Sau khi gọi điện cho Kim xong, nó thấy khó thở. Thôi rồi, cửa này đóng kín quá, thành ra cái nhà kho này biến thành phòng kín rồi.-Này, cô có thấy khó thở không?_Giọng hắn vang lên
-Có
-Bảo h Kim đến?
-5' sau
-Ừm
Lại cái không khí im lặng như tờ này (cặp này chẳng biết nói là gì hay sao ý).
Sau 5'
- RẦM RẦM , SEE CÓ Ở ĐÓ KHÔNG _ Giọng ca oanh vàng của Kim
-Thuốc _ nó nói với Kim
-À à
Và.....xèoooo, cánh cửa bằng sắt đã tan thành mây khói (Chuyện, thuốc phân hủy cấp độ S+ mà lị)
Nó vừa bước ra đã bị Rin ôm hôn như người chết trở về, xong lại còn:
-Hức, See ơi, cậu làm mình lo quá
-Bình tĩnh
Hắn bước ra sau, nhìn thấy cái cảnh ôm hôn thắm thiết này thì bất giác kéo nó ra. 6 con mắt nhìn chằm chằm vào hắn, hắn chữa thẹn:
-Khụ, à ừ muộn rồi, cô nên vào lớp lấy cặp và về thôi
-Ừ_ nó trả lời quá kiệm
Sau khi bọn nó về hết, hắn hận lúc đó không có cái lỗ để chui xuống
- Sao...sao mình lại kéo con nhỏ đó chứ, aizzzzz _ Hắn vừa nghĩ vừa lẩm bẩm như thằng điên.
Sáng hôm sau
Mới 5h sáng mà đã
Giả νờ như tất cả mọi thứ chưɑ xảу rɑ νới ɑnh
Lậρ lờ những thứ ngɑу trước mắt ɑnh chẳng cần so sánh
Nụ cười khi ấу giờ đã khác trôi νề nơi rất xɑ
Ánh mắt cũng thật lạ nhìn thật khác νới những ngàу quɑ
Tiếng nói уêu ɑnh уêu ɑnh buông nơi không tồn tại nơi đâу
ĸý ức bên ℮m bên ℮m chơi νơi trôi dần xɑ nơi đâу
Điều gì đến rồi sẽ đến rồi sẽ đến
Trái tim ℮m giờ đâу đɑng quɑn tâm νề một ɑi khác у℮ɑh у℮ɑh
Nước mắt còn rơi mãi chẳng nhòɑ đi νết son
Giá như một cơn gió cuốn trôi đi bóng hình đó
Ѵà có khi chẳng thể biết rằng là nơi ρhíɑ sɑu νẫn luôn có ɑnh
Ѵẫn luôn có ɑnh âm thầm đứng gượng cười
Yêu một người có lẽ chỉ cần cho hết đi
Ŋgắm nụ cười hạnh ρhúc νô tư ƙhông sầu bi
Trái tim chẳng thể giữ lý trí kết thúc đi những giấc mơ
Ŋgười cố chấρ luôn là ɑnh luôn là ɑnh νẫn luôn là ɑnh
ĸhoảng cách giờ đâу đɑng lớn dần thêm từ nɑу chẳng có ngàу mɑi
Chẳng trách giờ đâу ℮m đã νội quên sɑу đắm nơi ấу cùng ɑi
Cố nuối tiếc cũng chẳng được gì cố níu kéo cũng chẳng được gì
Anh là ɑnh ℮m νẫn là ℮m nhưng không ρhải là củɑ nhɑu nữɑ rồi
Ѵậу đi từ nɑу chẳng có hồi âm chẳng còn lời nào cho nhɑu
Thôi bận tâm ɑnh ƙhông cần đâu giọt lệ nàу tự mình ɑnh lɑu
Đừng nên cố níu giữ nhớ nhung mệt nhoài
Đã quá trễ để quɑу trở lại
Trái tim ℮m giờ đɑng nhớ ɑi ɑi
(Yêu một người có lẽ-Lou Hoàng, Miu Lê)
Mặc chuông báo thức kêu, trên giường một cô gái vẫn đang nhắm mắt ngủ ngon lành. Tiếng chuông kêu to đến tận tầng trên . Một cô gái tóc bạch kim bước vào phòng phát ra âm thanh đấy và.....
Àoooo , một xô nước đã hạ cánh trên gương mặt còn đang ngái ngủ kia.
-Ai?ủa See à, sao sáng sớm đến phòng tớ chi zậy?
-Chứ không phải tại cái báo thức của cậu sao?
-À thì cho mình xl
-Thay quần áo rồi xuống nhận nhiệm vụ
-Ừm
Khi nó bước xuống nhà thì một bản nhạc nhẹ nhàng lại vang lên:
Cạnh bên một người vô tâm
Là nước mắt tuôn âm thầm
Là yêu quá lâu một người đã chẳng còn chút động lòng?
Đợi anh mới biết đêm dài
Tin anh chẳng chút nghi ngại
Vì yêu nên em trao hết tương lai
Tại sao không giống như xưa
Đến lúc nước mắt thay mưa
Nhưng hối hận đã không kịp nữa
Nhìn lại người con gái anh từng rất nâng niu
Dù ngày đêm vẫn không ngại gió mưa
Quấn quýt thuở ban đầu anh giờ đâu nhớ
Đánh đổi tất cả bình yên em đã có
Để rồi đau thấu đến nghẹn lời...
Nhớ một thời ai hứa không xa rời
Tưởng rằng mình may mắn khi được ở bên anh
Chuyện tình ta ngỡ tồn tại suốt đời
Ngỡ sẽ yêu lâu dài ai ngờ không phải
Em từng cố dỗ dành con tim yếu đuối
Để rồi đau đớn thấu Trời
Phút xa rời ai cũng cạn lời
Ngoài ô cửa là mưa rơi...
Em phải trách mình ngây thơ...
Tại sao cứ đợi anh quan tâm nhiều hơn...
Em chỉ đứng đằng sau nhiều điều
trong cuộc sống của anh bây giờ
Chỉ vì
Vì không thể giữ dây tơ... tình mình
Tình yêu mù quáng là khi yêu lầm
Một người vương vấn còn yêu đơn phương một người nhẫn tâm há ha há ha...
*****
Ngoài em anh có yêu ai?
Quan tâm chăm sóc cho ai?
Mà sao anh vô tâm với em hoài...
Rồi bỗng sét đánh bên tai
Người nói Tất cả đã phai
Chẳng có gì tốt trên đời mãi
Nhìn lại người con gái anh từng rất nâng niu
Dù ngày đêm vẫn không ngại gió mưa
Quấn quýt thuở ban đầu anh giờ đâu nhớ
Đánh đổi tất cả bình yên em đã có
Để rồi đau thấu đến nghẹn lời...
Nhớ một thời ai hứa không xa rời
Tưởng rằng mình may mắn khi được ở bên anh
Chuyện tình ta ngỡ tồn tại suốt đời
Ngỡ sẽ yêu lâu dài ai ngờ không phải
Em từng cố dỗ dành con tim yếu đuối
Để rồi đau đớn thấu Trời
Phút xa rời ai cũng cạn lời
*****
Thật lòng em đã nghĩ... anh từng rất yêu em
Thật lòng yêu đến cuối cuộc đời...
Chẳng để tâm bão giông... lúc nào sẽ tới
Chỉ là chút rung động phải không anh ơi?
Chỉ là giây phút nhất thời?
Trách duyên trời đã khiến ta xa rời...
Chỉ là chút rung động mà sao em ơi
Chỉ là... giây phút nhất thời
Vỡ duyên trời, anh mất em... một đời
(Yêu một người vô tâm - Bảo Anh)
》》》》》》》》》》》》》》》》》》》End chap》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》
Các bạn cho mình hỏi là làm thế nào để được đăng truyện trên trang Sstruyen vậy?
-Có
-Bảo h Kim đến?
-5' sau
-Ừm
Lại cái không khí im lặng như tờ này (cặp này chẳng biết nói là gì hay sao ý).
Sau 5'
- RẦM RẦM , SEE CÓ Ở ĐÓ KHÔNG _ Giọng ca oanh vàng của Kim
-Thuốc _ nó nói với Kim
-À à
Và.....xèoooo, cánh cửa bằng sắt đã tan thành mây khói (Chuyện, thuốc phân hủy cấp độ S+ mà lị)
Nó vừa bước ra đã bị Rin ôm hôn như người chết trở về, xong lại còn:
-Hức, See ơi, cậu làm mình lo quá
-Bình tĩnh
Hắn bước ra sau, nhìn thấy cái cảnh ôm hôn thắm thiết này thì bất giác kéo nó ra. 6 con mắt nhìn chằm chằm vào hắn, hắn chữa thẹn:
-Khụ, à ừ muộn rồi, cô nên vào lớp lấy cặp và về thôi
-Ừ_ nó trả lời quá kiệm
Sau khi bọn nó về hết, hắn hận lúc đó không có cái lỗ để chui xuống
- Sao...sao mình lại kéo con nhỏ đó chứ, aizzzzz _ Hắn vừa nghĩ vừa lẩm bẩm như thằng điên.
Sáng hôm sau
Mới 5h sáng mà đã
Giả νờ như tất cả mọi thứ chưɑ xảу rɑ νới ɑnh
Lậρ lờ những thứ ngɑу trước mắt ɑnh chẳng cần so sánh
Nụ cười khi ấу giờ đã khác trôi νề nơi rất xɑ
Ánh mắt cũng thật lạ nhìn thật khác νới những ngàу quɑ
Tiếng nói уêu ɑnh уêu ɑnh buông nơi không tồn tại nơi đâу
ĸý ức bên ℮m bên ℮m chơi νơi trôi dần xɑ nơi đâу
Điều gì đến rồi sẽ đến rồi sẽ đến
Trái tim ℮m giờ đâу đɑng quɑn tâm νề một ɑi khác у℮ɑh у℮ɑh
Nước mắt còn rơi mãi chẳng nhòɑ đi νết son
Giá như một cơn gió cuốn trôi đi bóng hình đó
Ѵà có khi chẳng thể biết rằng là nơi ρhíɑ sɑu νẫn luôn có ɑnh
Ѵẫn luôn có ɑnh âm thầm đứng gượng cười
Yêu một người có lẽ chỉ cần cho hết đi
Ŋgắm nụ cười hạnh ρhúc νô tư ƙhông sầu bi
Trái tim chẳng thể giữ lý trí kết thúc đi những giấc mơ
Ŋgười cố chấρ luôn là ɑnh luôn là ɑnh νẫn luôn là ɑnh
ĸhoảng cách giờ đâу đɑng lớn dần thêm từ nɑу chẳng có ngàу mɑi
Chẳng trách giờ đâу ℮m đã νội quên sɑу đắm nơi ấу cùng ɑi
Cố nuối tiếc cũng chẳng được gì cố níu kéo cũng chẳng được gì
Anh là ɑnh ℮m νẫn là ℮m nhưng không ρhải là củɑ nhɑu nữɑ rồi
Ѵậу đi từ nɑу chẳng có hồi âm chẳng còn lời nào cho nhɑu
Thôi bận tâm ɑnh ƙhông cần đâu giọt lệ nàу tự mình ɑnh lɑu
Đừng nên cố níu giữ nhớ nhung mệt nhoài
Đã quá trễ để quɑу trở lại
Trái tim ℮m giờ đɑng nhớ ɑi ɑi
(Yêu một người có lẽ-Lou Hoàng, Miu Lê)
Mặc chuông báo thức kêu, trên giường một cô gái vẫn đang nhắm mắt ngủ ngon lành. Tiếng chuông kêu to đến tận tầng trên . Một cô gái tóc bạch kim bước vào phòng phát ra âm thanh đấy và.....
Àoooo , một xô nước đã hạ cánh trên gương mặt còn đang ngái ngủ kia.
-Ai?ủa See à, sao sáng sớm đến phòng tớ chi zậy?
-Chứ không phải tại cái báo thức của cậu sao?
-À thì cho mình xl
-Thay quần áo rồi xuống nhận nhiệm vụ
-Ừm
Khi nó bước xuống nhà thì một bản nhạc nhẹ nhàng lại vang lên:
Cạnh bên một người vô tâm
Là nước mắt tuôn âm thầm
Là yêu quá lâu một người đã chẳng còn chút động lòng?
Đợi anh mới biết đêm dài
Tin anh chẳng chút nghi ngại
Vì yêu nên em trao hết tương lai
Tại sao không giống như xưa
Đến lúc nước mắt thay mưa
Nhưng hối hận đã không kịp nữa
Nhìn lại người con gái anh từng rất nâng niu
Dù ngày đêm vẫn không ngại gió mưa
Quấn quýt thuở ban đầu anh giờ đâu nhớ
Đánh đổi tất cả bình yên em đã có
Để rồi đau thấu đến nghẹn lời...
Nhớ một thời ai hứa không xa rời
Tưởng rằng mình may mắn khi được ở bên anh
Chuyện tình ta ngỡ tồn tại suốt đời
Ngỡ sẽ yêu lâu dài ai ngờ không phải
Em từng cố dỗ dành con tim yếu đuối
Để rồi đau đớn thấu Trời
Phút xa rời ai cũng cạn lời
Ngoài ô cửa là mưa rơi...
Em phải trách mình ngây thơ...
Tại sao cứ đợi anh quan tâm nhiều hơn...
Em chỉ đứng đằng sau nhiều điều
trong cuộc sống của anh bây giờ
Chỉ vì
Vì không thể giữ dây tơ... tình mình
Tình yêu mù quáng là khi yêu lầm
Một người vương vấn còn yêu đơn phương một người nhẫn tâm há ha há ha...
*****
Ngoài em anh có yêu ai?
Quan tâm chăm sóc cho ai?
Mà sao anh vô tâm với em hoài...
Rồi bỗng sét đánh bên tai
Người nói Tất cả đã phai
Chẳng có gì tốt trên đời mãi
Nhìn lại người con gái anh từng rất nâng niu
Dù ngày đêm vẫn không ngại gió mưa
Quấn quýt thuở ban đầu anh giờ đâu nhớ
Đánh đổi tất cả bình yên em đã có
Để rồi đau thấu đến nghẹn lời...
Nhớ một thời ai hứa không xa rời
Tưởng rằng mình may mắn khi được ở bên anh
Chuyện tình ta ngỡ tồn tại suốt đời
Ngỡ sẽ yêu lâu dài ai ngờ không phải
Em từng cố dỗ dành con tim yếu đuối
Để rồi đau đớn thấu Trời
Phút xa rời ai cũng cạn lời
*****
Thật lòng em đã nghĩ... anh từng rất yêu em
Thật lòng yêu đến cuối cuộc đời...
Chẳng để tâm bão giông... lúc nào sẽ tới
Chỉ là chút rung động phải không anh ơi?
Chỉ là giây phút nhất thời?
Trách duyên trời đã khiến ta xa rời...
Chỉ là chút rung động mà sao em ơi
Chỉ là... giây phút nhất thời
Vỡ duyên trời, anh mất em... một đời
(Yêu một người vô tâm - Bảo Anh)
》》》》》》》》》》》》》》》》》》》End chap》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》
Các bạn cho mình hỏi là làm thế nào để được đăng truyện trên trang Sstruyen vậy?
/13
|