---Tại trường---
- Chán thế!Không biết bao giờ Hanna nó mới về nhỉ! -Mi
- Tao tưởng mày gọi cho nó hỏi rồi -Nhi
- Ờ!Tao gọi rồi nhưng nó bảo với tao là nó đang theo học lớp học gì đó -Mi
Mọi người đang ăn uống ngon lành nghe thấy vậy,người thì sặc,người thì nghẹn,người thì ho.Và mặc dù không ai bảo ai nhưng cũng cùng đồng thanh:
- Từ khi nào nó trở nên ham học đến như vậy
- Chả biết,hình như ông Bảo biết đấy.Tối,con Chi gọi hỏi xem -Mi
- Ờ! -Chi
- Này!Tôi thấy lạ thật đấy.Sao mấy người cứ thích quan tâm đến cái con bé không giống ai đó nhỉ? -Vũ
- Mình thích thì mình quan tâm thôi,liên quan đến ông à -Thư
- Hay là có người không được quan tâm nên ghen ăn tức ở -Chi
- Mà cái ông kia,không giống ai nghĩa là sao? -Mi lên tiếng #Đấy!Chiến tranh xung đột lần thứ 5.Mà mới quen biết nhau 5 ngày(tính cả lần gặp ở sân bay)#
- Thì chẳng con bé đó toàn nghĩ ra những thứ không ai có thể nghĩ ra được luôn ý còn gì -Vũ
- Đó là sáng tạo và khác người,chứ không phải là không giống ai -Mi
- Khác người giống vật.Ha..Ha..Ha -Vũ cười sặc sụa
- Hứ!Còn hơn cái loại nhìn trông như một con khỉ.Hi..Hi..Hi -Mi cũng cười sặc sụa làm cho mọi người cảm thấy sởn gai ốc
---Chiều hôm đó---
Tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn từ Thiên Thảo:
Tớ đi tới một nơi thật xa để học.Học một thứ mà tớ cũng không biết dù có thông minh đến đâu.Đó là cách chữa lành vết thương.Nơi tớ dùng để học đẹp lắm,nó cho tớ cảm nhận được sự yên bình và khi trở về tớ sẽ lại vô tư như trước kia.Nhưng mà nhớ nhé!Hãy đợi tớ về rồi hãy cãi nhau tiếp vì để tớ còn lấy nó để tô thêm màu sắc của tập tiểu thuyết còn đang viết dở.Mi-Vũ à!Đợi tớ về rồi hãy cãi nhau nha!Mà cãi nhau ít thôi,toàn cãi nhau như hai đứa trẻ con vậy.Sau này hai người kết hôn rồi mà vẫn cãi nhau thì con cái sẽ học theo đấy nha!
Còn Nhi-Nam,tới khi tớ về hai người phải thành một cặp nhớ chưa.Goodbye nha!14/2 tớ sẽ về và có điều bất ngờ cho các cậu đấy
Mọi người sau khi đọc xong tin nhắn ai cũng cười sặc sụa,ngoại trừ Nhi-Nam và Mi-Vũ.Đặc biệt là Mi-Vũ.
---Tại nhà Mi---
- Grừ...ừ.Hoàng Thiên Thảo.Mày cứ về đây rôiì chết với tao.Con chó này! -Mi
---Tại nhà Vũ---
- Con bé giống vật này,cứ về đây là nát xác với tao,nghĩ gì mà tao lấy cái mụ bà trằn lửa Nguyễn Ngọc Lan Mi đó được chứ -Vũ
(Haizz...z.Đúng là hết thuốc chữa với hai người này,sau này thành một cặp rồi,cảm ơn người ta không hết í chứ)
- Chán thế!Không biết bao giờ Hanna nó mới về nhỉ! -Mi
- Tao tưởng mày gọi cho nó hỏi rồi -Nhi
- Ờ!Tao gọi rồi nhưng nó bảo với tao là nó đang theo học lớp học gì đó -Mi
Mọi người đang ăn uống ngon lành nghe thấy vậy,người thì sặc,người thì nghẹn,người thì ho.Và mặc dù không ai bảo ai nhưng cũng cùng đồng thanh:
- Từ khi nào nó trở nên ham học đến như vậy
- Chả biết,hình như ông Bảo biết đấy.Tối,con Chi gọi hỏi xem -Mi
- Ờ! -Chi
- Này!Tôi thấy lạ thật đấy.Sao mấy người cứ thích quan tâm đến cái con bé không giống ai đó nhỉ? -Vũ
- Mình thích thì mình quan tâm thôi,liên quan đến ông à -Thư
- Hay là có người không được quan tâm nên ghen ăn tức ở -Chi
- Mà cái ông kia,không giống ai nghĩa là sao? -Mi lên tiếng #Đấy!Chiến tranh xung đột lần thứ 5.Mà mới quen biết nhau 5 ngày(tính cả lần gặp ở sân bay)#
- Thì chẳng con bé đó toàn nghĩ ra những thứ không ai có thể nghĩ ra được luôn ý còn gì -Vũ
- Đó là sáng tạo và khác người,chứ không phải là không giống ai -Mi
- Khác người giống vật.Ha..Ha..Ha -Vũ cười sặc sụa
- Hứ!Còn hơn cái loại nhìn trông như một con khỉ.Hi..Hi..Hi -Mi cũng cười sặc sụa làm cho mọi người cảm thấy sởn gai ốc
---Chiều hôm đó---
Tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn từ Thiên Thảo:
Tớ đi tới một nơi thật xa để học.Học một thứ mà tớ cũng không biết dù có thông minh đến đâu.Đó là cách chữa lành vết thương.Nơi tớ dùng để học đẹp lắm,nó cho tớ cảm nhận được sự yên bình và khi trở về tớ sẽ lại vô tư như trước kia.Nhưng mà nhớ nhé!Hãy đợi tớ về rồi hãy cãi nhau tiếp vì để tớ còn lấy nó để tô thêm màu sắc của tập tiểu thuyết còn đang viết dở.Mi-Vũ à!Đợi tớ về rồi hãy cãi nhau nha!Mà cãi nhau ít thôi,toàn cãi nhau như hai đứa trẻ con vậy.Sau này hai người kết hôn rồi mà vẫn cãi nhau thì con cái sẽ học theo đấy nha!
Còn Nhi-Nam,tới khi tớ về hai người phải thành một cặp nhớ chưa.Goodbye nha!14/2 tớ sẽ về và có điều bất ngờ cho các cậu đấy
Mọi người sau khi đọc xong tin nhắn ai cũng cười sặc sụa,ngoại trừ Nhi-Nam và Mi-Vũ.Đặc biệt là Mi-Vũ.
---Tại nhà Mi---
- Grừ...ừ.Hoàng Thiên Thảo.Mày cứ về đây rôiì chết với tao.Con chó này! -Mi
---Tại nhà Vũ---
- Con bé giống vật này,cứ về đây là nát xác với tao,nghĩ gì mà tao lấy cái mụ bà trằn lửa Nguyễn Ngọc Lan Mi đó được chứ -Vũ
(Haizz...z.Đúng là hết thuốc chữa với hai người này,sau này thành một cặp rồi,cảm ơn người ta không hết í chứ)
/60
|