Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sáng sớm.
Lâm Giang Nam khoan khoái tỉnh lại, theo thói quen nhìn Khương Trừng bên người, anh vẫn đang ngủ say. Cô nhìn anh, khóe môi hàm chứa ý cười, sau đó cô nhẹ nhàng xốc chăn, xuống giường rửa mặt.
Bởi vì hôm nay cô dậy tương đối sớm nên rửa mặt xong, cô liền vào bếp làm bữa sáng.
Lâm Giang Nam vừa xuống tầng, Coca và Longleg đang ngủ ở phòng khách lập tức phe phẩy đuôi chạy đến chỗ cô, một chó một mèo vây quanh chân cô, vui sướng cọ cọ. Cô chơi với chúng nó một lúc mới vào phòng bếp.
Cô vo gạo, bắt đầu nấu cháo, khi cháo còn đang ninh, cô lại làm thêm một vài món ăn kèm.
Đến khi mọi thứ đã làm xong, cô nhìn đồng hồ rồi lên tầng gọi Khương Trừng rời giường.
Cô nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, nhìn vào bên trong.
Lâm Giang Nam rón ra rón rén đi đến mép giường, cô thấy Khương Trừng đang còn ngủ say nên cởi giày, bò lên giường.
Lúc ngủ say, anh không còn sự lạnh lùng xa cách như bình thường, khuôn mặt cương nghị lúc này lại ôn hòa nói không nên lời, đôi mày giãn ra, môi hơi mím.
“Khương Trừng, dậy ăn sáng nào.” Lâm Giang Nam vươn tay đẩy đẩy Khương Trừng, nhưng Khương Trừng không có phản ứng gì, vẫn tiếp tục ngủ.
“Khương Trừng? Cam lớn? Vua Cam?” Cô thử gọi thêm vài lần nhưng Khương Trừng vẫn không có phản ứng gì.
Thế là gan cô không khỏi lớn lên, Lâm Giang Nam vươn tay chọc vào mặt Khương Trừng.
Ừm… Làn da siêu đẹp…
Cô tiếp tục chọc thêm vài cái, thấy Khương Trừng không có dấu hiệu tỉnh lại, lá gan liền lớn lên, bắt đầu không kiêng nể gì ăn đậu hủ của anh.
“Sao lại đẹp thế này?” Lâm Giang Nam thì thầm.
Cô nhìn đôi môi hơi mím của anh. Môi anh rất đẹp, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, hơn nữa xúc cảm cũng… mềm mại…
Cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve môi anh, nhìn đôi môi nhạt màu nhanh chóng trở nên đỏ hồng, cô giống như càng chơi càng nghiện, ngón tay chậm rãi sờ đến đôi mắt đang đóng lại của anh, nhẹ nhàng chạm vào hàng mi dài.
Lúc Lâm Giang Nam đang còn chơi vui vẻ, đột nhiên trước mắt trở nên tối sầm, còn chưa phản ứng lại, vị trí của cô và Khương Trừng đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.
Đôi mắt cô cũng bị Khương Trừng dùng tay nhẹ nhàng che lại.
“Chơi vui nhỉ.” Giọng nói gợi cảm, từ tính của Khương Trừng vang lên bên tai cô. Vừa tỉnh ngủ nên giọng anh còn hơi khàn khàn, Lâm Giang Nam nghe mà đỏ cả mặt.
“Ừm... Em chỉ muốn gọi anh dậy ăn sáng thôi…”
Lâm Giang Nam đặt tay lên tay Khương Trừng, ý muốn kéo tay anh xuống, nhưng Khương Trừng lại quyết tâm che lại đôi mắt của cô.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam dưới thân không hề chớp mắt.
Cô chưa trang điểm nên làn da nhìn rất sạch sẽ mịn màng, đôi môi không son vẫn đỏ thắm. Bởi vì mặc áo ngủ, lại đột nhiên bị anh áp chế dưới thân nên hơn nửa bả vai đã lộ ra. Bả vai nhỏ xinh, xương quai xanh xinh đẹp, còn có cần cổ thon dài trắng mịn.
Anh đột nhiên cảm thấy dưới thân căng cứng. Trong đôi mắt nhìn cô cũng như có một ngọn lửa, nóng đến mức như muốn thiêu cháy cô. Rõ ràng cô không làm gì mà vẫn có thể khơi mào dục vọng của anh, từ khoảnh khắc khi anh gặp lại cô, dục vọng muốn chiếm hữu cô trong anh cứ như một cái động không đáy, từng chút từng chút cắn nuốt anh.
Lâm Giang Nam thấy anh đè trên người mình đã lâu mà vẫn không có động tĩnh gì, thế là không nhịn được dùng tay đẩy anh.
“Chúng ta còn phải ăn… Ưm…”
Âm thanh của cô thật sự quá mê người, đối với anh tựa như một đóa anh túc mỹ lệ, khiến anh không thể khống chế được chính mình.
Nụ hôn của Khương Trừng không dịu dàng như trước mà như phong ba bão táp, anh không kiêng nể gì càn quét môi cô, muốn cuốn lấy cô vào vòng xoáy của mình.
Lâm Giang Nam bị anh hôn đến mức thở hổn hển, cô cảm thấy mình gần như hít thở không thông, thế là vươn tay đẩy đẩy Khương Trừng.
“Ưm… Chúng ta… Phải xuống ăn sáng…” Lâm Giang Nam vừa tránh khỏi nụ hôn liên miên của anh, vừa nói.
Một lúc sau Khương Trừng mới từ từ buông môi cô ra.
Thậm chí cô còn cảm giác dưới thân mình đang bị thứ gì đó cứng rắn chọc vào, thấy trong mắt anh là dục vọng không chút che dấu, hai má Lâm Giang Nam nóng lên. Cô đột nhiên đẩy anh, xoay người ngồi dậy.
“Lưu manh!” Lâm Giang Nam đỏ bừng hai má, nhanh chóng bò dậy khỏi giường sau đó chạy ra cửa.
“Em cứ như vậy mà đi à?” Khương Trừng nói với sau lưng cô.
Bước chân Lâm Giang Nam dừng lại: “Vậy em phải làm sao?”
Lâm Giang Nam không khỏi nhìn vào chỗ nào đó của anh, sau đó mặt càng thêm đỏ.
“Tự anh giải quyết đi.”
Nói xong, cô không hề do dự chạy ra ngoài, hơn nữa còn “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Khương Trừng chống tay trên giường, anh bật cười nhìn bóng dáng Lâm Giang Nam chạy trối chết.
Anh cười, lạnh lẽo trên mặt như bị hòa tan. Nhưng mà cười xong, anh lại phiền não nhìn người anh em đang ngẩng cao đầu của mình.
Anh xốc chăn lên, đi vào phòng vệ sinh. Được rồi, xem ra anh thật sự phải tự mình giải quyết.
Lâm Giang Nam chạy xuống tầng, hai rặng mây đỏ trên mặt vẫn chưa hoàn toàn rút đi, tưởng tượng đến vừa rồi Khương Trừng… Thảo nào mọi người đều nói ngàn vạn lần không thể trêu chọc đàn ông vào buổi sáng, bởi vì không cẩn thận thì sẽ "chào cờ"…
Lúc Lâm Giang Nam còn đang ngồi dưới bàn ăn suy nghĩ miên man, Khương Trừng không biết đã bước xuống tầng từ khi nào.
Anh mặc một bộ đồ ở nhà màu xám tro, chiếc quần này khiến chân anh trông rất dài, đôi chân dài quả thực khiến Lâm Giang Nam suýt nữa là không kiềm chế được.
Tóc của anh vẫn còn hơi ẩm ướt, anh vừa dùng khăn lau tóc vừa bước xuống cầu thang.
Nhìn thấy ý cười nơi khóe môi anh, Lâm Giang Nam nhanh chóng cưỡng ép mình dời mắt đi, cô đứng dậy múc cho Khương Trừng một bát cháo trắng.
“Ăn sáng đi.” Lâm Giang Nam đẩy cái bát đến trước mặt Khương Trừng.
Khương Trừng vắt khăn sau ghế rồi nhận lấy cái bát.
Lâm Giang Nam thấy Khương Trừng đã cầm lấy cái bát thì nhanh chóng cúi đầu ăn cháo.
Cô im lặng ngẩng đầu nhìn anh, không biết vì sao, tầm mắt cô lại vô ý thức dừng ở tay phải của Khương Trừng.
Cô nhìn ngón tay cực kỳ trắng trẻo của anh, quả thực là đẹp đến mức không thể đẹp hơn.
Đột nhiên nghĩ đến vừa rồi anh…
Mặt cô lại đỏ lên.
Tội lỗi, tội lỗi…
Khương Trừng thấy tầm mắt Lâm Giang Nam dừng ở tay phải mình, lại nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, liền biết cái đầu quả dưa của cô đang nghĩ gì.
Anh bất chợt bật cười.
“Sao vậy, muốn xem à?” Anh nhìn cô, rồi lại nhìn tay phải mình.
Oành…
Lâm Giang Nam cảm thấy trong lòng mình có gì đó đổ sập.
Sau này cô mới biết được, đó là hình tượng nam thần của Khương Trừng trong tưởng tượng của cô.
...
# Khương Trừng đến sân bay tự mình tiếp đón bố mẹ Lâm Giang Nam
# Vợ chồng Trừng Nam nửa đêm đến sân bay ngược cẩu
Còn có vài bức hình chụp lúc ở sân bay, thậm chí là cả video.
Hiện tại hot search Weibo cơ bản đều bị chuyện tình cảm của Khương Trừng và Lâm Giang Nam chiếm giữ, hai người chỉ tùy tùy tiện làm một vài hành động gì đó ngọt ngào trong lúc lơ đãng cũng đủ nóng để lên hot search.
Tình yêu giữa Khương Trừng và Lâm Giang Nam được xem là một chuyện lớn trong giới giải trí, rất nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm vào hai người họ, nhưng mà dù có như thế thì hai người vẫn sinh hoạt như những người bình thường.
Mỗi ngày anh đều đón Lâm Giang Nam tan tầm, sau đó cùng nhau đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn để về nhà nấu cơm, buổi tối cùng nhau ra cửa dạo phố, ăn vài món ăn, dạo vài cửa hàng trang sức, chơi vài trò chơi.
Cho nên hiện tại fangirl ai cũng nói, từ lúc nam thần và Lâm Giang Nam ở bên nhau, cơ hội ra cửa ngẫu nhiên gặp được nam thần từ 0.1% đã biến thành 99.9%, có cảm giác như cả thế giới đều ngẫu nhiên gặp được Khương Trừng.
Nhưng mà chỗ hai người thường xuyên lui tới, chắc chắn là chỗ tràn ngập cẩu lương o(╥﹏╥)o
Hơn nữa điều làm fangirl vui vẻ nhất là, từ lúc nam thần yêu đương, hiệu suất đổi mới trên Weibo cũng tăng lên, nhưng trên cơ bản đều là chia sẻ đổi mới mỗi ngày trên Weibo của Lâm Giang Nam.
Cứ trắng trợn táo bạo show ân ái như vậy, nhóm fangirl cũng tỏ vẻ thán phục hai người họ. Vợ chồng Trừng Nam vừa ra tay đã ngược chết vô số cẩu độc thân trong thiên hạ.
Nhưng cẩu độc thân lại tự nguyện chịu ngược, điều này cũng không thể trách vợ chồng Trừng Nam.
Tuy nhiên nói đến vợ chồng Trừng Nam, còn có một việc không thể không nói. Vào một buổi tối trước ngày quay chụp, người liên tục nhiều ngày không đổi mới gì là Tống Điềm Nhiên đột nhiên có động thái, hơn nữa còn tag Khương Trừng.
Thật ra cô ấy cũng chỉ chia sẻ một thông báo trên Weibo của《 Kenif 》 mà thôi, là về họa báo mùa đông kỳ này.
Tống Điềm Nhiên V: Rất vui vì có thể lần nữa hợp tác cùng anh, chân dài CP ăn ý nhất, lần hợp tác này chắc chắn sẽ vô cùng thành công @ Khương Trừng // Kenif V: Họa báo mùa đông mọi người đang chờ mong đã chính thức bắt đầu quay chụp, người mẫu đã được định ra, đó chính là @ Tống Điềm Nhiên @ Khương Trừng, hãy đón chờ một phong cách hoàn toàn mới do họ mang đến.
Tống Điềm Nhiên vừa đổi mới Weibo, Weibo lập tức nóng lên. Ngắn ngủn trong vòng mười phút đã có hàng chục nghìn chia sẻ, bình luận.
Nhưng mà đương sự Khương Trừng được tag lại chậm chạp chưa đáp lại.
Lúc này Khương Trừng đang ở khu vui chơi trượt tuyết cùng Lâm Giang Nam.
Khu vui chơi trượt tuyết là thế giới băng tuyết siêu lớn ở Ninh Hạ, chỉ mở cửa vào thời điểm bắt đầu có tuyết vào mùa đông, khu vui chơi có thiết kế lộ thiên, lúc có tuyết sẽ mở trần nhà, từng bông tuyết rơi xuống, phủ kín cả khu vui chơi trượt tuyết.
Nổi tiếng nhất ở khu vui chơi trượt tuyết là lâu đài tuyết, lâu đài này cao đến sáu mét. Nếu đứng ở bên trên, không những có thể quan sát thế giới băng tuyết mà còn có thể ngồi cầu trượt khắc băng, trượt từ trên xuống dưới, cảm giác đó thực sự rất kích thích.
Khương Trừng kéo Lâm Giang Nam lên phía trên lâu đài tuyết.
“Chúng ta ngồi cái này nha?” Lâm Giang Nam nói với Khương Trừng.
“Em chắc không?” Khương Trừng nhướng mày.
“Đương nhiên, em chắc chắn!” Lâm Giang Nam chỉ thiếu điều không vỗ ngực, nói.
“Được rồi, em chắc chắn là được, chúng ta lên ngồi đi.” Khương Trừng cưng chiều nhìn cô.
Dưới sự trợ giúp của nhân viên công tác, hai người cùng nhau ngồi lên cầu trượt tuyết.
Lâm Giang Nam nhìn lâu đài tuyết này, lúc đầu cô cảm thấy rất kích thích, nhưng giờ ngồi lên, chân cũng mềm nhũn đi.
Hic ~ hiện tại hối hận còn kịp không ~
“Chuẩn bị xong chưa? Xuất phát nha.” Nhân viên công tác ở sau hai người nhắc nhở.
Lâm Giang Nam theo bản năng nắm chặt cánh tay Khương Trừng, ra vẻ tráng sĩ cắt tay [1].
[1] Tráng sĩ cắt tay: là một thành ngữ của Trung Quốc, một tráng sĩ bị rắn cắn ở ngón tay đã cắt luôn ngón tay đó để tránh độc lan đi toàn thân, nay dùng để nói làm việc phải quyết định thật nhanh, không được chần chờ.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang nhắm chặt mắt, lông mi run rẩy.
Anh xoay người cười nói với nhân viên công tác: “Chuẩn bị xong rồi.”
Beta: Quanh
Sáng sớm.
Lâm Giang Nam khoan khoái tỉnh lại, theo thói quen nhìn Khương Trừng bên người, anh vẫn đang ngủ say. Cô nhìn anh, khóe môi hàm chứa ý cười, sau đó cô nhẹ nhàng xốc chăn, xuống giường rửa mặt.
Bởi vì hôm nay cô dậy tương đối sớm nên rửa mặt xong, cô liền vào bếp làm bữa sáng.
Lâm Giang Nam vừa xuống tầng, Coca và Longleg đang ngủ ở phòng khách lập tức phe phẩy đuôi chạy đến chỗ cô, một chó một mèo vây quanh chân cô, vui sướng cọ cọ. Cô chơi với chúng nó một lúc mới vào phòng bếp.
Cô vo gạo, bắt đầu nấu cháo, khi cháo còn đang ninh, cô lại làm thêm một vài món ăn kèm.
Đến khi mọi thứ đã làm xong, cô nhìn đồng hồ rồi lên tầng gọi Khương Trừng rời giường.
Cô nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, nhìn vào bên trong.
Lâm Giang Nam rón ra rón rén đi đến mép giường, cô thấy Khương Trừng đang còn ngủ say nên cởi giày, bò lên giường.
Lúc ngủ say, anh không còn sự lạnh lùng xa cách như bình thường, khuôn mặt cương nghị lúc này lại ôn hòa nói không nên lời, đôi mày giãn ra, môi hơi mím.
“Khương Trừng, dậy ăn sáng nào.” Lâm Giang Nam vươn tay đẩy đẩy Khương Trừng, nhưng Khương Trừng không có phản ứng gì, vẫn tiếp tục ngủ.
“Khương Trừng? Cam lớn? Vua Cam?” Cô thử gọi thêm vài lần nhưng Khương Trừng vẫn không có phản ứng gì.
Thế là gan cô không khỏi lớn lên, Lâm Giang Nam vươn tay chọc vào mặt Khương Trừng.
Ừm… Làn da siêu đẹp…
Cô tiếp tục chọc thêm vài cái, thấy Khương Trừng không có dấu hiệu tỉnh lại, lá gan liền lớn lên, bắt đầu không kiêng nể gì ăn đậu hủ của anh.
“Sao lại đẹp thế này?” Lâm Giang Nam thì thầm.
Cô nhìn đôi môi hơi mím của anh. Môi anh rất đẹp, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, hơn nữa xúc cảm cũng… mềm mại…
Cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve môi anh, nhìn đôi môi nhạt màu nhanh chóng trở nên đỏ hồng, cô giống như càng chơi càng nghiện, ngón tay chậm rãi sờ đến đôi mắt đang đóng lại của anh, nhẹ nhàng chạm vào hàng mi dài.
Lúc Lâm Giang Nam đang còn chơi vui vẻ, đột nhiên trước mắt trở nên tối sầm, còn chưa phản ứng lại, vị trí của cô và Khương Trừng đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.
Đôi mắt cô cũng bị Khương Trừng dùng tay nhẹ nhàng che lại.
“Chơi vui nhỉ.” Giọng nói gợi cảm, từ tính của Khương Trừng vang lên bên tai cô. Vừa tỉnh ngủ nên giọng anh còn hơi khàn khàn, Lâm Giang Nam nghe mà đỏ cả mặt.
“Ừm... Em chỉ muốn gọi anh dậy ăn sáng thôi…”
Lâm Giang Nam đặt tay lên tay Khương Trừng, ý muốn kéo tay anh xuống, nhưng Khương Trừng lại quyết tâm che lại đôi mắt của cô.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam dưới thân không hề chớp mắt.
Cô chưa trang điểm nên làn da nhìn rất sạch sẽ mịn màng, đôi môi không son vẫn đỏ thắm. Bởi vì mặc áo ngủ, lại đột nhiên bị anh áp chế dưới thân nên hơn nửa bả vai đã lộ ra. Bả vai nhỏ xinh, xương quai xanh xinh đẹp, còn có cần cổ thon dài trắng mịn.
Anh đột nhiên cảm thấy dưới thân căng cứng. Trong đôi mắt nhìn cô cũng như có một ngọn lửa, nóng đến mức như muốn thiêu cháy cô. Rõ ràng cô không làm gì mà vẫn có thể khơi mào dục vọng của anh, từ khoảnh khắc khi anh gặp lại cô, dục vọng muốn chiếm hữu cô trong anh cứ như một cái động không đáy, từng chút từng chút cắn nuốt anh.
Lâm Giang Nam thấy anh đè trên người mình đã lâu mà vẫn không có động tĩnh gì, thế là không nhịn được dùng tay đẩy anh.
“Chúng ta còn phải ăn… Ưm…”
Âm thanh của cô thật sự quá mê người, đối với anh tựa như một đóa anh túc mỹ lệ, khiến anh không thể khống chế được chính mình.
Nụ hôn của Khương Trừng không dịu dàng như trước mà như phong ba bão táp, anh không kiêng nể gì càn quét môi cô, muốn cuốn lấy cô vào vòng xoáy của mình.
Lâm Giang Nam bị anh hôn đến mức thở hổn hển, cô cảm thấy mình gần như hít thở không thông, thế là vươn tay đẩy đẩy Khương Trừng.
“Ưm… Chúng ta… Phải xuống ăn sáng…” Lâm Giang Nam vừa tránh khỏi nụ hôn liên miên của anh, vừa nói.
Một lúc sau Khương Trừng mới từ từ buông môi cô ra.
Thậm chí cô còn cảm giác dưới thân mình đang bị thứ gì đó cứng rắn chọc vào, thấy trong mắt anh là dục vọng không chút che dấu, hai má Lâm Giang Nam nóng lên. Cô đột nhiên đẩy anh, xoay người ngồi dậy.
“Lưu manh!” Lâm Giang Nam đỏ bừng hai má, nhanh chóng bò dậy khỏi giường sau đó chạy ra cửa.
“Em cứ như vậy mà đi à?” Khương Trừng nói với sau lưng cô.
Bước chân Lâm Giang Nam dừng lại: “Vậy em phải làm sao?”
Lâm Giang Nam không khỏi nhìn vào chỗ nào đó của anh, sau đó mặt càng thêm đỏ.
“Tự anh giải quyết đi.”
Nói xong, cô không hề do dự chạy ra ngoài, hơn nữa còn “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Khương Trừng chống tay trên giường, anh bật cười nhìn bóng dáng Lâm Giang Nam chạy trối chết.
Anh cười, lạnh lẽo trên mặt như bị hòa tan. Nhưng mà cười xong, anh lại phiền não nhìn người anh em đang ngẩng cao đầu của mình.
Anh xốc chăn lên, đi vào phòng vệ sinh. Được rồi, xem ra anh thật sự phải tự mình giải quyết.
Lâm Giang Nam chạy xuống tầng, hai rặng mây đỏ trên mặt vẫn chưa hoàn toàn rút đi, tưởng tượng đến vừa rồi Khương Trừng… Thảo nào mọi người đều nói ngàn vạn lần không thể trêu chọc đàn ông vào buổi sáng, bởi vì không cẩn thận thì sẽ "chào cờ"…
Lúc Lâm Giang Nam còn đang ngồi dưới bàn ăn suy nghĩ miên man, Khương Trừng không biết đã bước xuống tầng từ khi nào.
Anh mặc một bộ đồ ở nhà màu xám tro, chiếc quần này khiến chân anh trông rất dài, đôi chân dài quả thực khiến Lâm Giang Nam suýt nữa là không kiềm chế được.
Tóc của anh vẫn còn hơi ẩm ướt, anh vừa dùng khăn lau tóc vừa bước xuống cầu thang.
Nhìn thấy ý cười nơi khóe môi anh, Lâm Giang Nam nhanh chóng cưỡng ép mình dời mắt đi, cô đứng dậy múc cho Khương Trừng một bát cháo trắng.
“Ăn sáng đi.” Lâm Giang Nam đẩy cái bát đến trước mặt Khương Trừng.
Khương Trừng vắt khăn sau ghế rồi nhận lấy cái bát.
Lâm Giang Nam thấy Khương Trừng đã cầm lấy cái bát thì nhanh chóng cúi đầu ăn cháo.
Cô im lặng ngẩng đầu nhìn anh, không biết vì sao, tầm mắt cô lại vô ý thức dừng ở tay phải của Khương Trừng.
Cô nhìn ngón tay cực kỳ trắng trẻo của anh, quả thực là đẹp đến mức không thể đẹp hơn.
Đột nhiên nghĩ đến vừa rồi anh…
Mặt cô lại đỏ lên.
Tội lỗi, tội lỗi…
Khương Trừng thấy tầm mắt Lâm Giang Nam dừng ở tay phải mình, lại nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, liền biết cái đầu quả dưa của cô đang nghĩ gì.
Anh bất chợt bật cười.
“Sao vậy, muốn xem à?” Anh nhìn cô, rồi lại nhìn tay phải mình.
Oành…
Lâm Giang Nam cảm thấy trong lòng mình có gì đó đổ sập.
Sau này cô mới biết được, đó là hình tượng nam thần của Khương Trừng trong tưởng tượng của cô.
...
# Khương Trừng đến sân bay tự mình tiếp đón bố mẹ Lâm Giang Nam
# Vợ chồng Trừng Nam nửa đêm đến sân bay ngược cẩu
Còn có vài bức hình chụp lúc ở sân bay, thậm chí là cả video.
Hiện tại hot search Weibo cơ bản đều bị chuyện tình cảm của Khương Trừng và Lâm Giang Nam chiếm giữ, hai người chỉ tùy tùy tiện làm một vài hành động gì đó ngọt ngào trong lúc lơ đãng cũng đủ nóng để lên hot search.
Tình yêu giữa Khương Trừng và Lâm Giang Nam được xem là một chuyện lớn trong giới giải trí, rất nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm vào hai người họ, nhưng mà dù có như thế thì hai người vẫn sinh hoạt như những người bình thường.
Mỗi ngày anh đều đón Lâm Giang Nam tan tầm, sau đó cùng nhau đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn để về nhà nấu cơm, buổi tối cùng nhau ra cửa dạo phố, ăn vài món ăn, dạo vài cửa hàng trang sức, chơi vài trò chơi.
Cho nên hiện tại fangirl ai cũng nói, từ lúc nam thần và Lâm Giang Nam ở bên nhau, cơ hội ra cửa ngẫu nhiên gặp được nam thần từ 0.1% đã biến thành 99.9%, có cảm giác như cả thế giới đều ngẫu nhiên gặp được Khương Trừng.
Nhưng mà chỗ hai người thường xuyên lui tới, chắc chắn là chỗ tràn ngập cẩu lương o(╥﹏╥)o
Hơn nữa điều làm fangirl vui vẻ nhất là, từ lúc nam thần yêu đương, hiệu suất đổi mới trên Weibo cũng tăng lên, nhưng trên cơ bản đều là chia sẻ đổi mới mỗi ngày trên Weibo của Lâm Giang Nam.
Cứ trắng trợn táo bạo show ân ái như vậy, nhóm fangirl cũng tỏ vẻ thán phục hai người họ. Vợ chồng Trừng Nam vừa ra tay đã ngược chết vô số cẩu độc thân trong thiên hạ.
Nhưng cẩu độc thân lại tự nguyện chịu ngược, điều này cũng không thể trách vợ chồng Trừng Nam.
Tuy nhiên nói đến vợ chồng Trừng Nam, còn có một việc không thể không nói. Vào một buổi tối trước ngày quay chụp, người liên tục nhiều ngày không đổi mới gì là Tống Điềm Nhiên đột nhiên có động thái, hơn nữa còn tag Khương Trừng.
Thật ra cô ấy cũng chỉ chia sẻ một thông báo trên Weibo của《 Kenif 》 mà thôi, là về họa báo mùa đông kỳ này.
Tống Điềm Nhiên V: Rất vui vì có thể lần nữa hợp tác cùng anh, chân dài CP ăn ý nhất, lần hợp tác này chắc chắn sẽ vô cùng thành công @ Khương Trừng // Kenif V: Họa báo mùa đông mọi người đang chờ mong đã chính thức bắt đầu quay chụp, người mẫu đã được định ra, đó chính là @ Tống Điềm Nhiên @ Khương Trừng, hãy đón chờ một phong cách hoàn toàn mới do họ mang đến.
Tống Điềm Nhiên vừa đổi mới Weibo, Weibo lập tức nóng lên. Ngắn ngủn trong vòng mười phút đã có hàng chục nghìn chia sẻ, bình luận.
Nhưng mà đương sự Khương Trừng được tag lại chậm chạp chưa đáp lại.
Lúc này Khương Trừng đang ở khu vui chơi trượt tuyết cùng Lâm Giang Nam.
Khu vui chơi trượt tuyết là thế giới băng tuyết siêu lớn ở Ninh Hạ, chỉ mở cửa vào thời điểm bắt đầu có tuyết vào mùa đông, khu vui chơi có thiết kế lộ thiên, lúc có tuyết sẽ mở trần nhà, từng bông tuyết rơi xuống, phủ kín cả khu vui chơi trượt tuyết.
Nổi tiếng nhất ở khu vui chơi trượt tuyết là lâu đài tuyết, lâu đài này cao đến sáu mét. Nếu đứng ở bên trên, không những có thể quan sát thế giới băng tuyết mà còn có thể ngồi cầu trượt khắc băng, trượt từ trên xuống dưới, cảm giác đó thực sự rất kích thích.
Khương Trừng kéo Lâm Giang Nam lên phía trên lâu đài tuyết.
“Chúng ta ngồi cái này nha?” Lâm Giang Nam nói với Khương Trừng.
“Em chắc không?” Khương Trừng nhướng mày.
“Đương nhiên, em chắc chắn!” Lâm Giang Nam chỉ thiếu điều không vỗ ngực, nói.
“Được rồi, em chắc chắn là được, chúng ta lên ngồi đi.” Khương Trừng cưng chiều nhìn cô.
Dưới sự trợ giúp của nhân viên công tác, hai người cùng nhau ngồi lên cầu trượt tuyết.
Lâm Giang Nam nhìn lâu đài tuyết này, lúc đầu cô cảm thấy rất kích thích, nhưng giờ ngồi lên, chân cũng mềm nhũn đi.
Hic ~ hiện tại hối hận còn kịp không ~
“Chuẩn bị xong chưa? Xuất phát nha.” Nhân viên công tác ở sau hai người nhắc nhở.
Lâm Giang Nam theo bản năng nắm chặt cánh tay Khương Trừng, ra vẻ tráng sĩ cắt tay [1].
[1] Tráng sĩ cắt tay: là một thành ngữ của Trung Quốc, một tráng sĩ bị rắn cắn ở ngón tay đã cắt luôn ngón tay đó để tránh độc lan đi toàn thân, nay dùng để nói làm việc phải quyết định thật nhanh, không được chần chờ.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang nhắm chặt mắt, lông mi run rẩy.
Anh xoay người cười nói với nhân viên công tác: “Chuẩn bị xong rồi.”
/81
|