Một chỗ khác của mặt hồ, một con thuyền từ từ đến gần chỗ thuyền của Tô Tiểu Mễ.
"Tô Tiểu Mễ...!!! Cô thật đủ lớn mật, để cho cô tới thể nghiệm khách sạn, đây là công việc, là nhiệm vụ, cô thật giỏi, cư nhiên làm thành diễm ngộ rồi, xem ra tôi đã quá tín nhiệm cô!" Người đàn ông trên thuyền dùng sức nắm chặt ly rượu trong tay.
Người hắn chơi đùa qua cư nhiên có thể không nhìn đến hắn như thế? Đây là lần đầu tiên có người sau khi lên giường lại không có nảy sinh bất kỳ yêu thương gì với hắn. Không quấn hắn cũng được, nhưng lại còn trắng trợn dây dưa với những người đàn ông khác! Người phụ nữ này, chẳng lẽ bị hắn phá trinh rồi, sinh nghiện?
Nghĩ đến thời khắc này cô đang cùng một người đàn ông khác đơn độc chung đụng ở trên thuyền, hắn tuyệt đối không tin người đàn ông kia sẽ ngu ngốc bỏ qua một cơ hội tốt như vậy, ánh mắt của hắn liền dần dần trở nên âm lãnh!
*********
Bên trong thuyền ô bồng[1], thân Vĩ Văn đã đem Tô Tiểu Mễ đặt ở dưới thân thể của mình.
Một đầu tóc dài như thác nước của cô tán loạn xuống, hắn nỉ non nói nhỏ nhẹ: "Thật đẹp... Thật là đẹp..." Nụ hôn của hắn một lần lại một lần rơi vào trên tóc cô.
Đầu Tô Tiểu Mễ ngã về phía sau, nụ hôn của hắn từ tóc cô một đường trượt xuống cổ, hôn nhẹ một đường.
"Ừ..." Thân thể của cô dưới sự trêu đùa của hắn, từ từ nóng lên.
Tay của hắn từ từ trượt vào bên trong quần áo cô, nhẹ nhàng càn quét ở bên eo, "Anh thích da thịt của em, thật trơn, thật non mịn!"
"Không muốn... Quá nhanh..." Tay cô trượt về phía tay hắn, ngăn cản hắn đi lên trước nữa.
"Không... Anh thích mùi thơm của em, thích vẻ đẹp của em... Thích tất cả mùi vị trên người em..." Lời của hắn mang theo chút vẻ cậy mạnh của trẻ con.
"Ừ... Nhưng chúng ta quá nhanh đi, em còn thanh tỉnh..." Tô Tiểu Mễ vẫn không cách nào khiến mình hoàn toàn say, hoặc là trong tiềm thức của cô đối với người đàn ông này cũng không đủ buông lỏng, còn có chút phòng bị.
Tay hắn kèm theo một tia cậy mạnh thoát khỏi tay nhỏ bé của cô, mang theo hơi thở bá đạo mạnh mẽ xâm nhập thân thể cô. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
"A..." Cô rên rỉ, theo tay của hắn mạnh mẽ chiếm lĩnh phần đẫy đà của cô.
"Buông lỏng mình, tin tưởng anh...Tin tưởng em... Em là đẹp nhất... Em tối nay, sẽ là người đẹp nhất..." Thân Vĩ Văn tuyệt đối là một người đàn ông am hiểu ngôn ngữ khiêu tình, hắn biết phụ nữ dạng nào thích hợp dạng chiêu thức nào nhất.
Một chút xíu bá đạo vừa phải thích hợp Tô Tiểu Mễ, nếu mạnh mẽ dùng sức sẽ chỉ làm cô ghét và bài xích, như vậy hắn nghĩ muốn đến gần cô thậm chí là chạm được vào cô đều phải dừng lại. Nhưng đối với người phụ nữ này, hắn lại nghĩ muốn tiến thêm một bước nữa để hiểu rõ về cô, hiểu rõ một người phụ nữ thì chiếm thân thể của người đó vào tay trước là cách nhanh nhất, hữu hiệu nhất.
Tô Tiểu Mễ khẽ cắn đôi môi, dùng sức thuyết phục mình.
Tay của hắn vừa có lực mà vừa có tiết tấu gảy nhẹ chỗ nhạy cảm của cô, cảm giác được cô bởi vì trêu chọc của hắn mà thân thể khẽ tự ý run, trên mặt hiện lên ửng đỏ.
"Ừ..." Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy tay của hắn giống như tràn đầy ma lực, chính mình cũng cảm giác được thân thể bởi vì tay của hắn mà trở nên nhạy cảm, từng hồi từng hồi khoái cảm ập tới khiến cho thân thể cô đột nhiên có dục vọng khẩn cầu.
"Anh thích phản ứng của em, thích thanh âm của em..." Hắn không ngừng ca ngợi thân thể của cô, thanh âm của cô.
Nếu như là dưới tình huống lý trí còn tỉnh táo, có lẽ phụ nữ lập tức có thể kết luận ra những lời lẽ này có bao nhiêu là chân thật, nhưng ở dưới tình huống đã bị lạc mình như thế này thì những ngôn từ ca ngợi thường thường chính là một loại máy gia tốc cho cảm xúc.
Hắn biết rõ nhược điểm của phụ nữ và bệnh chung của phụ nữ, Tô Tiểu Mễ giống như cũng không ngoại lệ, cô cũng sẽ đi vào khu mê mà phụ nữ thường đi vào.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1]Thuyền ô bồng: có cái vòm ở trên thế này, là lại thuyền nhỏ thôi, vòm lớn nhỏ tuỳ cỡ thuyền, vòm có thể kiểu vuông và tròn.
/200
|