Ly hôn thì cũng ly hôn rồi, Ninh Thư còn lâu mới chịu đựng cái tính chó gặm của An Húc Thần, đi mà tìm true love của hắn chơi đi.
Ly hôn rồi, sao lại còn mặt dày đi theo cô trở về thế được.
Cút, cút ngay, cút khẩn trương…
Vắt chân lên cổ mà cút ngay…
Có vẻ như trong nhất thời An Húc Thần vẫn chưa thích ứng được với công cuộc lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của Ninh Thư, ấp úng nói: “Cô nói gì?”
“Tôi bảo anh cút đi đấy, đây là nhà của tôi, hai ta cũng đã ly hôn, nhanh chóng dọn hết đồ đạc của anh rồi cút ngay cho khuất mắt tôi.” Ninh Thư nhàn nhạt mà nói. “Nếu anh không muốn tôi ném cả anh và đồ đạc của anh ra ngoài thì nhanh tay nhanh chân lên…”
Mặt An Húc Thần xám xịt, “Đi thì đi, cô đừng có hối hận.”
Ninh Thư trợn trắng mắt, ngồi ở trên sô pha, cầm táo gặm.
An Húc Thần dọn dẹp đồ đạc, kéo vali đi, chẳng thèm nhìn Ninh Thư, cầm hết đồ đạc rời đi, đi được hai bước thì đứng lại, móc chìa khóa trong túi ném về phía Ninh Thư, “Chìa khóa của cô.”
Ninh Thư vươn tay đón lấy chìa khóa, lạnh nhạt nhìn An Húc Thần, An Húc Thần hừ lạnh một tiếng, cực kỳ kiêu ngạo xoay người đi rồi, song bước đi lại rất chậm.
Có vẻ như là đang đợi Ninh Thư gọi hắn lại, nhưng chờ mãi cũng chẳng thấy Ninh Thư hó hé gì, chỉ có thể rảo bước kéo vali rời đi.
Lúc ra tới cửa còn kéo cửa đập thật mạnh một cái, phát ra tiếng động rất lớn.
Cái loại gì đâu, phát hỏa với ai vậy?
Mãi mới có thể xua tan được một ít mây mù.
An Húc Thần vừa đi, Ninh Thư lập tức mở laptop lên, đăng tin bán nhà lên mạng.
Ninh Thư tính toán bán nhà này đi, để tránh trường hợp sau này An Húc Thần tới gây sự.
An Húc Thần luôn cho rằng Tiết Tĩnh luôn yêu hắn, dốc hết vốn liếng để yêu hắn, yêu nhiều tới nỗi không từ bỏ hắn được.
Vậy nên mới có thể tùy hứng tới vậy.
Ly hôn không được bao lâu, Nhan Tô Ni đã gọi điện thoại cho cô, mang theo tức giận hỏi Ninh Thư: “Cậu thật sự ly hôn với An Húc Thần sao?”
“Đúng vậy.” Ninh Thư lạnh lùng nói, “An Húc Thần luôn nói tôi phá hỏng tình cảm của hai người, cho nên bây giờ tôi thành toàn cho hai người.”
“Nào có phá hư gì chứ, nếu bây giờ ba mẹ An Húc Thần ép mình kết hôn với anh ta thì phải làm sao, mình nên làm cái gì bây giờ?” Nhan Tô Ni rất bực bội.
“Sao cậu lại đột nhiên ly hôn với anh ấy?”
“Cô chú đồng ý cho cậu ly hôn không?”
“Ôi, Tĩnh Tĩnh, cậu không thể làm vậy, không thể ly hôn xong rồi phủi đít rời đi như thế được.” Nhan Tô Ni ở trong điện thoại quỷ khóc sói gào.
Ninh Thư nhếch nhếch miệng, quỷ mới biết sao Nhan Tô Ni có thể phát ngôn ra được những lời này, còn nói cô vô trách nhiệm, chẳng có nhẽ cô phải làm một người vợ bù nhìn, làm con rối đứng trên đỉnh sóng ngọn gió chắn hết đao kiếm cho cô ta sao?
Ninh Thư một câu cũng không nói, trực tiếp cúp điện thoại, tránh ảnh hưởng tới tâm tình của mình.
Mấy ngày này, Ninh Thư sửa sang lại căn hộ, dọn dẹp hết đồ đạc trong xó xỉnh, lau sạch sẽ mấy cái đèn chùm bằng pha lê tới phát sáng.
Tin bán nhà ở trên mạng đã có người thấy, tới tận nhà xem xét.
Kỳ thật Tiết Tĩnh mua được căn nhà ở con phố khá tốt, hơn nữa bố cục trang hoàng cũng tốt, đồ đạc cái gì cũng đều mới cứng cả.
Hơn nữa phong cách trang trí cũng khá đẹp, vừa nhìn đã biết đây là căn nhà khá cao cấp.
Điểm trừ duy nhất chính là khoản nợ mua nhà, vì chưa trả hết nên giấy tờ nhà vẫn chưa có trong tay, đăng bán lên mạng cũng coi như qua tay ăn hoa hồng.
Cuối cùng nhà của Ninh Thư bán cho một đôi vợ chồng trẻ, Ninh Thư bấm đốt ngón tay tính toán, làm trung gian đứng giữa kiếm tí lời vậy, sau đó sảng khoái giao nhà cho họ.
Sau khi bán nhà, Ninh Thư thuê một căn hộ khác để ở.
Ninh Thư mở hệ thống định vị lên, phát hiện An Húc Thần vẫn luôn ở tại khách sạn, không ở trong nhà Nhan Tô Ni.
Chắc có lẽ hai người cãi nhau, chắc Nhan Tô Ni không cho An Húc Thần dùng chung chăn gối như vợ chồng, đã vậy An Húc Thần lại còn tùy tiện ly hôn, làm Nhan Tô Ni tức giận.
Cũng không biết Nhan Tô Ni mắc cái bệnh gì, nói cô ta có thói sạch sẽ cũng không đúng, mà bảo cô ta mắc chứng cuồng sạch sẽ cũng không tới mức đó, bởi chẳng thấy cô ta đeo khẩu trang hay phun nước sát trùng gì đó.
Mà nói cô ta mắc chứng sạch sẽ trên tinh thần cũng không đúng, để cho bạn thân cưới bạn trai mình, chỉ để tránh cho cô ta phải tự mình kết hôn, lại nói không phải đầu có đạn đi.
Sau khi ly hôn, bán nhà, Ninh Thư dồn hết tất cả tâm sức và thời gian lên công việc.
Hơn nữa công ty đang có một suất cho nhân viên sang nước ngoài du học, Ninh Thư muốn giành lấy.
Từ sau khi tốt nghiệp đại học xong Tiết Tĩnh đã đầu quân đi làm tại công ty này, vậy nên Ninh Thu cũng có cơ hội thi đua nhận suất này.
Ý tứ của lãnh đạo là dành suất cho những người chưa lập gia đình, tuổi trẻ cũng sẽ không cố kỵ gia đình.
Ninh Thư trực tiếp nói với lãnh đạo, cô vừa ly hôn, vậy nên không bị vướng mắc gia đình.
Lãnh đạo suy nghĩ một hồi, sau đó đồng ý dành cơ hội cho Ninh Thư, năng lực làm việc của Tiết Tĩnh không yếu, hơn nữa cũng làm tại công ty nhiều năm.
Hai tháng sau mới đi nước ngoài, cho nên Ninh Thư nhất định phải nghĩ ra cách giải quyết cho xong chuyện của An Húc Thần và Nhan Tô Ni trong khoảng thời gian này.
An Húc Thần muốn kinh doanh, vậy khiến cho sự nghiệp của hắn không ngóc đầu lên nổi, căn hộ thế chấp kia cũng biến thành của ngân hàng luôn đi.
Với hai bàn tay trắng, An Húc Thần lấy tư cách gì ở bên Nhan Tô Ni.
An Húc Thần nghèo túng rồi không biết Nhan Tô Ni còn có thể có cảm giác với hắn nữa không.
Tình yêu chính là một loại cảm giác, loại cảm giác không chịu nổi sự tàn phá của bất cứ thứ gì.
Sau khi tan tầm, Ninh Thư tự thưởng cho mình một bữa tối hoành tráng, ăn sạch sẽ, thu thập xong xuôi, sau đó giật giật cánh tay, khởi động cơ thể, sau đó gõ laptop cạch cạch.
Ninh Thư bắt đầu công kích trang web video của An Húc Thần, đúng lúc trang web của An Húc Thần đang trong giai đoạn khởi đầu.
Nhân viê cũng không nhiều lắm, Chỉ có một nhân viên kỹ thuật và hai trình tự viên, hơn nữa có nhiều người đang truy cập xem video, việc tấn công có thể nói là cực kỳ dễ dàng.
Ninh Thư trực tiếp tấn công server trang web, bận bịu gần hai tiếng, mới khiến trang web tê liệt.
Rất nhiều người đang xem video ngon lành, tự nhiên lại rớt mạng, refresh bao nhiêu lần, trang web cũng không hoạt động lại.
Cả những người đang xem livestream cũng thế, đang nhìn hotboy hotgirl phát sóng trực tiếp, đột nhiên bay màu, không thấy tăm hơi.
Trang web tự nhiên không vào được.
Tuy rằng có nhân viên kỹ thuật giúp đỡ, nhưng server không phải ngay lập tức có thể khôi phục bình thường.
Ninh Thư giật giật cổ cứng đờ, không tấn công nữa, nhưng chắc cũng khiến các anh em bận bịu một thời gian dài ấy nhỉ.
An Húc Thần nhìn thấy trang web của mình loạn thành một đống, trong lòng thật muốn hủy thiên diệt địa, công việc của hắn sao lại khổ sở quá vậy.
Sửa chữa cả ngày, trang web mới khôi phục bình thường, song lại khiến nhiều cư dân mạng lên tiếng oán than dậy đất.
An Húc Thần không có cách nào, chỉ có thể đăng thông báo tuyển dụng thêm mấy nhân viên kỹ thuật nữa, tránh cho trang web lại mắc lỗi.
Lần mắc lỗi này đã làm giảm một bộ phận người sử dụng.
Không kể tới việc mất tiền, thấy nhiều vấn đề cần tới tiền thế này khiến An Húc Thần có dự cảm bất thường, nhưng giờ đây An Húc Thần đã cưỡi lên lưng cọp cũng khó leo xuống.
Giai đoạn trước đầu tư vào quá nhiều, nếu từ bỏ, không kiếm được tiền, hắn còn thiếu ngân hàng mấy chục vạn nữa.
Nhân viên cũng đã ký kết hợp đồng xong xuôi hết cả, việc gì cũng cần tới tiền.
Cho nên An Húc Thần chỉ có thể tiếp tục kiên trì đâm lao theo lao, giờ đây hắn có muốn kiếm tiền thì phải dựa hết vào trang web này.
Bằng không hắn chẳng còn cái gì cả, nhà không, tiền cũng không.
Lòng An Húc Thần rối như tơ vò, không thể ở khách sạn được nữa, ở đó tốn cũng không ít tiền đâu, giờ còn là thời điểm mấu chốt, có thể tiết kiệm tí nào hay tí đấy.
Ly hôn rồi, sao lại còn mặt dày đi theo cô trở về thế được.
Cút, cút ngay, cút khẩn trương…
Vắt chân lên cổ mà cút ngay…
Có vẻ như trong nhất thời An Húc Thần vẫn chưa thích ứng được với công cuộc lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của Ninh Thư, ấp úng nói: “Cô nói gì?”
“Tôi bảo anh cút đi đấy, đây là nhà của tôi, hai ta cũng đã ly hôn, nhanh chóng dọn hết đồ đạc của anh rồi cút ngay cho khuất mắt tôi.” Ninh Thư nhàn nhạt mà nói. “Nếu anh không muốn tôi ném cả anh và đồ đạc của anh ra ngoài thì nhanh tay nhanh chân lên…”
Mặt An Húc Thần xám xịt, “Đi thì đi, cô đừng có hối hận.”
Ninh Thư trợn trắng mắt, ngồi ở trên sô pha, cầm táo gặm.
An Húc Thần dọn dẹp đồ đạc, kéo vali đi, chẳng thèm nhìn Ninh Thư, cầm hết đồ đạc rời đi, đi được hai bước thì đứng lại, móc chìa khóa trong túi ném về phía Ninh Thư, “Chìa khóa của cô.”
Ninh Thư vươn tay đón lấy chìa khóa, lạnh nhạt nhìn An Húc Thần, An Húc Thần hừ lạnh một tiếng, cực kỳ kiêu ngạo xoay người đi rồi, song bước đi lại rất chậm.
Có vẻ như là đang đợi Ninh Thư gọi hắn lại, nhưng chờ mãi cũng chẳng thấy Ninh Thư hó hé gì, chỉ có thể rảo bước kéo vali rời đi.
Lúc ra tới cửa còn kéo cửa đập thật mạnh một cái, phát ra tiếng động rất lớn.
Cái loại gì đâu, phát hỏa với ai vậy?
Mãi mới có thể xua tan được một ít mây mù.
An Húc Thần vừa đi, Ninh Thư lập tức mở laptop lên, đăng tin bán nhà lên mạng.
Ninh Thư tính toán bán nhà này đi, để tránh trường hợp sau này An Húc Thần tới gây sự.
An Húc Thần luôn cho rằng Tiết Tĩnh luôn yêu hắn, dốc hết vốn liếng để yêu hắn, yêu nhiều tới nỗi không từ bỏ hắn được.
Vậy nên mới có thể tùy hứng tới vậy.
Ly hôn không được bao lâu, Nhan Tô Ni đã gọi điện thoại cho cô, mang theo tức giận hỏi Ninh Thư: “Cậu thật sự ly hôn với An Húc Thần sao?”
“Đúng vậy.” Ninh Thư lạnh lùng nói, “An Húc Thần luôn nói tôi phá hỏng tình cảm của hai người, cho nên bây giờ tôi thành toàn cho hai người.”
“Nào có phá hư gì chứ, nếu bây giờ ba mẹ An Húc Thần ép mình kết hôn với anh ta thì phải làm sao, mình nên làm cái gì bây giờ?” Nhan Tô Ni rất bực bội.
“Sao cậu lại đột nhiên ly hôn với anh ấy?”
“Cô chú đồng ý cho cậu ly hôn không?”
“Ôi, Tĩnh Tĩnh, cậu không thể làm vậy, không thể ly hôn xong rồi phủi đít rời đi như thế được.” Nhan Tô Ni ở trong điện thoại quỷ khóc sói gào.
Ninh Thư nhếch nhếch miệng, quỷ mới biết sao Nhan Tô Ni có thể phát ngôn ra được những lời này, còn nói cô vô trách nhiệm, chẳng có nhẽ cô phải làm một người vợ bù nhìn, làm con rối đứng trên đỉnh sóng ngọn gió chắn hết đao kiếm cho cô ta sao?
Ninh Thư một câu cũng không nói, trực tiếp cúp điện thoại, tránh ảnh hưởng tới tâm tình của mình.
Mấy ngày này, Ninh Thư sửa sang lại căn hộ, dọn dẹp hết đồ đạc trong xó xỉnh, lau sạch sẽ mấy cái đèn chùm bằng pha lê tới phát sáng.
Tin bán nhà ở trên mạng đã có người thấy, tới tận nhà xem xét.
Kỳ thật Tiết Tĩnh mua được căn nhà ở con phố khá tốt, hơn nữa bố cục trang hoàng cũng tốt, đồ đạc cái gì cũng đều mới cứng cả.
Hơn nữa phong cách trang trí cũng khá đẹp, vừa nhìn đã biết đây là căn nhà khá cao cấp.
Điểm trừ duy nhất chính là khoản nợ mua nhà, vì chưa trả hết nên giấy tờ nhà vẫn chưa có trong tay, đăng bán lên mạng cũng coi như qua tay ăn hoa hồng.
Cuối cùng nhà của Ninh Thư bán cho một đôi vợ chồng trẻ, Ninh Thư bấm đốt ngón tay tính toán, làm trung gian đứng giữa kiếm tí lời vậy, sau đó sảng khoái giao nhà cho họ.
Sau khi bán nhà, Ninh Thư thuê một căn hộ khác để ở.
Ninh Thư mở hệ thống định vị lên, phát hiện An Húc Thần vẫn luôn ở tại khách sạn, không ở trong nhà Nhan Tô Ni.
Chắc có lẽ hai người cãi nhau, chắc Nhan Tô Ni không cho An Húc Thần dùng chung chăn gối như vợ chồng, đã vậy An Húc Thần lại còn tùy tiện ly hôn, làm Nhan Tô Ni tức giận.
Cũng không biết Nhan Tô Ni mắc cái bệnh gì, nói cô ta có thói sạch sẽ cũng không đúng, mà bảo cô ta mắc chứng cuồng sạch sẽ cũng không tới mức đó, bởi chẳng thấy cô ta đeo khẩu trang hay phun nước sát trùng gì đó.
Mà nói cô ta mắc chứng sạch sẽ trên tinh thần cũng không đúng, để cho bạn thân cưới bạn trai mình, chỉ để tránh cho cô ta phải tự mình kết hôn, lại nói không phải đầu có đạn đi.
Sau khi ly hôn, bán nhà, Ninh Thư dồn hết tất cả tâm sức và thời gian lên công việc.
Hơn nữa công ty đang có một suất cho nhân viên sang nước ngoài du học, Ninh Thư muốn giành lấy.
Từ sau khi tốt nghiệp đại học xong Tiết Tĩnh đã đầu quân đi làm tại công ty này, vậy nên Ninh Thu cũng có cơ hội thi đua nhận suất này.
Ý tứ của lãnh đạo là dành suất cho những người chưa lập gia đình, tuổi trẻ cũng sẽ không cố kỵ gia đình.
Ninh Thư trực tiếp nói với lãnh đạo, cô vừa ly hôn, vậy nên không bị vướng mắc gia đình.
Lãnh đạo suy nghĩ một hồi, sau đó đồng ý dành cơ hội cho Ninh Thư, năng lực làm việc của Tiết Tĩnh không yếu, hơn nữa cũng làm tại công ty nhiều năm.
Hai tháng sau mới đi nước ngoài, cho nên Ninh Thư nhất định phải nghĩ ra cách giải quyết cho xong chuyện của An Húc Thần và Nhan Tô Ni trong khoảng thời gian này.
An Húc Thần muốn kinh doanh, vậy khiến cho sự nghiệp của hắn không ngóc đầu lên nổi, căn hộ thế chấp kia cũng biến thành của ngân hàng luôn đi.
Với hai bàn tay trắng, An Húc Thần lấy tư cách gì ở bên Nhan Tô Ni.
An Húc Thần nghèo túng rồi không biết Nhan Tô Ni còn có thể có cảm giác với hắn nữa không.
Tình yêu chính là một loại cảm giác, loại cảm giác không chịu nổi sự tàn phá của bất cứ thứ gì.
Sau khi tan tầm, Ninh Thư tự thưởng cho mình một bữa tối hoành tráng, ăn sạch sẽ, thu thập xong xuôi, sau đó giật giật cánh tay, khởi động cơ thể, sau đó gõ laptop cạch cạch.
Ninh Thư bắt đầu công kích trang web video của An Húc Thần, đúng lúc trang web của An Húc Thần đang trong giai đoạn khởi đầu.
Nhân viê cũng không nhiều lắm, Chỉ có một nhân viên kỹ thuật và hai trình tự viên, hơn nữa có nhiều người đang truy cập xem video, việc tấn công có thể nói là cực kỳ dễ dàng.
Ninh Thư trực tiếp tấn công server trang web, bận bịu gần hai tiếng, mới khiến trang web tê liệt.
Rất nhiều người đang xem video ngon lành, tự nhiên lại rớt mạng, refresh bao nhiêu lần, trang web cũng không hoạt động lại.
Cả những người đang xem livestream cũng thế, đang nhìn hotboy hotgirl phát sóng trực tiếp, đột nhiên bay màu, không thấy tăm hơi.
Trang web tự nhiên không vào được.
Tuy rằng có nhân viên kỹ thuật giúp đỡ, nhưng server không phải ngay lập tức có thể khôi phục bình thường.
Ninh Thư giật giật cổ cứng đờ, không tấn công nữa, nhưng chắc cũng khiến các anh em bận bịu một thời gian dài ấy nhỉ.
An Húc Thần nhìn thấy trang web của mình loạn thành một đống, trong lòng thật muốn hủy thiên diệt địa, công việc của hắn sao lại khổ sở quá vậy.
Sửa chữa cả ngày, trang web mới khôi phục bình thường, song lại khiến nhiều cư dân mạng lên tiếng oán than dậy đất.
An Húc Thần không có cách nào, chỉ có thể đăng thông báo tuyển dụng thêm mấy nhân viên kỹ thuật nữa, tránh cho trang web lại mắc lỗi.
Lần mắc lỗi này đã làm giảm một bộ phận người sử dụng.
Không kể tới việc mất tiền, thấy nhiều vấn đề cần tới tiền thế này khiến An Húc Thần có dự cảm bất thường, nhưng giờ đây An Húc Thần đã cưỡi lên lưng cọp cũng khó leo xuống.
Giai đoạn trước đầu tư vào quá nhiều, nếu từ bỏ, không kiếm được tiền, hắn còn thiếu ngân hàng mấy chục vạn nữa.
Nhân viên cũng đã ký kết hợp đồng xong xuôi hết cả, việc gì cũng cần tới tiền.
Cho nên An Húc Thần chỉ có thể tiếp tục kiên trì đâm lao theo lao, giờ đây hắn có muốn kiếm tiền thì phải dựa hết vào trang web này.
Bằng không hắn chẳng còn cái gì cả, nhà không, tiền cũng không.
Lòng An Húc Thần rối như tơ vò, không thể ở khách sạn được nữa, ở đó tốn cũng không ít tiền đâu, giờ còn là thời điểm mấu chốt, có thể tiết kiệm tí nào hay tí đấy.
/1471
|