lợi ích tốt nhất cho thuộc hạ mình. Trước
mắt, Thôi Viên Viên cũng không tệ lắm, ban đầu các cô đồng cấp bậc, bây giờ là cấp trên, Tô Tiểu Mễ nhìn về phía cô, ngược lại cũng không có đố kỵ gì, bởi vì chí của cô không đặt ở việc làm chức vị cao cỡ nào.
“Cám ơn Thôi tổng, tôi sẽ nỗ lực hết sức!” Cô tích cực cam kết, bất kể như thế nào, ngoài mặt cô làm rất khá rồi, trước không nói tăng lương có thành công hay không, ít nhất thái độ rất đúng trọng tâm, Tô Tiểu Mễ há lại không biết phối hợp đây.
Tùy ý tán gẫu công việc, rất đơn giản, rất bình thường, coi như là một loại muốn biểu lộ tình cảm “giao dịch”, không cần biết Thôi Viên Viên có phải là ý đó hay không, nhưng là cô vẫn có thể nhận thấy được.
Mới vừa đi ra phòng làm việc của Thôi Viên Viên, liền chạm mặt phải Lãnh Tĩnh Thi.
“Tiểu Mễ!” Cô cười rộ lên, hai mắt lộ ra ánh hạnh phúc.
Đã sắp thành Lâm thiếu phu nhân, hơn nữa còn phải làm mẹ, những chuyện tốt này đối với một người phụ nữ mà nói là hạnh phúc cỡ nào, mà cô, ngay cả hâm mộ cũng không có phần.
“Tĩnh Thi.” Cô cười đáp trả.
“Ngày mai có rãnh không? Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm tối, có được hay không? Vốn là ngày hôm qua tính mời chị ăn cơm, nhưng Khải đột nhiên nói muốn ở riêng với em, cho nên…” Cô hơi có chút ngượng ngùng, mây hồng nhàn nhạt trên mặt cô càng hiện lên xinh đẹp động lòng người.
“Chị hiểu, không quan hệ. Hiện tại em đang mang thai, nên chiếu cố đứa bé thật tốt là được, về sau có rãnh sẽ cùng dùng cơm. Gần đây chị cũng rất bận, cho nên có thể cũng không rãnh ăn cơm với em.” Cô xin lỗi, ăn cơm đơn giản chính là hàn huyên một vài chuyện về Lâm Khải với cô ấy, hắn tốt với cô ấy thế nào, hôn lễ của họ ra sao, con của họ… Tiểu Mễ không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được, người nữ chính trong câu chuyện này hạnh phúc dường nào, cô ta sẽ luôn cần một vai phụ để chia sẻ những hạnh phúc đang nảy mầm này, nhưng, Tô Tiểu Mễ cô cũng không muốn trở thành nhân vật phụ trong bất cứ câu chuyện của ai!
“Vậy khi nào chị rãnh để đi ăn với em đây? Hiện tại em rất muốn tìm bạn nói chuyện phiếm ăn cơm, đặc biệt đặc biệt muốn… Tiểu Mễ… chị thỏa mãn yêu cầu của em đi, có được hay không?” Tay nhỏ bé của Lãnh Tĩnh Thi đưa đến trong tầm tay cô, nhẹ nhàng lay động hai cái. Tiếp xúc thân mật như vậy, cô thật sự có chút không quá thích ứng. Cô không phải là thánh nhân, đối với Lãnh Tĩnh Thi, trong lòng của cô đã sớm có cách ngại, cũng đã không thể trở thành bạn tốt không gì không thể nói với nhau.
“Cái này… thật sự hai ngày này chị đều không được rảnh!” Cô không thể nào hoàn toàn cự tuyệt, như thế chẳng khác gì công khai trở mặt. Hiện tại cô vẫn còn ở Dung Khoa, mà Lãnh Tĩnh Thi lại là phu nhân tương lai của Dung Khoa, cô sẽ không ngốc đến mức cho mình thêm nhiều phiền toái mới.
“Vậy khi nào chị rãnh nhất định phải nói cho em biết, không cần có bạn trai liền quên chị em như em!” Cô nhẹ nhàng cười, kiều diễm hơn cả mẫu đơn.
“Ừ, sẽ.” Cô cũng cười… lạnh nhạt, cô cảm giác mình cười rất yếu ớt, tái nhợt, thậm chí ở trước mặt Tĩnh Thi cô còn cảm thấy mình có một chút hèn mọn.
Nhìn bóng lưng Tiểu Mễ đi xa, một cái ý niệm bắt đầu sinh ra trong đầu Lãnh Tĩnh Thi, đây có lẽ là một kế hoạch tốt.
*********
Trên đường tan việc, Lý Triết và Lexus của hắn lại xuất hiện ở phía dưới công ty của cô một lần nữa, anh vẫn chưa từ bỏ ý định.
Tô Tiểu Mễ vẫn cự tuyệt, vẻ mặt lãnh đạm khiến cho cô thoạt nhìn lạnh như băng, nhưng cô vẫn lựa chọn như vậy.
*********
Bên trong một tòa nhà thanh tĩnh, có rượu còn có cà phê, cùng với điểm tâm nhỏ đặc sắc, Hạ Tử Vi vẫy vẫy tay gọi cô. Gần đây Tử Vi rất ít xuất hiện ở công ty, mà cô vẫn bận nhiều việc nên cũng không có hỏi chuyện có liên quan đến người chị em tốt này, tối hôm nay có lẽ phải hỏi rõ một chút.
“Mấy ngày không thấy, lại chết tính không thay đổi rồi!” Tô Tiểu Mễ để túi xách bên cạnh, cả người mềm oặt ở trong ghế, thấy Hạ Tử Vi cười như hoa như ngọc, tâm tình cô nhanh chóng được buông lỏng.
“Chị đây hiện tại đã không có năng lực cao trào rồi, đã sớm hoàn lương!”
“Hở, đây là lời từ trong miệng cậu nói ra?” Tô Tiểu Mễ không nhịn được “tốt bụng châm chọc” lại.
“Mình cũng sắp hai tháng không có chơi bời rồi, tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng mình hẳn phải làm thừa nữ.” Cô cười mất mát, trên mặt không nhìn ra vẻ lo lắng không tận hứng.
“Không nhìn ra a, mặt mày cậu hớn hở như thế mình còn tưởng rằng cậu đang rất dễ chịu. Không nghĩ tới nháy mắt một cái cậu đã trở về thời đại thiếu nữ rồi!” Buông lỏng tâm tình cũng khiến cho cô sôi nổi không ít, Lâm Khải quyết định bỏ qua cho cô, ở trong lòng của cô ít nhiều vẫn là có chút vui vẻ, ít nhất cô có thể thấy sẽ có ngày cô được giải thoát.
“Xem cậu cao hứng như vậy chẳng lẽ là… được đàn ông làm dịu rồi? Hưởng thụ đến cao triều rồi?” Lông mày tựa như giương lại như không phải, khép hờ mắt đầy mị hoặc, ngón tay đang kẹp ly rượu toát ra mười phần quyến rũ.
“Làm trò, mau nói đi, tìm mình có chuyện gì, mình đang rất bận!”
“Tiểu Mễ, cậu muốn bị đánh phải không? Nếu cậu muốn chọc tức mình, tối nay mình liền đến nhà cậu ngủ, cần phải lôi tên đàn ông mỗi ngày ngủ bên cạnh cậu quăng đi ra!”
“Mình rất thích ý, hoan nghênh cùng ngủ, để giải lòng cô đơn tịch mịch của chị đây.”
“Stop! Nhìn xem bộ dạng đắc ý của cậu kìa!” Cô bưng ly rượu nhấp hai cái, chuyển giọng nói: “Quán rượu này như thế nào?”
“Khung cảnh không tệ, tương đối có tình điệu, tình hơn cả tình!” Tô Tiểu Mễ liếc khung cảnh chung quanh một vòng, đây là một nơi đặc sắc, dung hợp truyền thống Bắc Kinh với mùi vị đặc biệt của hiện đại, giá cả nơi này vì vậy cũng không thấp.
Tứ hợp viện rượu và cà phê kết hợp một thể, tọa lạc ở trong ngõ hẻm thành tây, vị trí địa lý tương đối ở trung tâm, cách Thiên An Môn, rạp hát lớn của quốc gia, Vương Phủ Tỉnh, khách sạn Toàn Tụ Đức, toàn những địa phương đặc sắc ở Bắc Kinh, không gian lại vô cùng thanh tĩnh, viện đầy dây leo màu xanh lá, xây dựng cổ kính lại lộ ra mùi vị hiện đại làm cho khách nhân cảm giác mới mẻ, một nơi an tĩnh ở giữa lòng Bắc Kinh ồn ào, thật muốn ngồi ở đây uống chút rượu cùng tâm sự không rời đi.
“Cũng bởi vì như thế nên giá đất nơi này đắt đến hù chết người.”
“Cậu muốn làm gì?” Tô Tiểu Mễ nhìn biểu tình như đang tính toán của Hạ Tử Vi, cô cũng biết Hạ Tử Vi nhất định có chuyện muốn tìm cô thương lượng, hoặc là có chuyện gì đó gạt cô.
Hạ Tử Vi đá lông nheo với cô, từ từ để cằm sát vào.
“Thôi tổng, Bạch chủ quản nói ngài tìm tôi.” Đối với vị nữ cấp trên mới này, cô vẫn là một mực cung kính.
Thôi Viên Viên có một khắc bị lúng túng, nhưng rất nhanh liền hiểu được, cười nhìn về phía cô.
“Tiểu Mễ, gần đây thấy cô làm thêm rất nhiều giờ, có phải rất khổ cực hay không?” Cô nhanh chóng thể hiện sự quan tâm của mình đến thuộc hạ.
“Cám ơn Thôi tổng quan tâm, mọi việc vẫn ổn.”
“Tôi chỉ là muốn báo cô biết phương án lần trước làm không tệ, hiện tại phương án trong tay cô cũng tương đối nhiều rồi, nhiệm vụ gánh lấy cũng không ít, nên tôi sẽ cố xin Lâm tổng tăng lương cho cô, cố gắng lên!” Thôi Viên Viên cười nhẹ, khiến cho người ta bất giác cảm thấy thoải mái.
Một cấp trên thành công luôn sẽ tranh thủ lợi ích tốt nhất cho thuộc hạ mình. Trước
mắt, Thôi Viên Viên cũng không tệ lắm, ban đầu các cô đồng cấp bậc, bây giờ là cấp trên, Tô Tiểu Mễ nhìn về phía cô, ngược lại cũng không có đố kỵ gì, bởi vì chí của cô không đặt ở việc làm chức vị cao cỡ nào.
“Cám ơn Thôi tổng, tôi sẽ nỗ lực hết sức!” Cô tích cực cam kết, bất kể như thế nào, ngoài mặt cô làm rất khá rồi, trước không nói tăng lương có thành công hay không, ít nhất thái độ rất đúng trọng tâm, Tô Tiểu Mễ há lại không biết phối hợp đây.
Tùy ý tán gẫu công việc, rất đơn giản, rất bình thường, coi như là một loại muốn biểu lộ tình cảm “giao dịch”, không cần biết Thôi Viên Viên có phải là ý đó hay không, nhưng là cô vẫn có thể nhận thấy được.
Mới vừa đi ra phòng làm việc của Thôi Viên Viên, liền chạm mặt phải Lãnh Tĩnh Thi.
“Tiểu Mễ!” Cô cười rộ lên, hai mắt lộ ra ánh hạnh phúc.
Đã sắp thành Lâm thiếu phu nhân, hơn nữa còn phải làm mẹ, những chuyện tốt này đối với một người phụ nữ mà nói là hạnh phúc cỡ nào, mà cô, ngay cả hâm mộ cũng không có phần.
“Tĩnh Thi.” Cô cười đáp trả.
“Ngày mai có rãnh không? Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm tối, có được hay không? Vốn là ngày hôm qua tính mời chị ăn cơm, nhưng Khải đột nhiên nói muốn ở riêng với em, cho nên…” Cô hơi có chút ngượng ngùng, mây hồng nhàn nhạt trên mặt cô càng hiện lên xinh đẹp động lòng người.
“Chị hiểu, không quan hệ. Hiện tại em đang mang thai, nên chiếu cố đứa bé thật tốt là được, về sau có rãnh sẽ cùng dùng cơm. Gần đây chị cũng rất bận, cho nên có thể cũng không rãnh ăn cơm với em.” Cô xin lỗi, ăn cơm đơn giản chính là hàn huyên một vài chuyện về Lâm Khải với cô ấy, hắn tốt với cô ấy thế nào, hôn lễ của họ ra sao, con của họ… Tiểu Mễ không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được, người nữ chính trong câu chuyện này hạnh phúc dường nào, cô ta sẽ luôn cần một vai phụ để chia sẻ những hạnh phúc đang nảy mầm này, nhưng, Tô Tiểu Mễ cô cũng không muốn trở thành nhân vật phụ trong bất cứ câu chuyện của ai!
“Vậy khi nào chị rãnh để đi ăn với em đây? Hiện tại em rất muốn tìm bạn nói chuyện phiếm ăn cơm, đặc biệt đặc biệt muốn… Tiểu Mễ… chị thỏa mãn yêu cầu của em đi, có được hay không?” Tay nhỏ bé của Lãnh Tĩnh Thi đưa đến trong tầm tay cô, nhẹ nhàng lay động hai cái. Tiếp xúc thân mật như vậy, cô thật sự có chút không quá thích ứng. Cô không phải là thánh nhân, đối với Lãnh Tĩnh Thi, trong lòng của cô đã sớm có cách ngại, cũng đã không thể trở thành bạn tốt không gì không thể nói với nhau.
“Cái này… thật sự hai ngày này chị đều không được rảnh!” Cô không thể nào hoàn toàn cự tuyệt, như thế chẳng khác gì công khai trở mặt. Hiện tại cô vẫn còn ở Dung Khoa, mà Lãnh Tĩnh Thi lại là phu nhân tương lai của Dung Khoa, cô sẽ không ngốc đến mức cho mình thêm nhiều phiền toái mới.
“Vậy khi nào chị rãnh nhất định phải nói cho em biết, không cần có bạn trai liền quên chị em như em!” Cô nhẹ nhàng cười, kiều diễm hơn cả mẫu đơn.
“Ừ, sẽ.” Cô cũng cười… lạnh nhạt, cô cảm giác mình cười rất yếu ớt, tái nhợt, thậm chí ở trước mặt Tĩnh Thi cô còn cảm thấy mình có một chút hèn mọn.
Nhìn bóng lưng Tiểu Mễ đi xa, một cái ý niệm bắt đầu sinh ra trong đầu Lãnh Tĩnh Thi, đây có lẽ là một kế hoạch tốt.
*********
Trên đường tan việc, Lý Triết và Lexus của hắn lại xuất hiện ở phía dưới công ty của cô một lần nữa, anh vẫn chưa từ bỏ ý định.
Tô Tiểu Mễ vẫn cự tuyệt, vẻ mặt lãnh đạm khiến cho cô thoạt nhìn lạnh như băng, nhưng cô vẫn lựa chọn như vậy.
*********
Bên trong một tòa nhà thanh tĩnh, có rượu còn có cà phê, cùng với điểm tâm nhỏ đặc sắc, Hạ Tử Vi vẫy vẫy tay gọi cô. Gần đây Tử Vi rất ít xuất hiện ở công ty, mà cô vẫn bận nhiều việc nên cũng không có hỏi chuyện có liên quan đến người chị em tốt này, tối hôm nay có lẽ phải hỏi rõ một chút.
“Mấy ngày không thấy, lại chết tính không thay đổi rồi!” Tô Tiểu Mễ để túi xách bên cạnh, cả người mềm oặt ở trong ghế, thấy Hạ Tử Vi cười như hoa như ngọc, tâm tình cô nhanh chóng được buông lỏng.
“Chị đây hiện tại đã không có năng lực cao trào rồi, đã sớm hoàn lương!”
“Hở, đây là lời từ trong miệng cậu nói ra?” Tô Tiểu Mễ không nhịn được “tốt bụng châm chọc” lại.
“Mình cũng sắp hai tháng không có chơi bời rồi, tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng mình hẳn phải làm thừa nữ.” Cô cười mất mát, trên mặt không nhìn ra vẻ lo lắng không tận hứng.
“Không nhìn ra a, mặt mày cậu hớn hở như thế mình còn tưởng rằng cậu đang rất dễ chịu. Không nghĩ tới nháy mắt một cái cậu đã trở về thời đại thiếu nữ rồi!” Buông lỏng tâm tình cũng khiến cho cô sôi nổi không ít, Lâm Khải quyết định bỏ qua cho cô, ở trong lòng của cô ít nhiều vẫn là có chút vui vẻ, ít nhất cô có thể thấy sẽ có ngày cô được giải thoát.
“Xem cậu cao hứng như vậy chẳng lẽ là… được đàn ông làm dịu rồi? Hưởng thụ đến cao triều rồi?” Lông mày tựa như giương lại như không phải, khép hờ mắt đầy mị hoặc, ngón tay đang kẹp ly rượu toát ra mười phần quyến rũ.
“Làm trò, mau nói đi, tìm mình có chuyện gì, mình đang rất bận!”
“Tiểu Mễ, cậu muốn bị đánh phải không? Nếu cậu muốn chọc tức mình, tối nay mình liền đến nhà cậu ngủ, cần phải lôi tên đàn ông mỗi ngày ngủ bên cạnh cậu quăng đi ra!”
“Mình rất thích ý, hoan nghênh cùng ngủ, để giải lòng cô đơn tịch mịch của chị đây.”
“Stop! Nhìn xem bộ dạng đắc ý của cậu kìa!” Cô bưng ly rượu nhấp hai cái, chuyển giọng nói: “Quán rượu này như thế nào?”
“Khung cảnh không tệ, tương đối có tình điệu, tình hơn cả tình!” Tô Tiểu Mễ liếc khung cảnh chung quanh một vòng, đây là một nơi đặc sắc, dung hợp truyền thống Bắc Kinh với mùi vị đặc biệt của hiện đại, giá cả nơi này vì vậy cũng không thấp.
Tứ hợp viện rượu và cà phê kết hợp một thể, tọa lạc ở trong ngõ hẻm thành tây, vị trí địa lý tương đối ở trung tâm, cách Thiên An Môn, rạp hát lớn của quốc gia, Vương Phủ Tỉnh, khách sạn Toàn Tụ Đức, toàn những địa phương đặc sắc ở Bắc Kinh, không gian lại vô cùng thanh tĩnh, viện đầy dây leo màu xanh lá, xây dựng cổ kính lại lộ ra mùi vị hiện đại làm cho khách nhân cảm giác mới mẻ, một nơi an tĩnh ở giữa lòng Bắc Kinh ồn ào, thật muốn ngồi ở đây uống chút rượu cùng tâm sự không rời đi.
“Cũng bởi vì như thế nên giá đất nơi này đắt đến hù chết người.”
“Cậu muốn làm gì?” Tô Tiểu Mễ nhìn biểu tình như đang tính toán của Hạ Tử Vi, cô cũng biết Hạ Tử Vi nhất định có chuyện muốn tìm cô thương lượng, hoặc là có chuyện gì đó gạt cô.
Hạ Tử Vi đá lông nheo với cô, từ từ để cằm sát vào.
/201
|