Về nhà chóng vánh, Hạ Tử Tinh bước nhanh phòng lên tầng hai ù vào phòng rửa tay, không ngừng súc miệng đánh răng nhiều lần như muốn phá hỏng cả đôi môi. Cô khi ấy mới bằng lòng dừng lại!
Nằm dài trên giường nhắm mắt lại, trong đầu lập tức hiện lên tình cảnh bị “khinh bạc” vừa rồi. Cô cảm thấy cả người không được tự nhiên!
Bỗng nhiên, cô nghe thấy có âm thanh, lập tức ngồi dậy, cô thấy Lâm Lập Phong đẩy cửa đi vào. Cô chạy nhanh đến bên anh, ôm chặt lấy anh một trận choáng váng đầu óc.
Lâm Lập Phong quả thực “thụ sủng nhược kinh”! Vợ anh hôm nay rất nhiệt tình, cô ôm anh mãnh liệt! Anh cảm thấy rất hưởng thụ! Cũng không cam lòng yếu thế anh ôm thân thể mềm mại của cô mãnh liệt không kém dài tới cả thế kỉ.
Tới thời điểm hai người hôn nhau đến cơ hồ hít thở không nổi thì anh mới thở hổn hển buông cô ra, gương mặt cô vô cùng kiều diễm, tròng mắt trong suốt thoáng mê hoặc, làm anh không cách nào cầm giữ trái tim đang đập nhanh như ngựa phi, anh xé rách rách chiếc áo trước ngực cô, ấn cô xuống giường……
Trăng tròn soi sáng trên bầu trời cao, ánh sao đầy trời chiếu rọi cả một vùng, hai người từ trong trạng thái mê say kịch liệt chậm rãi tỉnh táo.
Ánh trăng nhu hòa chiếu từ cái sân thượng rộng vào đến trên giường bọn họ, ánh lên hai người trên giường còn đang ôm chung một chỗ.
Cánh tay rắn chắc của Lâm Lập Phong ôm thân thể quyến rũ của Hạ Tử Tinh từ phía sau, đôi môi triền miên không muốn xa rời lỗ tai xinh đẹp của cô. Anh phát hiện mình càng ngày càng không cách nào buông cô ra, cô làm anh quyến luyến không thôi.
Anh mê mẩn thân thể cô, đôi môi, mái tóc, mùi hương, tất cả đều làm anh không thể ức chế vọng động cùng ham muốn chiếm giữ.
Anh yêu cô không? Anh đã không chỉ một lần tự hỏi mình! Song, ngay cả chính anh cũng không thể trả lời được, rốt cuộc là yêu hay là không yêu?
Đối với tình cảm khác thường anh dành cho cô, cảm giác năm đó với Dư Tuyết Lâm không hề giống! Năm đó yêu Dư Tuyết Lâm, anh chiều chuộng nhân nhượng cô ta, xuất phát từ nội tâm mà yêu thương, không chút giữ lại, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa!
Anh nguyện ý vì Dư Tuyết Lâm buông tay tất cả, chỉ vì làm cô ta vui, vì muốn cô ta cười một tiếng, anh có thể làm rất nhiều việc ngốc ngếch……
Đó là tình yêu điên cuồng tuổi trẻ, cảm giác rực cháy bồng bột đó đã sớm theo cô ta lúc rời bỏ anh.
Anh bây giờ, đã mệt mỏi hết sức rồi. Việc yêu một người anh không còn sức lực nữa.
Hạ Tử Tinh – cô vợ ngọt ngào trêu chọc tâm tư anh, làm cơ thể anh bộc phát ngọn lửa nhiệt tình vô hạn, nhưng anh không muốn yêu cô.
Yêu một người quá đau khổ, loại cảm giác đau khổ này giống việc không thể hô hấp gần như đoạt mất tính mạng anh. Anh không muốn lại tiếp nhận sự hành hạ kia, sự đau đớn khổ sở đến không muốn sống nữa.
Hạ Tử Tinh đưa tay nắm bắt ánh trăng đầu giường, ngón tay thon dài mềm mại lộ ra dưới ánh trăng bạc yểu điệu, mềm mỏng.
Anh nhìn thấy, thậm chí có loại cảm giác đau lòng. Tay anh kéo tay cô đến khóe miệng mình, nhẹ nhàng mân, thương tiếc đầy nhu tình. Làm cho trái tim Hạ Tử Tinh không khỏi khẽ run rẩy, đáy lòng hiện lên sự dịu dàng, nhưng dường như có cảm giác khổ đau lạ thường.
Cô rõ ràng hiểu không nên có bất cứ cảm tình gì với anh, vì cô biết anh sẽ không quý trọng cô! Đừng nói đến việc yêu cô!
Yêu anh – người chỉ biết dẫm đạp lên trái tim mềm yếu của cô. Nó đau đớn như bị rơi xuống vực sâu không đáy!
Bây giờ đối với anh tất cả chỉ là ham muốn chiếm đoạt, chỉ là đam mê, anh quyến luyến thân thể cô, anh muốn chiếm giữ thân thể cô, đơn giản vì cô là vợ anh! Anh muốn hoàn toàn đoạt được cô!
Chờ tới lúc thân thể cô đối với anh không còn chút lực hấp dẫn nào, anh chắc chắn sẽ vứt bỏ cô!
—— Trở thành vợ tôi, cho đến khi tôi chán ghét, tôi sẽ tha cho cô!
Nhớ lại lúc mới cưới, câu nói lãnh khốc đó vẫn như quanh quẩn bên tai cô. Hoặc là, cô thật lòng thuần phục, hoặc đổi lấy việc anh buông tay bằng thân thể mình. Nhưng trái tim bị lấy mất sẽ vĩnh viễn không tìm lại được. Cái mất này thật quá trầm trọng!
Bỗng nhiên, cặp mắt mãnh liệt như thiêu đốt của Chris hiện lên trước mắt cô, cả người cô nổi da gà.
” Sao vậy? Lạnh?” Cảm thấy thân thể cô có biến hóa, anh lập tức giúp cô kéo chăn, ôm chặt cô hơn nữa.
” Không phải.” Cô nhẹ nhàng lắc đầu.
” Hôm nay em sao thế? Không vui?” Giọng anh bình thản không tia gợn sóng hỏi cô.
Trong đầu lần nữa hiện lên nụ hôn bạo ngược của Chris…… cô nhắm mắt lại, âm thầm: ” Không có.”
Anh xoay người cô lại, ánh mắt cô rơi đúng vào viền môi anh. Cô không để ý đôi môi Chris như thế nào? Cô chỉ thấy đôi môi của Lâm Lập Phong rất đẹp mắt, đối với cô có lực hấp dẫn không cưỡng lại được.
Cô bỗng có vong động, muốn hôn lên môi anh. Trời ạ! Hôm nay cô làm sao vậy? Chẳng lẽ chưa thỏa mãn dục vọng?
” Em sao vậy?” Tiếng anh nói kéo dài như trải ra một khoảng nước rộng, chậm rãi chảy vào nội tâm cô, làm cô tâm tình rối loạn.
Cô đột nhiên chạm vào mặt anh, nhấc đôi môi quyến rũ ướt át của mình ấn vào môi anh. Lâm Lập Phong rất ngạc nhiên! Tối nay cô làm sao? Nhiệt tình như lửa vậy? Chẳng lẽ ăn phải xuân dược?
Biểu hiện tối nay của cô vô cùng kì lạ! Nhiệt tình và chủ động, trước nay cô chưa từng thế! Anh mơ hồ cảm thấy thâm tâm cô không yên bình, có chuyện gì đã xảy ra sao? Mà chuyện đó sẽ không cùng tên Chris kia có liên quan chứ?
Ánh mắt như đang săn mồi lóe ra tia sáng khác thường trong đêm tối……
—————–oOo———————–
Tập đoàn Lâm Lập, Lâm Lập Phong ngồi trong phòng làm việc xem hồ sơ về Chris.
Chris, nam, 27 tuổi, quốc tịch Mỹ. Tốt nghiệp đại học Harvard năm 2007, năm 2008 tiếp nhận chức vị tổng tài của đại lý nhãn hiệu quốc tế Nại Nhĩ Tư, thành tích rất cao. Là người hoa tâm, phong lưu không kềm chế. Bình thường không quen người nào quá 3 tháng. Thay người tình như thay áo!
Sở thích: thích những nữ minh tinh và phụ nữ đã có chồng.
Lâm Lập Phong cười lạnh, rất tốt. Chuyên ra tay với các minh tinh và quý phu nhân! Hai loại phụ nữ này dễ dàng rời bỏ nhất, cũng không lưu lại mầm tai hoạ! Đúng là tên đàn ông thông minh!
Rất không may là Tử Tinh vừa thích hợp tiêu chí của hắn! Hiện tại Tử Tinh trở thành con mồi của hắn sao?
Nếu như hắn dám đụng đến Tử Tinh, thì nên biết chữ “chết” viết như thế nào? Người phụ nữ của Lâm Lập Phong, đừng ai nghĩ đến chiếm đoạt!
Lâm Lập Phong trong mắt toát ra quang mang lạnh sắc!
—————–oOo———————–
Hạ Tử Tinh ở trước ống kính vẻ mặt tươi cười không ngừng xoay chuyển tư thế để nhiếp ảnh gia chụp hình. Mỗi một động tác đều hoàn mỹ, mê hoặc người khác. Xem ra cô diễn rất nhập tâm, rất vui vẻ.
Ánh mắt Chris cuồng nhiệt nhìn chăm chú cô, mắt không hề nháy cái nào cái nhìn như muốn thiêu đốt cô.
Hạ Tử Tinh tự ra lệnh cho mình không để ý đến ánh mắt của Chris, cô muốn chuyên tâm vào công việc, muốn công việc mau chóng hoàn thành, sau này không cần đối mặt với Chris nữa.
Vừa may hôm nay là ngày cuối chụp hình, sau này cô chỉ cần tham dự công tác tuyên truyền một chút là ổn. Đến lúc đó cơ hội bọn họ gặp mặt sẽ ít hơn nhiều.
” Tử Tinh, nhìn bên này.” Nhiếp ảnh gia bảo Hạ Tử Tinh.
Hạ Tử Tinh lập tức hợp tác nhìn qua bên đó. Bỗng nhiên, cô nhìn thấy Lâm Lập Phong đang từ bên cửa bên kia đi tới.Ánh mắt cô không khỏi ngây ra. Anh tìm cô?
” Tử Tinh, ngẩng đầu lên một chút.”
Hạ Tử Tinh lập tức thu lại tâm tư, quay trở vào công việc. Phải hoàn thành công việc cho tốt.
Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh dưới ánh đèn tự tin, năng động , mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ cười cũng rất mê hoặc……
Dáng vẻ này của cô thật quá hấp dẫn người ta!
Đây là lần đầu tiên anh ngắm nhìn cô khi đang làm việc, hình ảnh đó và cô lúc bình thường khác xa nhau, rất khác. Bây giờ anh mới phát hiện, cô hẳn là người đứng dưới ánh đèn sàn diễn cho mọi người tôn sùng!
Cô là thuộc về sàn diễn! Chỉ có đứng trên sàn diễn, cô mới lộ hết hào quang, mới có thể vui vẻ. Anh thấy mình lúc trước không cho cô làm người mẫu là sai lầm! Điều đó như bóp chết nhiệt tình và sinh mạng cô!
Một cơn gió thổi qua, mái tóc dài đen nhánh của Hạ Tử Tinh theo gió tung bay làm nổi lên khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều, làm cô càng thanh tú động lòng, gợi cảm dị thường.
Trong chốc lát mê hoặc hai người đàn ông……
Lâm Lập Phong cảm thấy tim mình đang nhảy lên mãnh liệt, cả người nóng lên như bị cô thiêu đốt. Giờ khắc này, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng.
Ánh mắt Chris vốn màu xanh nhạt trở nên xanh thẳm, nắm chặt hai tay, ức chế vong động trong lòng mình là muốn xông ra biểu lộ tình cảm với cô. Giờ khắc này, hắn chỉ muốn hôn đôi môi mềm mại của cô.
Hôm qua hắn đã nếm thử hương vị ngọt ngào ngây ngất đó, nó như một chất độc ngấm sâu vào xương tủy hắn, hắn phát hiện mặc dù chỉ mới lần đầu tiên nhưng hắn đã nghiện hương vị đó.
Rốt cục chụp hình xong, Hạ Tử Tinh mỉm cười đi về phía Lâm Lập Phong. Chris nhìn theo hướng Hạ Tử Tinh đi tới mới phát hiện Lâm Lập Phong chẳng biết lúc nào đã đứng ở đây? Vừa rồi hắn nhìn cô quá say mê đến nỗi không phát hiện ra phòng chụp có thêm một người.
Lâm Lập Phong thấy Hạ Tử Tinh đi về phía mình, cao hứng kéo cô vào trong ngực. Hạ Tử Tinh đối mặt với sự nhiệt tình của Lâm Lập Phong, nhẹ nhàng ngả vào lồng ngực anh, khuôn mặt hạnh phúc mỉm cười.
Chris nhìn hai vợ chồng cô thân mật ôm nhau, ánh mắt phát ra tức giận và đố kỵ. Hắn nắm chặt đấm tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay, hắn cảm thấy đau đớn. Không biết là cơn đau do bàn tay hay là từ đáy lòng? Tóm lại, hắn đau, rất đau! Rất đau!
Hắn hận không thể xông lên giết ngay Lâm Lập Phong! Để cho hắn ta biến mất trên thế giới này! Chưa có phút giây nào hắn hận Lâm Lập Phong như thế!
Lâm Lập Phong, con người để cho hắn đố kỵ 20 năm, hận thù 20 năm! Vì sao hắn ta may mắn như vậy? Vì sao Lâm Lập Phong có tất cả mà hắn không thể có? Vì sao ông trời đối với hắn tàn nhẫn như thế?
Nếu như năm đó ông ta không tuyệt tình từ bỏ mẹ con hắn. Nếu như, năm đó người đàn bà ác độc kia không đuổi cùng giết tận ép mẫu tử hắn rời bỏ Trung Quốc.
Tình huống bây giờ sẽ như thế nào đây? Sẽ không hoàn hảo như hiện tại sao? Hắn bây giờ có năng lực phục thù, có thể cùng Lâm Lập Phong đứng ngang hàng chiến đấu mà không phải thấp hơn hắn một bậc.
Hắn nên thấy mình may mắn, năm đó nếu người đàn bà ác độc kia không bức ép mẹ con hắn đến đường cùng thì bọn họ cũng sẽ không gặp được cha nuôi hắn hiện tại —— Lỗ Ban Đột. Không có ông nuôi dưỡng, hắn không có khả năng trở lại Trung Quốc để báo thù, hắn cũng không có khả năng cùng Lâm Lập Phong đứng ngang hàng cạnh tranh.
Lần này, bất kể là sự nghiệp hay là con người, hắn sẽ không nương tay với Lâm Lập Phong! Hắn muốn có được cả hai! Tất cả những gì của Lâm Lập Phong, hắn cũng muốn chiếm đoạt hết!
Hãy chờ xem! Lâm Lập Phong, từ giờ khắc này trở đi, vận may của anh sẽ không còn nữa……
Nằm dài trên giường nhắm mắt lại, trong đầu lập tức hiện lên tình cảnh bị “khinh bạc” vừa rồi. Cô cảm thấy cả người không được tự nhiên!
Bỗng nhiên, cô nghe thấy có âm thanh, lập tức ngồi dậy, cô thấy Lâm Lập Phong đẩy cửa đi vào. Cô chạy nhanh đến bên anh, ôm chặt lấy anh một trận choáng váng đầu óc.
Lâm Lập Phong quả thực “thụ sủng nhược kinh”! Vợ anh hôm nay rất nhiệt tình, cô ôm anh mãnh liệt! Anh cảm thấy rất hưởng thụ! Cũng không cam lòng yếu thế anh ôm thân thể mềm mại của cô mãnh liệt không kém dài tới cả thế kỉ.
Tới thời điểm hai người hôn nhau đến cơ hồ hít thở không nổi thì anh mới thở hổn hển buông cô ra, gương mặt cô vô cùng kiều diễm, tròng mắt trong suốt thoáng mê hoặc, làm anh không cách nào cầm giữ trái tim đang đập nhanh như ngựa phi, anh xé rách rách chiếc áo trước ngực cô, ấn cô xuống giường……
Trăng tròn soi sáng trên bầu trời cao, ánh sao đầy trời chiếu rọi cả một vùng, hai người từ trong trạng thái mê say kịch liệt chậm rãi tỉnh táo.
Ánh trăng nhu hòa chiếu từ cái sân thượng rộng vào đến trên giường bọn họ, ánh lên hai người trên giường còn đang ôm chung một chỗ.
Cánh tay rắn chắc của Lâm Lập Phong ôm thân thể quyến rũ của Hạ Tử Tinh từ phía sau, đôi môi triền miên không muốn xa rời lỗ tai xinh đẹp của cô. Anh phát hiện mình càng ngày càng không cách nào buông cô ra, cô làm anh quyến luyến không thôi.
Anh mê mẩn thân thể cô, đôi môi, mái tóc, mùi hương, tất cả đều làm anh không thể ức chế vọng động cùng ham muốn chiếm giữ.
Anh yêu cô không? Anh đã không chỉ một lần tự hỏi mình! Song, ngay cả chính anh cũng không thể trả lời được, rốt cuộc là yêu hay là không yêu?
Đối với tình cảm khác thường anh dành cho cô, cảm giác năm đó với Dư Tuyết Lâm không hề giống! Năm đó yêu Dư Tuyết Lâm, anh chiều chuộng nhân nhượng cô ta, xuất phát từ nội tâm mà yêu thương, không chút giữ lại, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa!
Anh nguyện ý vì Dư Tuyết Lâm buông tay tất cả, chỉ vì làm cô ta vui, vì muốn cô ta cười một tiếng, anh có thể làm rất nhiều việc ngốc ngếch……
Đó là tình yêu điên cuồng tuổi trẻ, cảm giác rực cháy bồng bột đó đã sớm theo cô ta lúc rời bỏ anh.
Anh bây giờ, đã mệt mỏi hết sức rồi. Việc yêu một người anh không còn sức lực nữa.
Hạ Tử Tinh – cô vợ ngọt ngào trêu chọc tâm tư anh, làm cơ thể anh bộc phát ngọn lửa nhiệt tình vô hạn, nhưng anh không muốn yêu cô.
Yêu một người quá đau khổ, loại cảm giác đau khổ này giống việc không thể hô hấp gần như đoạt mất tính mạng anh. Anh không muốn lại tiếp nhận sự hành hạ kia, sự đau đớn khổ sở đến không muốn sống nữa.
Hạ Tử Tinh đưa tay nắm bắt ánh trăng đầu giường, ngón tay thon dài mềm mại lộ ra dưới ánh trăng bạc yểu điệu, mềm mỏng.
Anh nhìn thấy, thậm chí có loại cảm giác đau lòng. Tay anh kéo tay cô đến khóe miệng mình, nhẹ nhàng mân, thương tiếc đầy nhu tình. Làm cho trái tim Hạ Tử Tinh không khỏi khẽ run rẩy, đáy lòng hiện lên sự dịu dàng, nhưng dường như có cảm giác khổ đau lạ thường.
Cô rõ ràng hiểu không nên có bất cứ cảm tình gì với anh, vì cô biết anh sẽ không quý trọng cô! Đừng nói đến việc yêu cô!
Yêu anh – người chỉ biết dẫm đạp lên trái tim mềm yếu của cô. Nó đau đớn như bị rơi xuống vực sâu không đáy!
Bây giờ đối với anh tất cả chỉ là ham muốn chiếm đoạt, chỉ là đam mê, anh quyến luyến thân thể cô, anh muốn chiếm giữ thân thể cô, đơn giản vì cô là vợ anh! Anh muốn hoàn toàn đoạt được cô!
Chờ tới lúc thân thể cô đối với anh không còn chút lực hấp dẫn nào, anh chắc chắn sẽ vứt bỏ cô!
—— Trở thành vợ tôi, cho đến khi tôi chán ghét, tôi sẽ tha cho cô!
Nhớ lại lúc mới cưới, câu nói lãnh khốc đó vẫn như quanh quẩn bên tai cô. Hoặc là, cô thật lòng thuần phục, hoặc đổi lấy việc anh buông tay bằng thân thể mình. Nhưng trái tim bị lấy mất sẽ vĩnh viễn không tìm lại được. Cái mất này thật quá trầm trọng!
Bỗng nhiên, cặp mắt mãnh liệt như thiêu đốt của Chris hiện lên trước mắt cô, cả người cô nổi da gà.
” Sao vậy? Lạnh?” Cảm thấy thân thể cô có biến hóa, anh lập tức giúp cô kéo chăn, ôm chặt cô hơn nữa.
” Không phải.” Cô nhẹ nhàng lắc đầu.
” Hôm nay em sao thế? Không vui?” Giọng anh bình thản không tia gợn sóng hỏi cô.
Trong đầu lần nữa hiện lên nụ hôn bạo ngược của Chris…… cô nhắm mắt lại, âm thầm: ” Không có.”
Anh xoay người cô lại, ánh mắt cô rơi đúng vào viền môi anh. Cô không để ý đôi môi Chris như thế nào? Cô chỉ thấy đôi môi của Lâm Lập Phong rất đẹp mắt, đối với cô có lực hấp dẫn không cưỡng lại được.
Cô bỗng có vong động, muốn hôn lên môi anh. Trời ạ! Hôm nay cô làm sao vậy? Chẳng lẽ chưa thỏa mãn dục vọng?
” Em sao vậy?” Tiếng anh nói kéo dài như trải ra một khoảng nước rộng, chậm rãi chảy vào nội tâm cô, làm cô tâm tình rối loạn.
Cô đột nhiên chạm vào mặt anh, nhấc đôi môi quyến rũ ướt át của mình ấn vào môi anh. Lâm Lập Phong rất ngạc nhiên! Tối nay cô làm sao? Nhiệt tình như lửa vậy? Chẳng lẽ ăn phải xuân dược?
Biểu hiện tối nay của cô vô cùng kì lạ! Nhiệt tình và chủ động, trước nay cô chưa từng thế! Anh mơ hồ cảm thấy thâm tâm cô không yên bình, có chuyện gì đã xảy ra sao? Mà chuyện đó sẽ không cùng tên Chris kia có liên quan chứ?
Ánh mắt như đang săn mồi lóe ra tia sáng khác thường trong đêm tối……
—————–oOo———————–
Tập đoàn Lâm Lập, Lâm Lập Phong ngồi trong phòng làm việc xem hồ sơ về Chris.
Chris, nam, 27 tuổi, quốc tịch Mỹ. Tốt nghiệp đại học Harvard năm 2007, năm 2008 tiếp nhận chức vị tổng tài của đại lý nhãn hiệu quốc tế Nại Nhĩ Tư, thành tích rất cao. Là người hoa tâm, phong lưu không kềm chế. Bình thường không quen người nào quá 3 tháng. Thay người tình như thay áo!
Sở thích: thích những nữ minh tinh và phụ nữ đã có chồng.
Lâm Lập Phong cười lạnh, rất tốt. Chuyên ra tay với các minh tinh và quý phu nhân! Hai loại phụ nữ này dễ dàng rời bỏ nhất, cũng không lưu lại mầm tai hoạ! Đúng là tên đàn ông thông minh!
Rất không may là Tử Tinh vừa thích hợp tiêu chí của hắn! Hiện tại Tử Tinh trở thành con mồi của hắn sao?
Nếu như hắn dám đụng đến Tử Tinh, thì nên biết chữ “chết” viết như thế nào? Người phụ nữ của Lâm Lập Phong, đừng ai nghĩ đến chiếm đoạt!
Lâm Lập Phong trong mắt toát ra quang mang lạnh sắc!
—————–oOo———————–
Hạ Tử Tinh ở trước ống kính vẻ mặt tươi cười không ngừng xoay chuyển tư thế để nhiếp ảnh gia chụp hình. Mỗi một động tác đều hoàn mỹ, mê hoặc người khác. Xem ra cô diễn rất nhập tâm, rất vui vẻ.
Ánh mắt Chris cuồng nhiệt nhìn chăm chú cô, mắt không hề nháy cái nào cái nhìn như muốn thiêu đốt cô.
Hạ Tử Tinh tự ra lệnh cho mình không để ý đến ánh mắt của Chris, cô muốn chuyên tâm vào công việc, muốn công việc mau chóng hoàn thành, sau này không cần đối mặt với Chris nữa.
Vừa may hôm nay là ngày cuối chụp hình, sau này cô chỉ cần tham dự công tác tuyên truyền một chút là ổn. Đến lúc đó cơ hội bọn họ gặp mặt sẽ ít hơn nhiều.
” Tử Tinh, nhìn bên này.” Nhiếp ảnh gia bảo Hạ Tử Tinh.
Hạ Tử Tinh lập tức hợp tác nhìn qua bên đó. Bỗng nhiên, cô nhìn thấy Lâm Lập Phong đang từ bên cửa bên kia đi tới.Ánh mắt cô không khỏi ngây ra. Anh tìm cô?
” Tử Tinh, ngẩng đầu lên một chút.”
Hạ Tử Tinh lập tức thu lại tâm tư, quay trở vào công việc. Phải hoàn thành công việc cho tốt.
Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh dưới ánh đèn tự tin, năng động , mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ cười cũng rất mê hoặc……
Dáng vẻ này của cô thật quá hấp dẫn người ta!
Đây là lần đầu tiên anh ngắm nhìn cô khi đang làm việc, hình ảnh đó và cô lúc bình thường khác xa nhau, rất khác. Bây giờ anh mới phát hiện, cô hẳn là người đứng dưới ánh đèn sàn diễn cho mọi người tôn sùng!
Cô là thuộc về sàn diễn! Chỉ có đứng trên sàn diễn, cô mới lộ hết hào quang, mới có thể vui vẻ. Anh thấy mình lúc trước không cho cô làm người mẫu là sai lầm! Điều đó như bóp chết nhiệt tình và sinh mạng cô!
Một cơn gió thổi qua, mái tóc dài đen nhánh của Hạ Tử Tinh theo gió tung bay làm nổi lên khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều, làm cô càng thanh tú động lòng, gợi cảm dị thường.
Trong chốc lát mê hoặc hai người đàn ông……
Lâm Lập Phong cảm thấy tim mình đang nhảy lên mãnh liệt, cả người nóng lên như bị cô thiêu đốt. Giờ khắc này, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng.
Ánh mắt Chris vốn màu xanh nhạt trở nên xanh thẳm, nắm chặt hai tay, ức chế vong động trong lòng mình là muốn xông ra biểu lộ tình cảm với cô. Giờ khắc này, hắn chỉ muốn hôn đôi môi mềm mại của cô.
Hôm qua hắn đã nếm thử hương vị ngọt ngào ngây ngất đó, nó như một chất độc ngấm sâu vào xương tủy hắn, hắn phát hiện mặc dù chỉ mới lần đầu tiên nhưng hắn đã nghiện hương vị đó.
Rốt cục chụp hình xong, Hạ Tử Tinh mỉm cười đi về phía Lâm Lập Phong. Chris nhìn theo hướng Hạ Tử Tinh đi tới mới phát hiện Lâm Lập Phong chẳng biết lúc nào đã đứng ở đây? Vừa rồi hắn nhìn cô quá say mê đến nỗi không phát hiện ra phòng chụp có thêm một người.
Lâm Lập Phong thấy Hạ Tử Tinh đi về phía mình, cao hứng kéo cô vào trong ngực. Hạ Tử Tinh đối mặt với sự nhiệt tình của Lâm Lập Phong, nhẹ nhàng ngả vào lồng ngực anh, khuôn mặt hạnh phúc mỉm cười.
Chris nhìn hai vợ chồng cô thân mật ôm nhau, ánh mắt phát ra tức giận và đố kỵ. Hắn nắm chặt đấm tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay, hắn cảm thấy đau đớn. Không biết là cơn đau do bàn tay hay là từ đáy lòng? Tóm lại, hắn đau, rất đau! Rất đau!
Hắn hận không thể xông lên giết ngay Lâm Lập Phong! Để cho hắn ta biến mất trên thế giới này! Chưa có phút giây nào hắn hận Lâm Lập Phong như thế!
Lâm Lập Phong, con người để cho hắn đố kỵ 20 năm, hận thù 20 năm! Vì sao hắn ta may mắn như vậy? Vì sao Lâm Lập Phong có tất cả mà hắn không thể có? Vì sao ông trời đối với hắn tàn nhẫn như thế?
Nếu như năm đó ông ta không tuyệt tình từ bỏ mẹ con hắn. Nếu như, năm đó người đàn bà ác độc kia không đuổi cùng giết tận ép mẫu tử hắn rời bỏ Trung Quốc.
Tình huống bây giờ sẽ như thế nào đây? Sẽ không hoàn hảo như hiện tại sao? Hắn bây giờ có năng lực phục thù, có thể cùng Lâm Lập Phong đứng ngang hàng chiến đấu mà không phải thấp hơn hắn một bậc.
Hắn nên thấy mình may mắn, năm đó nếu người đàn bà ác độc kia không bức ép mẹ con hắn đến đường cùng thì bọn họ cũng sẽ không gặp được cha nuôi hắn hiện tại —— Lỗ Ban Đột. Không có ông nuôi dưỡng, hắn không có khả năng trở lại Trung Quốc để báo thù, hắn cũng không có khả năng cùng Lâm Lập Phong đứng ngang hàng cạnh tranh.
Lần này, bất kể là sự nghiệp hay là con người, hắn sẽ không nương tay với Lâm Lập Phong! Hắn muốn có được cả hai! Tất cả những gì của Lâm Lập Phong, hắn cũng muốn chiếm đoạt hết!
Hãy chờ xem! Lâm Lập Phong, từ giờ khắc này trở đi, vận may của anh sẽ không còn nữa……
/72
|