"Cảm ơn."
Cô nói, rồi đi đến ghế sau xe đạp của anh.
Nghe thấy cô nói cảm ơn mình.
Hứa Thiên Hạo không nhịn được quay lại, thản nhiên nhìn cô, rồi bỏ cặp sách của mình xuống ném vào trong giỏ xe.
Chờ sau khi Lục Mẫn Huyên ngồi vững, anh nhấc chân lên bắt đầu đạp xe.
Tài xế ngay từ sáng sớm đã bị ba anh đưa đi theo rồi, anh đi dạo một vòng quanh kho hàng, mới tìm thấy một phương tiện di chuyển như thế này.
"Giữ chặt, cẩn thận ngã." Khi Hứa Thiên Hạo đạp xe lên dốc, phải đứng thẳng dậy đạp.
Đang muốn bắt đầu tăng tốc, thì xe đạp lại không ngừng phát ra những âm thanh "cạch" "cạch"quái lạ.
"Shit, chiếc xe này không biết đã hỏng hóc bao nhiêu, Hứa Kình tự mình lái Rolls-Royce thế mà để cho con trai mình cưỡi loại đồng nát sắt vụn này đi học! Thật là bạo lực gia đình trá hình!""
Hứa Thiên Hạo nghĩ vậy liền không vui.
Lục Mẫn Huyên ngồi phía sau, người cũng lắc lư theo anh, tay nắm thật chặt vào iên xe.
"Hứa Thiên Hạo, anh cẩn thận chút, tôi không muốn bị ngã!""
Đối với hình ảnh trai xinh gái đẹp cùng nhau ngồi trên chiếc xe đạp này, rất nhanh thu hút sự chú ý của không ít người.
"Mọi người nhìn kìa, cậu con trai vừa đạp xe đi ngang qua thật là quá đẹp trai! Mồ hôi trên mặt cậu ấy dường như phản chiếu được ánh sáng vậy! Bilibili! Thật hấp dẫn!""
"Đúng đấy, cô bé kia cũng rất đẹp, cậu nói xem bọn họ có phải đang yêu sớm không?"
Trước vạch kẻ đường khi chờ đèn xanh, trên xe buýt cũng có người không ngừng đưa đầu ra quan sát bọn họ.
"Oa, quá đẹp trai, nhìn xem người kia đẹp cứ như ngôi sao vậy!"
"Sao nhìn thấy hơi giống Hứa Thiên Hạo nhỉ! Cô học sinh ngồi phía sau cậu ta là ai? Thật hạnh phúc... thật lãng mạng..."
""A... Chợt phát hiện có rất nhiều người đang nhìn chúng ta, có phải anh đã bị bại lộ rồi không?""
Lục Mẫn Huyên không nhịn được duỗi ngón tay ra, chọc chọc vào sau lưng của ngôi sao lớn.
"Cô nói gì?" Hứa Thiên Hạo không kiên nhẫn tháo tai nghe xuống, quay đầu lại hỏi cô.
Anh không quay đầu lại thì không sao, vừa quay đầu lại, trên xe buýt lập tức ồn ào!
Không ít người hét ầm lên!
""Trời ơi! Đúng là Hứa Thiên Hạo! Nhanh nhanh nhanh chụp ảnh!""
"Hứa Thiên Hạo! Em yêu anh, ký tên cho em nhé!" Có người từ trên xe chạy xuống.
"Hỏng rồi, bị phát hiện, đi nhanh lên!" Lục Mẫn Huyên cảm thấy những người kia muốn bổ nhào vào chiếc xe đạp.
Chỗ này là đường lớn, nếu lỡ gây rối loạn trật tự xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm sẽ rất lớn.
"Thật là..." Hứa Thiên Hạo cũng biết chỗ này không thích hợp dừng lại lâu. Đèn xanh vừa sáng lên, đã nhanh chóng đạp xe, lướt qua vành đai xanh, vọt vào con đường bên cạnh.
Phía sau rất nhiều người mê trai đuổi theo người này nối bước người kia, hoàn toàn không để ý đến hình tượng mà chen lấn xô đẩy, giơ cao điện thoại lên điên cuồng đuổi theo.
Ngay cả cảnh sát giao thông và bảo vệ cũng không ngăn được các cô ấy, buồn bực mà né sang bên cạnh.
"Hoàng tử Thiên Hạo …. "
"Chờ em một chút! Em là fan trung thành của anh!"
""Bảo bối Thiên Hạo muah muah! Em rất thích nghe những bài hát của anh, anh ký tên cho em được không?"
""Hoàng tử Thiên Hạo I love you a a a a! Em là super fan của anh, anh nhất định phải học tập thật tốt, ca hát thật giỏi, chúng em mãi mãi ủng hộ anh!""
"Đồ xấu xí kia cô mau tránh ra! Chắn hết ống kính của tôi rồi!"
"Cô mới xấu, cô là cái đồ heo mập chết trương, cút đi nhanh lên đừng làm ảnh hưởng người đẹp như tôi đang đuổi theo chồng mình!"
Lần đầu tiên Lục Mẫn Huyên gặp phải tình hình khoa trương như thế, nuốt một ngụm nước bọt, ngạc nhiên cực độ.
Thậm chí trong đầu cô còn sinh ra ý định nhảy xuống xe bỏ trốn.
Nhưng mà ̣đã không kịp nữa rồi.
Tay mọi người vươn tới, giống như xúc tu của bạch tuộc vậy, càng ngày càng đến gần, càng ngày càng gần...
Nhiều lần chỉ chút nữa thôi là nắm được quần áo của cô, suýt nữa thì kéo cô xuống khỏi xe đạp.
Nguy cơ ở phía sau, Lục Mẫn Huyên không quan tâm đến điều gì nữa, một tay ôm chặt lấy eo Hứa Thiên Hạo, tay kia gạt đi những cái xúc tu đang không ngừng vươn tới bám vào quần áo cô.
"Nhanh, đuổi theo! Tăng tốc lui lại! Lại nhanh hơn một chút!"
Hứa Thiên Hạo sắp làm cho cái xe rởm này không dùng được nữa, quay đầu lại, vẫn còn một đoàn người đuổi theo không bỏ như cũ! Hoàn toàn mất kiểm soát!
Thật giống trong chò trơi Plans vs Zombie, hình ảnh một làn sóng lớn zonbie cùng nhau tiến lên.
Không có cách nào khác.
Anh chỉ có thể cúi đầu dùng toàn bộ sức lực đạp nhanh, giống như chân đè lên Phong Hỏa Luân điên cuồng đạp lên chiếc xe cũ kỹ, chở Lục Mẫn Huyên tiến về phía con đường rải nhựa.
Cô nói, rồi đi đến ghế sau xe đạp của anh.
Nghe thấy cô nói cảm ơn mình.
Hứa Thiên Hạo không nhịn được quay lại, thản nhiên nhìn cô, rồi bỏ cặp sách của mình xuống ném vào trong giỏ xe.
Chờ sau khi Lục Mẫn Huyên ngồi vững, anh nhấc chân lên bắt đầu đạp xe.
Tài xế ngay từ sáng sớm đã bị ba anh đưa đi theo rồi, anh đi dạo một vòng quanh kho hàng, mới tìm thấy một phương tiện di chuyển như thế này.
"Giữ chặt, cẩn thận ngã." Khi Hứa Thiên Hạo đạp xe lên dốc, phải đứng thẳng dậy đạp.
Đang muốn bắt đầu tăng tốc, thì xe đạp lại không ngừng phát ra những âm thanh "cạch" "cạch"quái lạ.
"Shit, chiếc xe này không biết đã hỏng hóc bao nhiêu, Hứa Kình tự mình lái Rolls-Royce thế mà để cho con trai mình cưỡi loại đồng nát sắt vụn này đi học! Thật là bạo lực gia đình trá hình!""
Hứa Thiên Hạo nghĩ vậy liền không vui.
Lục Mẫn Huyên ngồi phía sau, người cũng lắc lư theo anh, tay nắm thật chặt vào iên xe.
"Hứa Thiên Hạo, anh cẩn thận chút, tôi không muốn bị ngã!""
Đối với hình ảnh trai xinh gái đẹp cùng nhau ngồi trên chiếc xe đạp này, rất nhanh thu hút sự chú ý của không ít người.
"Mọi người nhìn kìa, cậu con trai vừa đạp xe đi ngang qua thật là quá đẹp trai! Mồ hôi trên mặt cậu ấy dường như phản chiếu được ánh sáng vậy! Bilibili! Thật hấp dẫn!""
"Đúng đấy, cô bé kia cũng rất đẹp, cậu nói xem bọn họ có phải đang yêu sớm không?"
Trước vạch kẻ đường khi chờ đèn xanh, trên xe buýt cũng có người không ngừng đưa đầu ra quan sát bọn họ.
"Oa, quá đẹp trai, nhìn xem người kia đẹp cứ như ngôi sao vậy!"
"Sao nhìn thấy hơi giống Hứa Thiên Hạo nhỉ! Cô học sinh ngồi phía sau cậu ta là ai? Thật hạnh phúc... thật lãng mạng..."
""A... Chợt phát hiện có rất nhiều người đang nhìn chúng ta, có phải anh đã bị bại lộ rồi không?""
Lục Mẫn Huyên không nhịn được duỗi ngón tay ra, chọc chọc vào sau lưng của ngôi sao lớn.
"Cô nói gì?" Hứa Thiên Hạo không kiên nhẫn tháo tai nghe xuống, quay đầu lại hỏi cô.
Anh không quay đầu lại thì không sao, vừa quay đầu lại, trên xe buýt lập tức ồn ào!
Không ít người hét ầm lên!
""Trời ơi! Đúng là Hứa Thiên Hạo! Nhanh nhanh nhanh chụp ảnh!""
"Hứa Thiên Hạo! Em yêu anh, ký tên cho em nhé!" Có người từ trên xe chạy xuống.
"Hỏng rồi, bị phát hiện, đi nhanh lên!" Lục Mẫn Huyên cảm thấy những người kia muốn bổ nhào vào chiếc xe đạp.
Chỗ này là đường lớn, nếu lỡ gây rối loạn trật tự xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm sẽ rất lớn.
"Thật là..." Hứa Thiên Hạo cũng biết chỗ này không thích hợp dừng lại lâu. Đèn xanh vừa sáng lên, đã nhanh chóng đạp xe, lướt qua vành đai xanh, vọt vào con đường bên cạnh.
Phía sau rất nhiều người mê trai đuổi theo người này nối bước người kia, hoàn toàn không để ý đến hình tượng mà chen lấn xô đẩy, giơ cao điện thoại lên điên cuồng đuổi theo.
Ngay cả cảnh sát giao thông và bảo vệ cũng không ngăn được các cô ấy, buồn bực mà né sang bên cạnh.
"Hoàng tử Thiên Hạo …. "
"Chờ em một chút! Em là fan trung thành của anh!"
""Bảo bối Thiên Hạo muah muah! Em rất thích nghe những bài hát của anh, anh ký tên cho em được không?"
""Hoàng tử Thiên Hạo I love you a a a a! Em là super fan của anh, anh nhất định phải học tập thật tốt, ca hát thật giỏi, chúng em mãi mãi ủng hộ anh!""
"Đồ xấu xí kia cô mau tránh ra! Chắn hết ống kính của tôi rồi!"
"Cô mới xấu, cô là cái đồ heo mập chết trương, cút đi nhanh lên đừng làm ảnh hưởng người đẹp như tôi đang đuổi theo chồng mình!"
Lần đầu tiên Lục Mẫn Huyên gặp phải tình hình khoa trương như thế, nuốt một ngụm nước bọt, ngạc nhiên cực độ.
Thậm chí trong đầu cô còn sinh ra ý định nhảy xuống xe bỏ trốn.
Nhưng mà ̣đã không kịp nữa rồi.
Tay mọi người vươn tới, giống như xúc tu của bạch tuộc vậy, càng ngày càng đến gần, càng ngày càng gần...
Nhiều lần chỉ chút nữa thôi là nắm được quần áo của cô, suýt nữa thì kéo cô xuống khỏi xe đạp.
Nguy cơ ở phía sau, Lục Mẫn Huyên không quan tâm đến điều gì nữa, một tay ôm chặt lấy eo Hứa Thiên Hạo, tay kia gạt đi những cái xúc tu đang không ngừng vươn tới bám vào quần áo cô.
"Nhanh, đuổi theo! Tăng tốc lui lại! Lại nhanh hơn một chút!"
Hứa Thiên Hạo sắp làm cho cái xe rởm này không dùng được nữa, quay đầu lại, vẫn còn một đoàn người đuổi theo không bỏ như cũ! Hoàn toàn mất kiểm soát!
Thật giống trong chò trơi Plans vs Zombie, hình ảnh một làn sóng lớn zonbie cùng nhau tiến lên.
Không có cách nào khác.
Anh chỉ có thể cúi đầu dùng toàn bộ sức lực đạp nhanh, giống như chân đè lên Phong Hỏa Luân điên cuồng đạp lên chiếc xe cũ kỹ, chở Lục Mẫn Huyên tiến về phía con đường rải nhựa.
/58
|