Côn Đảo là một địa danh cực kì nổi tiếng và còn là nơi gắn liền với lịch sử giải phóng điều này cũng biết. Tuy nhiên tại sao tên bắt cóc kia lại muốn ám chỉ họ đến nơi này. Còn nữa làm sao mà hắn có thể bắt được Mi đi mà k gây ra bất kì âm thanh cũng như là vết tích gì. Mi từ trước đến nay dù k phải là người quá cẩn thận nhưng cũng k thể nào bất cẩn đến nỗi bị bắt mà k biết.
Bao nhiêu câu hỏi cứ quay mòng mòng trong đầu Nhi khiến cô k thể nào chợp mắt được dù thời gian ngồ máy bay vẫn còn rất lâu.
Tuy nhiên Nho k phải là kẻ duy nhất mất ngủ mà cả Vũ cũng như vậy nhưng có vẻ không phải vì lo nghĩ như Nhi mà là đang viết lách cái gò đó chông rất rối mắt và khó hiểu Nhi định quay qua bắt chuyện với Vũ nhưng lạ vướng Nam đang nằm cạnh chắn ngang nên cũng khó tiện hỏi. Hai người họ cứ thế theo đuổi suy nghĩ của riêng mình thời gian cứ thế trôi qua
Thoát cái mọi người đã đang ở nhà tù Côn Đảo. Nơi đây có những hàng dừa xanh ngắt có từng mòn đá tròn tròn bị mài mòn theo thời gian. Từng con sóng đuổi nhau xa tít tắt tận chân trời nhưng có lúc lại xô nhau va vào từng mòn đá. Cảnh tưởng nơi này cực kì nên thơ và rất thích hợp cho việc vui chơi. Thế nhưng mấy người bọn Vũ đã xốc lại tinh thần để đi tìm Mi
Thế nhưng cho dù có lục tung chỗ này lên cũng k tìm thấy dduocj một bức thư nào. Mọi người thì bắt đầu nản còn Vũ thì như sắp sửa phát điên vì k tìm thấy gì. Bọn họ quyết định đi vào bên trong nhà tù để tìm kiếm. Bên trong đây có rất nhiều bức tranh,ảnh và tượng minh họa những hành động dã man của địch thời xưa khiến cho cô gái yếu đuối như Nhi không khỏi giật mình mà hét lên khiến mọi người nhìn Nhi chằm chằm. Thế nhưng đáp lại sự tìm kiếm mệt mỏi của họ lại là không có gì hết
Tất cả quyết định sẽ đi ra ngoài tìm thêm lần nữa nếu như thật sự k thấy thì họ sẽ đi nơi khác tìm. Vẫn như cũ họ vẫn chẳng tìm thấy gì tất cả mọi người chuẩn bị đi nơi khác thì phát hiện ra ũ vẫn chưa quay lại mọi người đang lo lắng cho cậu thì từ đâu đó cậu ta bước ra người lấm lem mặt thất thần trên tay có cầm một phong thư đỏ. Và đó chính là tờ giấy gợi ý địa điểm tiếp theo. Và nơi tiếp theo họ phải tới không có địa chỉ rõ ràng chỉ có vỏn vẹn hai chữ Tây Bắc
Rốt cuộc thì Vũ bị làm sao? Tại sao khi bị hỏi là tìm được tờ giấy ở đâu thì cậu lại gắt gỏng... Những suy nghĩ xoay trong đầu Nhi dần đưa cô vào giấc ngủ
Ở một nơi xa xôi khác,trong một tòa dinh thự lớn Mi đang ngồi trong phòng cạnh bên có 1 chiếc bàn đặt ly rượu vang đỏ. Mi ngồi đó an nhàn ngắm trăng mặt không chút cảm xúc nhẹ nhàng đưa ly rượu vang sóng sánh lên uống một ngụm nhỏ ngậm ngụm rượu trong miệng cảm nhận vị rượu len lỏi vào trong từng ngóc ngách của khoang miệng rồi nuốt trôi xuống cuống họng để cho chút dư vị đọng lại nơi đầu lưỡi. Chợt cô nghe tiếng bước chân sau đó là tiếng mở của phòng, Mi khẽ nhếch môi sau đó khuôn mặt lại vô cảm như trước. Cô gái bước vào chân đi đôi giày cao gót đen, cô khoác lên mình chiếc váy đen ngắn đến đầu gối làm toát lên làn da trắng mịn màng. Khuôn mặt của cô được che quá nửa bởi chiếc mặt nạ màu bạc. Cô gái bước vào 2 bước đứng trước cửa phòng. Cho dù không quay lại Mi cũng biết thừa được rằng đó là ai
Ồ, mỹ nhân, cô đến đây làm gì vậy. Thời gian qua cô vất vả rồi. -Mi nói với giọng châm chọc. Thế nhưng mặt cô gái kia không biểu lộ chút cảm xúc gì chỉ đứng im đó. Điều này khiến Mi cực kì cay cú vì cô ta không đáp lại mình
Cô cứ ra vẻ cao ngạo đi,cho dù có giỏi đến đâu thì cũng chỉ là con chó dưới chân của bố tôi thôi, ngoan ngoãn chút sẽ tốt hơn Mi nói với giọng đầy khiêu khích, khinh thường nhưng đáp lại vẫn là sự im lặng của cô gái ấy nhưng đôi mắt có vài phần rung động. Cô ta k nói gì chỉ đặt một bức thư màu máu xuống sàn nhà sau đó liền đi ra ngoài luôn. Cô gái bước ra khỏi phòng chợt có người chạy đến hỏi
Tiểu thư, chúng tôi vùa phát hiện có lỗ hổng trong mạng lưới bảo mặt kho có cần tăng thêm cả người k ạ
Vừa nghe thấy điều này anh mắt cô ấy có vài nét quỷ dị hiện sau đó liền lắc đầu đi tiếp. Từ trong đáy mắt cô chở nên nguội lạnh khiến cho người đi cạnh cảm thấy ớn lạnh
Rốt cuộc cô gái bí ẩn này là ai? Thái độ của rốt cuộc lại như thế? Và nơi tiếp theo họ phải đến là đâu? Mọi người hãy cùng đón đọc những chap tiếp theo nha
Bao nhiêu câu hỏi cứ quay mòng mòng trong đầu Nhi khiến cô k thể nào chợp mắt được dù thời gian ngồ máy bay vẫn còn rất lâu.
Tuy nhiên Nho k phải là kẻ duy nhất mất ngủ mà cả Vũ cũng như vậy nhưng có vẻ không phải vì lo nghĩ như Nhi mà là đang viết lách cái gò đó chông rất rối mắt và khó hiểu Nhi định quay qua bắt chuyện với Vũ nhưng lạ vướng Nam đang nằm cạnh chắn ngang nên cũng khó tiện hỏi. Hai người họ cứ thế theo đuổi suy nghĩ của riêng mình thời gian cứ thế trôi qua
Thoát cái mọi người đã đang ở nhà tù Côn Đảo. Nơi đây có những hàng dừa xanh ngắt có từng mòn đá tròn tròn bị mài mòn theo thời gian. Từng con sóng đuổi nhau xa tít tắt tận chân trời nhưng có lúc lại xô nhau va vào từng mòn đá. Cảnh tưởng nơi này cực kì nên thơ và rất thích hợp cho việc vui chơi. Thế nhưng mấy người bọn Vũ đã xốc lại tinh thần để đi tìm Mi
Thế nhưng cho dù có lục tung chỗ này lên cũng k tìm thấy dduocj một bức thư nào. Mọi người thì bắt đầu nản còn Vũ thì như sắp sửa phát điên vì k tìm thấy gì. Bọn họ quyết định đi vào bên trong nhà tù để tìm kiếm. Bên trong đây có rất nhiều bức tranh,ảnh và tượng minh họa những hành động dã man của địch thời xưa khiến cho cô gái yếu đuối như Nhi không khỏi giật mình mà hét lên khiến mọi người nhìn Nhi chằm chằm. Thế nhưng đáp lại sự tìm kiếm mệt mỏi của họ lại là không có gì hết
Tất cả quyết định sẽ đi ra ngoài tìm thêm lần nữa nếu như thật sự k thấy thì họ sẽ đi nơi khác tìm. Vẫn như cũ họ vẫn chẳng tìm thấy gì tất cả mọi người chuẩn bị đi nơi khác thì phát hiện ra ũ vẫn chưa quay lại mọi người đang lo lắng cho cậu thì từ đâu đó cậu ta bước ra người lấm lem mặt thất thần trên tay có cầm một phong thư đỏ. Và đó chính là tờ giấy gợi ý địa điểm tiếp theo. Và nơi tiếp theo họ phải tới không có địa chỉ rõ ràng chỉ có vỏn vẹn hai chữ Tây Bắc
Rốt cuộc thì Vũ bị làm sao? Tại sao khi bị hỏi là tìm được tờ giấy ở đâu thì cậu lại gắt gỏng... Những suy nghĩ xoay trong đầu Nhi dần đưa cô vào giấc ngủ
Ở một nơi xa xôi khác,trong một tòa dinh thự lớn Mi đang ngồi trong phòng cạnh bên có 1 chiếc bàn đặt ly rượu vang đỏ. Mi ngồi đó an nhàn ngắm trăng mặt không chút cảm xúc nhẹ nhàng đưa ly rượu vang sóng sánh lên uống một ngụm nhỏ ngậm ngụm rượu trong miệng cảm nhận vị rượu len lỏi vào trong từng ngóc ngách của khoang miệng rồi nuốt trôi xuống cuống họng để cho chút dư vị đọng lại nơi đầu lưỡi. Chợt cô nghe tiếng bước chân sau đó là tiếng mở của phòng, Mi khẽ nhếch môi sau đó khuôn mặt lại vô cảm như trước. Cô gái bước vào chân đi đôi giày cao gót đen, cô khoác lên mình chiếc váy đen ngắn đến đầu gối làm toát lên làn da trắng mịn màng. Khuôn mặt của cô được che quá nửa bởi chiếc mặt nạ màu bạc. Cô gái bước vào 2 bước đứng trước cửa phòng. Cho dù không quay lại Mi cũng biết thừa được rằng đó là ai
Ồ, mỹ nhân, cô đến đây làm gì vậy. Thời gian qua cô vất vả rồi. -Mi nói với giọng châm chọc. Thế nhưng mặt cô gái kia không biểu lộ chút cảm xúc gì chỉ đứng im đó. Điều này khiến Mi cực kì cay cú vì cô ta không đáp lại mình
Cô cứ ra vẻ cao ngạo đi,cho dù có giỏi đến đâu thì cũng chỉ là con chó dưới chân của bố tôi thôi, ngoan ngoãn chút sẽ tốt hơn Mi nói với giọng đầy khiêu khích, khinh thường nhưng đáp lại vẫn là sự im lặng của cô gái ấy nhưng đôi mắt có vài phần rung động. Cô ta k nói gì chỉ đặt một bức thư màu máu xuống sàn nhà sau đó liền đi ra ngoài luôn. Cô gái bước ra khỏi phòng chợt có người chạy đến hỏi
Tiểu thư, chúng tôi vùa phát hiện có lỗ hổng trong mạng lưới bảo mặt kho có cần tăng thêm cả người k ạ
Vừa nghe thấy điều này anh mắt cô ấy có vài nét quỷ dị hiện sau đó liền lắc đầu đi tiếp. Từ trong đáy mắt cô chở nên nguội lạnh khiến cho người đi cạnh cảm thấy ớn lạnh
Rốt cuộc cô gái bí ẩn này là ai? Thái độ của rốt cuộc lại như thế? Và nơi tiếp theo họ phải đến là đâu? Mọi người hãy cùng đón đọc những chap tiếp theo nha
/60
|