Hạ Tử Vi "Ngọt ngào" trừng mắt nhìn Tiểu Mễ một cái.
"Anh ta khiến cho cậu sống mơ mơ màng màng hay khiến cho cậu cả đêm cao trào mười lần?" Tô Tiểu Mễ nhỏ giọng đè ở bên tai của cô hỏi cái đề tài này, đi theo bên cạnh Hạ Tử Vi đã lâu, thỉnh thoảng cũng sẽ nhảy ra lời tương đối làm cho người ta "Ngoài ý muốn".
"Ở chung một chỗ với anh ấy, cao trào đều không thể nói là bay bổng, hai tụi mình về phương diện kia... phải nói là cực kỳ hài hoà, mình lần đầu tiên đụng phải người biết làm tình, hơn nữa còn có thể làm tình đến như vậy!" (#Ami: ta xỉu =]])
"Cậu có thể đáng tin một chút không? Cậu hưng phấn nói cho mình biết cậu yêu, thì ra là vì người ta biết làm hơn nữa có thể làm ở trình độ cao, vậy nếu có một ngày, xuất hiện người có thể làm ở trình độ cao hơn nữa thì cậu tính sao?" Tô Tiểu Mễ hung hăng liếc cô một cái, đối với cái nhìn tình yêu của Hạ Tử Vi, cô hoàn toàn không thể chấp nhận. Nhưng muốn thay đổi Hạ Tử Vi, còn khó hơn cả việc chấp nhận.
"Cậu không hiểu đâu! Đã trải qua nhiều như vậy, mình cảm thấy về phương diện ở trên giường, người đàn ông này chính là tiêu chuẩn của mình rồi, cậu biết tụi mình có bao nhiêu điên cuồng sao?" Cô cười đến gương mặt rạng rỡ.
Vừa nói xong liền ở bên tai Tô Tiểu Mễ thấp giọng nói: "Đêm hôm đó làm năm lần, buổi sáng tỉnh lại còn làm ba lượt. Cả thứ bảy, chủ nhật tụi mình cũng ở trên giường, mình rên đến cổ họng cũng sắp hỏng. Cuối cùng, cả hai quyết định sẽ giữ quan hệ, về hình thức chính là người yêu."
"Không trách được hôm nay thanh âm nói chuyện của cậu cũng rất thấp, nguyên lai là rên đến đau họng, cẩn thận ở chung với anh ta, có ngày cũng sẽ viêm họng mãn tính." Tô Tiểu Mễ không khách khí chút nào châm chọc qua.
"Có người nguyền rủa chị em tốt như vậy sao?" Tay Hạ Tử Vi dùng sức lại gần cô hạ xuống, sau đó cả hai cùng bật cười lớn.
"Vậy lúc nào thì cậu dẫn mình cùng hẹn anh ta ăn cơm? Cần hẹn trước nha, dạo này mình không có thời gian!" Tô Tiểu Mễ vô tư nói xong, miệng to hớp cà phê.
"Hừm, đừng có mà tự cao tự đại!" Cô nhạo báng nhìn Tô Tiểu Mễ, "Đêm hôm đó như thế nào? Có tìm ra người khiến cho cậu toàn thân thư thản không?" Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Tô Tiểu Mễ uống cà phê, quyết định im lặng.
"Tiểu Mễ, mình cảm thấy cuộc sống là nên hưởng thụ, phụ nữ cũng cần buông thả. Chỉ có trải qua đàn ông khác nhau, cậu mới có thể biết người nào là thích hợp nhất, vô luận là cuộc sống hay là trên giường, cái này cũng rất quan trọng, tính hài hòa là một trong những yếu tố quyết định xem cuộc sống vợ chồng có thể hạnh phúc hay không. Cho nên ở trước hôn nhân, cậu nhất định phải thử, có như thế mới biết tuýp đàn ông như thế nào là người cậu cần." Thanh âm Hạ Tử Vi khàn khàn, lại hoàn toàn không quên tiếp tục "dạy học" cho cô.
"Biết, đại tiểu thư của tôi! Nhanh chóng đi làm đi, mình còn muốn tiếp tục làm phương án chưa làm xong, cậu cũng nhanh tìm chút tài liệu cho mình, để mình có thể tìm được cảm giác!" Tô Tiểu Mễ vừa ngừng, Hạ Tử Vi liền tiếp tục thuyết giáo.
"Cứ công việc công việc, thanh xuân của cậu đều là bị công việc hao phí sạch sẽ. Dù có bận rộn cách mấy cũng phải buông lỏng, càng bận rộn càng phải buông lỏng, có hiểu hay không? Chớ đè nén đến nội tiết mất cân đối, ảnh hưởng thân thể."
"Được rồi, được rồi, mình rất khỏe mạnh. Chỉ cần để mình ngủ ba ngày ba đêm, mình liền có thể trở về đến trạng thái tinh thần lúc hai mươi tuổi nha." Quăng một cái "mắt sói", Tô Tiểu Mễ bưng cà phê nhanh chóng rời khỏi phòng giải khát, trong lòng lại tức giận mắng to Lâm Khải "Biến thái bóc lột", khiến cho công việc của cô vĩnh viễn làm mãi không xong.
/200
|