Nó cất latop đi ngủ, trong đầu đang vạch ra một kế hoạch trả thù.Sáng hôm sau, nó bảo quản gia Bình:
-Ông lên gọi Kim và Rin dậy xuống đây gặp tôi.
Sau khoảng 10',Kim và Rin đã chỉnh tề đứng trước mặt nó. Nó nói:
-Mai chúng ta sẽ đến trường Stanley học
-CÁI GÌ (đồng thanh)
Cô: Bọn mình tốt nghiệp đại học không biết bao nhiêu lần rồi ?.Đi học làm j nữa,không chịu đâu
Nhỏ gật đầu lia lịa đồng ý. Nó cất giọng nhàn nhạt:
-Con gái của Vũ Thiên Khải học ở đó.
-Cậu...Không lẽ cậu vào đó để trả thù?-Nhỏ
-Phải,không bàn cãi j nữa. Quản gia Bình,đăng kí cho chúng tôi vào trường Stanley, tạo một bộ hồ sơ giả rằng chúng tôi chỉ là hs nhận học bổng . Còn nữa,điều tra cho tôi về Vũ Hoa Mai cũng như công ti của bố cô ta.
Nói xong,nó thấy hơi tội nghiệp cho 2 con bạn đang khóc ròng. Nó hỏi:
-Đi shopping ko?
-Có có à mà HẢ?-Cô
-Có bao giờ thấy cậu đi shopping đâu?-Nhỏ
-Mua đồ cho ngày mai đi học,10' sau ở gara
Vèo, 2 người đó biến mất không còn dấu tích. Nó thì cần chuẩn bị gì đâu, áo phông quần jean là OK . Nó chợt nghĩ đến mẹ, vào buổi tối trước ngày mẹ nó mất hình như là trăng tròn. Nó nhớ trăng hôm ấy đẹp lắm, nó cùng mẹ ngắm trăng,mẹ kể cho nó chuyện về sự tích cung trăng nhưng ai ngờ vào ngày hôm sau, mẹ đã bỏ nó ra đi chỉ vì sự tham lam của người đàn ông kia,thế mà ngay cả lúc chết, mẹ nó vẫn một mực bảo vệ cho ông ta, nó từ lâu đã không có người cha như thế. Vũ Hoa Mai-cô ta sẽ phải chịu những gì mà ngày xưa nó phải chịu, cả gia đình ông ta sẽ phải đau khổ . Đang suy nghĩ miên man thì nhỏ bước đến,nó hỏi: Kim đâu? . Chờ xíu nó ra liền -nhỏ . Hôm nay nhỏ mặc một cái váy màu vàng kết hợp với phụ kiện màu đen.Lát sau, cô bước ra, cô mặc váy màu đỏ kết hợp với phụ kiện màu trắng.
-Đi mấy xe?-Nó
-Ừm, 3 xe đi cho tiện - Cô
Đi thôi - Nó
3 chiếc xe lao nhanh trên con đường, ai yếu tim chắc chết . Đến Plaza, khu vực mua sắm lớn nhất TPHCM,nó hỏi
-Đi đâu?
-Ăn/Mua sắm- Nhỏ/Cô đồng thanh
-Mỗi người đi đâu thì đi, 11h có mặt tại đây
-Ùm
Nhỏ đi đến khu đồ ăn,chợt thấy một đĩa anime mới ra . Nhỏ chạy nhanh đến cử tiệm:
-Lấy cho tôi cái đĩa này . Tiếng của một tên con trai vang lên cùng lúc với nhỏ,ngoại hình trông rất trẻ con .
-Thưa anh chị cái đĩa này là hàng hiếm,chỉ có một cái thôi ạ.Anh nhân viên nói
-Tôi thấy trước nên nó là của tôi -Nhỏ
-Vô lí,tôi thấy trước - Cậu
-Được rồi, anh muốn thế chứ gì
Nói xong, nhỏ quay qua anh nhân viên, chớp chớp đôi mắt to tròn, ngây thơ, cất giọng ngọt xớt:
-Anh à, cái đĩa này em lấy trước đúng không, anhhh?
Nhỏ chơi độc quá, anh nhân viên vô thức gật đầu.
Nhỏ tiếp:
-Vậy...em lấy nó nha
Trời, như thế này ai chịu nổi, anh nhân viên đưa cho nhỏ cái đĩa rồi nhận tờ tiền của nhỏ . Lấy được cái đĩa, nhỏ thu lại bộ dạng ấy, quay sang cậu,cười đểu một cái:
-Cái đĩa này là của tôi
Nói rồi nhỏ chạy vèo vào khu ăn uống, gọi một đống đồ ăn và đánh chén.
Cô thì chạy ngay đến khu thời trang, tia được một bộ váy bò khá đẹp nhưng có một con mụ mặt chát đầy phấn lấy mất . Liếc qua cô cũng biết con mụ này sd mĩ phẩm quá nhiều, không biết chàng trai bên cạnh sao chọn được cô ta nhỉ. Cô bước đến, buông 1 câu:
-Mắt anh bị đui à
-Không-Anh
-Chắc anh bị thần kinh mới chọn cô ta
Nói xong, cô quay gót bước về khu mĩ phẩm,trang sức.
Còn nó đi đến khu vực máy móc,nhìn thấy một cái ipad mới ra . Đang định mua thì một người đã lấy mất, nó quay ra xem tên to gan nào dám cướp của nó. Một tên con trai cũng gọi là đẹp đi (chị sao vậy,ng ta đẹp trai thế mà..).Hắn bước đến, 2 người nhìn nhau,mắt trợn trừng:
-Là cô/anh
-Trái đất tròn thật - Hắn
-Phải - Nó
-Lần trước cô chửi tôi, bây giờ tính sao?-Hắn
-Chả sao cả, đồ GÀ CHỌI- Nó
-Cô...Cô
-Cô đây, có việc gì không cháu
Nó chợt nhận ra sao hôm nay nó nói nhiều hơn. Liếc mắt nhìn hắn, nó thấy cảm thấy yên bình, cảm xúc này là gì. Còn hắn, hắn biết ngay từ lần đầu tiên gặp nó, trái tim hắn đã thuộc về nó rồi. Bây giờ, được gặp lại nó, hắn suýt hét lên, may mà kìm được. Trong lúc nó mải suy nghĩ,hắn nhanh tay lấy điện thoại của nó, nháy vào số hắn. Hành động nhanh như chớp, nó còn không kịp nhìn thấy. Thoát ra khỏi cái đống suy nghĩ vẩn vơ đó, nó lườm hắn rồi quay gót đi.
-
-Ông lên gọi Kim và Rin dậy xuống đây gặp tôi.
Sau khoảng 10',Kim và Rin đã chỉnh tề đứng trước mặt nó. Nó nói:
-Mai chúng ta sẽ đến trường Stanley học
-CÁI GÌ (đồng thanh)
Cô: Bọn mình tốt nghiệp đại học không biết bao nhiêu lần rồi ?.Đi học làm j nữa,không chịu đâu
Nhỏ gật đầu lia lịa đồng ý. Nó cất giọng nhàn nhạt:
-Con gái của Vũ Thiên Khải học ở đó.
-Cậu...Không lẽ cậu vào đó để trả thù?-Nhỏ
-Phải,không bàn cãi j nữa. Quản gia Bình,đăng kí cho chúng tôi vào trường Stanley, tạo một bộ hồ sơ giả rằng chúng tôi chỉ là hs nhận học bổng . Còn nữa,điều tra cho tôi về Vũ Hoa Mai cũng như công ti của bố cô ta.
Nói xong,nó thấy hơi tội nghiệp cho 2 con bạn đang khóc ròng. Nó hỏi:
-Đi shopping ko?
-Có có à mà HẢ?-Cô
-Có bao giờ thấy cậu đi shopping đâu?-Nhỏ
-Mua đồ cho ngày mai đi học,10' sau ở gara
Vèo, 2 người đó biến mất không còn dấu tích. Nó thì cần chuẩn bị gì đâu, áo phông quần jean là OK . Nó chợt nghĩ đến mẹ, vào buổi tối trước ngày mẹ nó mất hình như là trăng tròn. Nó nhớ trăng hôm ấy đẹp lắm, nó cùng mẹ ngắm trăng,mẹ kể cho nó chuyện về sự tích cung trăng nhưng ai ngờ vào ngày hôm sau, mẹ đã bỏ nó ra đi chỉ vì sự tham lam của người đàn ông kia,thế mà ngay cả lúc chết, mẹ nó vẫn một mực bảo vệ cho ông ta, nó từ lâu đã không có người cha như thế. Vũ Hoa Mai-cô ta sẽ phải chịu những gì mà ngày xưa nó phải chịu, cả gia đình ông ta sẽ phải đau khổ . Đang suy nghĩ miên man thì nhỏ bước đến,nó hỏi: Kim đâu? . Chờ xíu nó ra liền -nhỏ . Hôm nay nhỏ mặc một cái váy màu vàng kết hợp với phụ kiện màu đen.Lát sau, cô bước ra, cô mặc váy màu đỏ kết hợp với phụ kiện màu trắng.
-Đi mấy xe?-Nó
-Ừm, 3 xe đi cho tiện - Cô
Đi thôi - Nó
3 chiếc xe lao nhanh trên con đường, ai yếu tim chắc chết . Đến Plaza, khu vực mua sắm lớn nhất TPHCM,nó hỏi
-Đi đâu?
-Ăn/Mua sắm- Nhỏ/Cô đồng thanh
-Mỗi người đi đâu thì đi, 11h có mặt tại đây
-Ùm
Nhỏ đi đến khu đồ ăn,chợt thấy một đĩa anime mới ra . Nhỏ chạy nhanh đến cử tiệm:
-Lấy cho tôi cái đĩa này . Tiếng của một tên con trai vang lên cùng lúc với nhỏ,ngoại hình trông rất trẻ con .
-Thưa anh chị cái đĩa này là hàng hiếm,chỉ có một cái thôi ạ.Anh nhân viên nói
-Tôi thấy trước nên nó là của tôi -Nhỏ
-Vô lí,tôi thấy trước - Cậu
-Được rồi, anh muốn thế chứ gì
Nói xong, nhỏ quay qua anh nhân viên, chớp chớp đôi mắt to tròn, ngây thơ, cất giọng ngọt xớt:
-Anh à, cái đĩa này em lấy trước đúng không, anhhh?
Nhỏ chơi độc quá, anh nhân viên vô thức gật đầu.
Nhỏ tiếp:
-Vậy...em lấy nó nha
Trời, như thế này ai chịu nổi, anh nhân viên đưa cho nhỏ cái đĩa rồi nhận tờ tiền của nhỏ . Lấy được cái đĩa, nhỏ thu lại bộ dạng ấy, quay sang cậu,cười đểu một cái:
-Cái đĩa này là của tôi
Nói rồi nhỏ chạy vèo vào khu ăn uống, gọi một đống đồ ăn và đánh chén.
Cô thì chạy ngay đến khu thời trang, tia được một bộ váy bò khá đẹp nhưng có một con mụ mặt chát đầy phấn lấy mất . Liếc qua cô cũng biết con mụ này sd mĩ phẩm quá nhiều, không biết chàng trai bên cạnh sao chọn được cô ta nhỉ. Cô bước đến, buông 1 câu:
-Mắt anh bị đui à
-Không-Anh
-Chắc anh bị thần kinh mới chọn cô ta
Nói xong, cô quay gót bước về khu mĩ phẩm,trang sức.
Còn nó đi đến khu vực máy móc,nhìn thấy một cái ipad mới ra . Đang định mua thì một người đã lấy mất, nó quay ra xem tên to gan nào dám cướp của nó. Một tên con trai cũng gọi là đẹp đi (chị sao vậy,ng ta đẹp trai thế mà..).Hắn bước đến, 2 người nhìn nhau,mắt trợn trừng:
-Là cô/anh
-Trái đất tròn thật - Hắn
-Phải - Nó
-Lần trước cô chửi tôi, bây giờ tính sao?-Hắn
-Chả sao cả, đồ GÀ CHỌI- Nó
-Cô...Cô
-Cô đây, có việc gì không cháu
Nó chợt nhận ra sao hôm nay nó nói nhiều hơn. Liếc mắt nhìn hắn, nó thấy cảm thấy yên bình, cảm xúc này là gì. Còn hắn, hắn biết ngay từ lần đầu tiên gặp nó, trái tim hắn đã thuộc về nó rồi. Bây giờ, được gặp lại nó, hắn suýt hét lên, may mà kìm được. Trong lúc nó mải suy nghĩ,hắn nhanh tay lấy điện thoại của nó, nháy vào số hắn. Hành động nhanh như chớp, nó còn không kịp nhìn thấy. Thoát ra khỏi cái đống suy nghĩ vẩn vơ đó, nó lườm hắn rồi quay gót đi.
-
/13
|