Tại hội nghị chiều thứ sáu, Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy mí mắt đang nhắm lại liên tục, thật muốn lập tức gục đầu ngủ mất. Nhìn thấy bộ dạng tinh thần phấn chấn của Lâm Khải, cô thật muốn cầm đao chém chết hắn! Tối hôm qua lại buộc cô làm thêm đến mười hai giờ, đến mức giấc ngủ của cô thiếu hụt trầm trọng. Hội nghị vừa kết thúc, cô dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới phòng giải khát mua cà phê, công việc kế tiếp mà không có cà phê, cô nhất định sẽ nằm trên bàn làm việc ngáy to ngủ.
“E hèm…!”
Sau lưng Tô Tiểu Mễ truyền tới một trận đằng hắng giọng.
“E hèm cái gì mà e hèm, không thấy người khác đang mệt mỏi lắm sao!” Cơn tức của Tô Tiểu Mễ vì mệt mỏi mà tăng cao, ngay cả đầu cũng không muốn quay lại.
“Thật nóng tính, tôi hi vọng lần sau lúc cô đi họp không phải là bộ dạng thiếu ngủ này, như vậy là không phối hợp công việc với tôi.” Thanh âm Lâm Khải lạnh như băng vang lên phía sau cô, lúc thấy vẻ mặt thiếu ngủ của cô khiến hắn không đành lòng biết bao nhiêu, làm thêm đến mười hai giờ không phải là loại chuyện dễ dàng với phụ nữ nên cố ý chạy tới muốn ngỏ lời an ủi, nhưng thái độ của cô lại làm cho ý định ban đầu của hắn lập tức thay đổi.
“Trời a… chết chắc! Tại sao lại là hắn?” Trong lòng Tô Tiểu Mễ thầm than không tốt, nhưng lại không thể không xoay người.
Khi cô thấy hắn vẫn là thái độ lạnh nhạt khó coi, tức giận của Tô Tiểu Mễ đã không kiềm chế được rồi, một trận buồn bực oán hận nổi lên: “Tôi muốn đề nghị với công ty, buổi tối làm thêm hơn 3 giờ, ngày mai có thể tới trễ 3 giờ, nói như vậy, tôi dám cam đoan tất cả nhân viên sau khi tăng ca tối đó, hôm sau đi họp cũng sẽ không có lại ngủ gật.”
“Cô trách tôi tối qua không nên để cô làm thêm giờ sao?” Mặt của hắn càng thêm âm lãnh.
“Tôi không có ý đó, tôi chỉ nói ra một đề nghị có tình người, Lâm tổng không cảm thấy đề nghị này được sao? Công ty rất có tình người hơn nữa lấy đồng tình với nhân viên làm gốc, cái này thật có thể thi hành.” Cô hé ra gương mặt tươi cười mà mình cảm thấy không tệ.
“Dĩ nhiên có thể, chẳng qua đối với người chưa hoàn thành công việc mà làm thêm giờ, không cần hưởng thụ đãi ngộ như vậy, nếu như công ty cần đẩy nhanh tốc độ hạng mục gấp nên tăng ca, công ty nhất định sẽ không bạc đãi nhân viên, hơn nữa tôi cũng muốn Tô chủ quản hiểu, mỗi giờ tăng ca, tiền lương cuối tháng công ty sẽ theo đó mà kết toán.”
Tô Tiểu Mễ cắn răng, thật hận không thể đánh chết hắn, tên đàn ông đáng chết này, cấp trên thối, so với An Nữ tiền nhiệm kia của cô, thật là kém rất xa… rất xa a.
Không khí bên trong đang khó xử, lúc này Hạ Tử Vi đi tới.
“Lâm tổng, ngài cũng tới đây uống cà phê sao?” Hạ Tử Vi nhìn hai người, gương mặt đầy ý cười.
Nhìn thấy Hạ Tử Vi, Lâm Khải cười gật đầu một cái, sau đó đi ra ngoài.
“Chậc… chậc, thật là đẹp trai nha, rất có hình thể!” Hạ Tử Vi một bước dài phóng tới trước mặt Tô Tiểu Mễ, lấy tay tựa vào bên cạnh cô, không tiếc lời khen ngợi.
“Ngừng, diện mạo đẹp trai thì ích lợi gì, có hình thể bên ngoài có thể làm cơm ăn sao.” Tô Tiểu Mễ chán nản trả lời không để ý rời đi, nhớ đến bộ dạng nghiêm túc máu lạnh vừa rồi của hắn cô liền không đè nén được cơn tức, Tô Tiểu Mễ cô mặc dù không phải là chiến sĩ thi đua được công ty công nhận, bất quá ở phương diện khả năng chịu trách nhiệm này là tương đối tốt, nhưng trong mắt Lâm Khải, rõ ràng cái gì cũng không phải.
“Đàn ông giống như Lâm Khải, chính là loại đàn ông có hình thể bên ngoài hơn nữa còn có thể làm cơm ăn. Mình nói nè, hiện tại phụ nữ trong công ty đều giương giương mắt hổ đó, cậu phải biết, anh ta không chỉ là Tổng giám kế hoạch, còn là chủ tịch vận chuyển buôn bán, chức vị này thật không đơn giản nha.” Hạ Tử Vi phân tích rõ ràng cho cô.
“Mình không có hứng thú, loại đàn ông này vừa vô tình vừa máu lạnh lại không biết phân biệt tốt xấu.” Đối với Lâm Khải, cô không ôm bất kỳ ảo tưởng nào, loại đàn ông như thế không thích hợp với cô, Tô Tiểu Mễ kiên định nghĩ như vậy.
“Được… được, hắn vô tình, hắn máu lạnh, hắn không phân biệt tốt xấu.” Hạ Tử Vi phụ họa cô, mặt mày đột nhiên thả lỏng, ánh mắt chớp chớp với cô.
“Làm gì vậy?”
Tô Tiểu Mễ cảnh giác nhìn Hạ Tử Vi, thầm nghĩ chắc chắn không có chuyện tốt, nhất định lại muốn lôi kéo cô đi “làm chuyện xấu”.
“E hèm…!”
Sau lưng Tô Tiểu Mễ truyền tới một trận đằng hắng giọng.
“E hèm cái gì mà e hèm, không thấy người khác đang mệt mỏi lắm sao!” Cơn tức của Tô Tiểu Mễ vì mệt mỏi mà tăng cao, ngay cả đầu cũng không muốn quay lại.
“Thật nóng tính, tôi hi vọng lần sau lúc cô đi họp không phải là bộ dạng thiếu ngủ này, như vậy là không phối hợp công việc với tôi.” Thanh âm Lâm Khải lạnh như băng vang lên phía sau cô, lúc thấy vẻ mặt thiếu ngủ của cô khiến hắn không đành lòng biết bao nhiêu, làm thêm đến mười hai giờ không phải là loại chuyện dễ dàng với phụ nữ nên cố ý chạy tới muốn ngỏ lời an ủi, nhưng thái độ của cô lại làm cho ý định ban đầu của hắn lập tức thay đổi.
“Trời a… chết chắc! Tại sao lại là hắn?” Trong lòng Tô Tiểu Mễ thầm than không tốt, nhưng lại không thể không xoay người.
Khi cô thấy hắn vẫn là thái độ lạnh nhạt khó coi, tức giận của Tô Tiểu Mễ đã không kiềm chế được rồi, một trận buồn bực oán hận nổi lên: “Tôi muốn đề nghị với công ty, buổi tối làm thêm hơn 3 giờ, ngày mai có thể tới trễ 3 giờ, nói như vậy, tôi dám cam đoan tất cả nhân viên sau khi tăng ca tối đó, hôm sau đi họp cũng sẽ không có lại ngủ gật.”
“Cô trách tôi tối qua không nên để cô làm thêm giờ sao?” Mặt của hắn càng thêm âm lãnh.
“Tôi không có ý đó, tôi chỉ nói ra một đề nghị có tình người, Lâm tổng không cảm thấy đề nghị này được sao? Công ty rất có tình người hơn nữa lấy đồng tình với nhân viên làm gốc, cái này thật có thể thi hành.” Cô hé ra gương mặt tươi cười mà mình cảm thấy không tệ.
“Dĩ nhiên có thể, chẳng qua đối với người chưa hoàn thành công việc mà làm thêm giờ, không cần hưởng thụ đãi ngộ như vậy, nếu như công ty cần đẩy nhanh tốc độ hạng mục gấp nên tăng ca, công ty nhất định sẽ không bạc đãi nhân viên, hơn nữa tôi cũng muốn Tô chủ quản hiểu, mỗi giờ tăng ca, tiền lương cuối tháng công ty sẽ theo đó mà kết toán.”
Tô Tiểu Mễ cắn răng, thật hận không thể đánh chết hắn, tên đàn ông đáng chết này, cấp trên thối, so với An Nữ tiền nhiệm kia của cô, thật là kém rất xa… rất xa a.
Không khí bên trong đang khó xử, lúc này Hạ Tử Vi đi tới.
“Lâm tổng, ngài cũng tới đây uống cà phê sao?” Hạ Tử Vi nhìn hai người, gương mặt đầy ý cười.
Nhìn thấy Hạ Tử Vi, Lâm Khải cười gật đầu một cái, sau đó đi ra ngoài.
“Chậc… chậc, thật là đẹp trai nha, rất có hình thể!” Hạ Tử Vi một bước dài phóng tới trước mặt Tô Tiểu Mễ, lấy tay tựa vào bên cạnh cô, không tiếc lời khen ngợi.
“Ngừng, diện mạo đẹp trai thì ích lợi gì, có hình thể bên ngoài có thể làm cơm ăn sao.” Tô Tiểu Mễ chán nản trả lời không để ý rời đi, nhớ đến bộ dạng nghiêm túc máu lạnh vừa rồi của hắn cô liền không đè nén được cơn tức, Tô Tiểu Mễ cô mặc dù không phải là chiến sĩ thi đua được công ty công nhận, bất quá ở phương diện khả năng chịu trách nhiệm này là tương đối tốt, nhưng trong mắt Lâm Khải, rõ ràng cái gì cũng không phải.
“Đàn ông giống như Lâm Khải, chính là loại đàn ông có hình thể bên ngoài hơn nữa còn có thể làm cơm ăn. Mình nói nè, hiện tại phụ nữ trong công ty đều giương giương mắt hổ đó, cậu phải biết, anh ta không chỉ là Tổng giám kế hoạch, còn là chủ tịch vận chuyển buôn bán, chức vị này thật không đơn giản nha.” Hạ Tử Vi phân tích rõ ràng cho cô.
“Mình không có hứng thú, loại đàn ông này vừa vô tình vừa máu lạnh lại không biết phân biệt tốt xấu.” Đối với Lâm Khải, cô không ôm bất kỳ ảo tưởng nào, loại đàn ông như thế không thích hợp với cô, Tô Tiểu Mễ kiên định nghĩ như vậy.
“Được… được, hắn vô tình, hắn máu lạnh, hắn không phân biệt tốt xấu.” Hạ Tử Vi phụ họa cô, mặt mày đột nhiên thả lỏng, ánh mắt chớp chớp với cô.
“Làm gì vậy?”
Tô Tiểu Mễ cảnh giác nhìn Hạ Tử Vi, thầm nghĩ chắc chắn không có chuyện tốt, nhất định lại muốn lôi kéo cô đi “làm chuyện xấu”.
/201
|