“Vì sao thế giới trước nát bung nát bét thành vậy rồi mà không khóa nhiệm vụ lại, còn để người khác tiếp nhiệm vụ, nhận rồi có khác gì làm không công đâu?”
Ninh Thư hỏi, mới sơ sẩy một chút, đã phải cõng lấy nhiệm vụ này, rõ ràng là đi làm không công còn gì.
Đã vậy, nếu chẳng may không hoàn thành nhiệm vụ, là bị mạt sát chết thật luôn ấy.
Quá bẫy người.
“May mắn cũng là một loại năng lực, nếu chẳng may chọn phải loại thế giới này, vậy thì tự cầu chúc cho mình đi.”
“Người phía trên chỉ phụ trách bỏ các thế giới đã nghịch tập thành công đi, còn những thứ khác đều mặc kệ.” 2333 nói.
Ninh Thư:……
Chậc chậc chậc, hố cha quá vậy.
Cô không tiếp xúc được với bên trên, cũng không biết ai có sở thích hố cha tới vậy.
“Tiến vào nhiệm vụ đi.” Cuộc sống luôn là những cú lừa, vì vậy phải bảo trì cảnh giác cả ngày lẫn đêm.
Con đường trở thành kẻ mạnh không hề dễ dàng, phải cắn răng, nuốt nước mắt để tiến lên phía trước.
“Được.”
Ninh Thư cảm thấy mất trọng lực, linh hồn dung nhập vào một thân thể.
Sau khi hoàn toàn dung hợp, bên tai Ninh Thư là tiếng cãi vã ầm ĩ.
Còn có tiếng khóc thút thít, không có ai lắc vai cô gọi cô tỉnh lại, vì vậy Ninh Thư dứt khoát giả bộ bất tỉnh.
Bắt đầu vận hành Tuyệt Thế Võ Công, vừa tu luyện vừa tiếp thu cốt truyện.
Ờm, cốt truyện của thế giới này rất đơn giản.
Một câu là có thể khái quát được cả câu chuyện, chị em vì tranh một người đàn ông mà trở mặt thành thù, không chết không ngừng.
Nguyên chủ tên là Đinh Tuyết Tình, xuất thân giàu có quyền lực, sống trong sung sướng hạnh phúc.
Có một vị hôn phu đẹp trai lại tài giỏi.
Hoàn hảo là thế nhưng trong đời cô ấy lại xuất hiện thêm một vết mực nhuộm đen cả cuộc đời mình, đó chính là cô em gái cùng cha khác mẹ tên là Đinh Ngưng Điệp, con gái riêng của ba cô.
Mẹ cô ta là một minh tinh trong giới giải trí hỗn loạn, tâm nguyện cả đời là gả vào nhà tài phiệt.
Gả cho nhà trâm anh thế phiệt nào dễ tới vậy.
Nói bà ta muốn gia nhập giới thượng lưu cũng không đúng cho lắm, nói dễ hiểu hơn là muốn tìm một kim chủ chống lưng.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp tìm cơ hội bò lên giường của cha Đinh Tuyết Tình.
Đàn ông thấy nữ nhân tự mình đưa tới cửa đương nhiên sẽ không từ chối.
Từ chối thì nào phải là đàn ông.
Vì vậy ông ta cho mẹ Đinh Ngưng Điệp vài lợi ích, bà ta lập tức đu bám vào người đàn ông này.
Sau lại mang thai, mẹ Đinh Ngưng Điệp nghĩ, dù sao nhà họ Đinh này vẫn chưa có con trai, đợi đến lúc mẹ quý nhờ con (mẫu bằng tử quý) là có thể lấy được địa vị.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp cũng có tầm nhìn, bà ta không nói cho bất kì ai chuyện mình mang thai.
Chuẩn bị lén lút sinh đứa bé ra.
Chờ cái thai được ba bốn tháng thì đi tới bệnh viện siêu âm, ai ngờ hoài thai một bé gái.
Chuyện này khiến mẹ Đinh Ngưng Điệp tức điên người, muốn xóa bỏ đứa bé đi, nhưng bác sĩ nói với mẹ Đinh Ngưng Điệp.
Nếu phá cái thai này đi, thì cả đời này không còn khả năng mang thai nữa.
Suy cho cùng, cũng đúng thôi vì lúc trước mẹ Đinh Ngưng Điệp đã phá thai nhiều lần rồi.
Ở trong chảo nhuộm đục ngầu đen sì giới giải trí này ai có thể sạch sẽ nổi.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp rất có tư sắc, đàn ông nhìn thấy đều thèm nhỏ dãi.
Nhà làm phim, rồi đạo diễn, sao có thể thiếu chuyện quy tắc ngầm được.
Bà ta sinh ra Đinh Ngưng Điệp, sau đó ôm Đinh Ngưng Điệp tới náo loạn nhà họ Đinh.
Tuy nhiên nhà họ Đinh chỉ giữ lại mình Đinh Ngưng Điệp, còn mẹ Đinh Ngưng Điệp thì bị đuổi đi.
Trâm anh thế phiệt không phải nơi mà một con hát có thể vào.
Đinh Tuyết Tình lớn lên cùng Đinh Ngưng Điệp.
Hai chị em nhà họ Đinh, một người là Đinh Tuyết Tình, con cưng của trời, tươi đẹp tràn đầy sức sống, xinh đẹp thời thượng.
Người còn lại là Đinh Ngưng Điệp, một cô gái yên bình, tĩnh lặng không tạo nên bất kỳ cảm giác tồn tại nào.
Là con riêng, bị người mẹ cả trong nhà coi thường, kể cả lúc ra ngoài, cũng không thể gia nhập vòng xã giao của đám cậu ấm cô chiêu.
Nhưng cách đây không lâu, Đinh Ngưng Điệp lại ngoài ý muốn lăn giường với vị hôn phu của chị gái.
Cô em vợ và anh rể xảy ra chuyện ba chấm khó nói.
Túm lại là ứ hự xong thì nảy sinh tình cảm.
Sau đó mọi chuyện cứ thuận lý thành chương, hai người họ trở thành tình yêu đích thực của nhau.
Dù sao anh đã chiếm đoạt lấy cơ thể của tôi, vì vậy anh phải chịu trách nhiệm, trong lòng hai bên hình thành một loại giao dịch.
Tôi dùng cơ thể làm tiền vốn, vì vậy anh phải có trách nhiệm yêu thương tôi.
Nguyên chủ Đinh Tuyết Tình tức hộc máu, vị hôn phu của mình bị một đứa con riêng đoạt mất.
Bị cướp đoạt bởi condi luôn thích làm bộ làm tịch, luôn giả vờ yếu ớt, nhu nhược, người đối diện chỉ cần hơi to tiếng nói qua lại với cô ta thì thành bắt nạt cô ta.
Cứ vậy, va chạm qua lại, thù oán càng kết càng sâu, đã vậy sau lưng condinunglon đó còn có một thằng đàn ông giàu có quyền lực làm chỗ dựa.
Vả mặt chị gái kiêu ngạo, đẩy lùi mụ vợ độc ác.
Người đàn ông đó cần phải đền bù cho những khổ cực trước kia của cô ta.
Khắp thiên hạ cô ta là kẻ đáng thương nhất, từ nhỏ không được ai yêu thương, quý trọng.
Ngay cả chuyện cô ta là con riêng cũng là do sai lầm của người khác.
Đinh Tuyết Tình không chịu được dáng vẻ của Đinh Ngưng Điệp, hận Đinh Ngưng Điệp, cũng hận vị hôn phu của mình.
Bởi vì vị hôn phu nâng niu Đinh Ngưng Điệp trong lòng bàn tay khiến cô xấu hổ đến mức không dám ngẩng mặt nhìn người khác.
Ở trước mặt người mình yêu, Đinh Tuyết Tình liên tục tìm đường chết, liên lụy mẹ mình cũng bị kéo thành vật hy sinh.
Bị đuổi khỏi nhà họ Đinh, chật vật tới thảm hại.
Cuộc sống sau đó cực kỳ thất bại, thanh danh ác độc lan truyền khắp giới thượng lưu.
Đi đến nơi nào cũng bị ghét bỏ.
Đi đến đâu cũng nghe thấy lời ca ngợi Đinh Ngưng Điệp tốt số cỡ nào, có chồng yêu thương chiều chuộng cô ta bậc nào.
Muốn gì được nấy, tất cả thứ tốt đều đưa tới trước mặt cô ta.
Ngày nào cũng thức dậy trong trạng thái chống eo nhức mỏi. Si tình không thôi, tình yêu đích thực kinh điển là đây chứ đâu, blah blah blah.
Đinh Tuyết Tình bật cười châm biếm, condi ấy lúc nào cũng ra vẻ yếu đuối, nhu nhược đáng thương, xinh đẹp như hoa, động chút nước mắt tràn mi.
Dáng vẻ kệch cỡm, ghê tởm tới phát ớn.
Tâm nguyện của Đinh Tuyết Tình: Tuyệt đối không để cho condinunglon Đinh Ngưng Điệp được sống tốt.
Không thể để cho condi ấy lúc nào cũng bày ra cái dáng vẻ thuần khiết, ngấn nước mắt chịu tủi nhục, dùng bộ mặt giả tạo ấy để làm tuesday được.
Còn phải trói buộc Bạch Hàn Mặc bên cạnh mình, mặc kệ Bạch Mặc Hàn sống chết thế nào cũng được, chỉ cần Bạch Hàn Mặc sống phải là người của cô, chết cũng trở thành ma đi cùng.
Ninh Thư:……
Có đôi khi liều mạng tranh giành không phải vì tình yêu, mà vì nuốt không trôi mối thù này, nhất định phải giành cho bằng được.
Giờ là lúc chuyện ám muội giữa Đinh Ngưng Điệp và Bạch Hàn Mặc bị bại lộ.
Đinh Tuyết Tình nghe tin tăng xông, trực tiếp ngất xỉu.
Đinh Ngưng Điệp hiện đang quỳ xuống cầu xin Đinh Tuyết Tình tha thứ.
Người đang quỳ xuống khóc thút thít ở đây là Đinh Ngưng Điệp.
Ninh Thư lắng nghe tiếng khóc này, cmn ngay cả tiếng khóc cũng dễ nghe thật đó.
Ninh Thư mở mắt, mẹ Đinh lập tức lo lắng hỏi Ninh Thư: “Tuyết Tình, sao rồi con?”
Ninh Thư lắc đầu: “Mẹ à, con khá hơn nhiều rồi.”
Trong phòng có ba người, một người đàn ông trung niên, Đinh Ngưng Điệp quỳ trên mặt đất, còn lại là mẹ Đinh với vẻ mặt lo lắng nôn nóng.
Ninh Thư không nhìn người đàn ông trung niên là ba Đinh, mà nhìn Đinh Ngưng Điệp đang quỳ trên mặt đất.
Trên người cô ta mặc một bộ váy trắng, trên người không có lấy một món phụ kiện trang sức, như tô phở chỉ có mỗi nước lèo không có thịt thà rau dưa gì cả, trông vô cùng nghèo khó.
Giống như người trong nhà bạc đãi cô ta lắm vậy.
Nhưng bộ váy trên người Đinh Ngưng Điệp không hề rẻ tí nào.
Quả nhiên muốn xinh đẹp yếu ớt thì phải mặc đồ trắng, vậy mới trở thành tiểu bạch hoa rung rinh trong gió được.
“Xin lỗi chị con đi.” Đinh Diên nói với Đinh Ngưng Điệp đang quỳ trên mặt đất.
Khi Đinh Diên nói chuyện, còn nháy mắt ra hiệu với Đinh Ngưng Điệp.
Ninh Thư thấy hết nhưng chẳng nói gì.
Loại con gái tiểu bạch hoa này rất giỏi lợi dụng ngoại hình của mình, ra vẻ yếu đuối đáng thương, gợi lên bản năng bảo vệ của đàn ông, thỏa mãn lòng hư vinh của phái nam.
Loại phụ nữ này hớp hồn đàn ông, đồng thời thu về một đống thù hận của phái nữ.
Trên thực tế, nhà họ Đinh chia làm hai phe, một phe trong đó là mẹ Đinh và Đinh Tuyết Tình, sự tồn tại của Đinh Ngưng Điệp, thực sự là nỗi nhục của mẹ Đinh.
Mẹ Đinh đối với đứa con riêng này nói không chán ghét là giả, Đinh Tuyết Tình tất nhiên theo mẹ.
Ninh Thư hỏi, mới sơ sẩy một chút, đã phải cõng lấy nhiệm vụ này, rõ ràng là đi làm không công còn gì.
Đã vậy, nếu chẳng may không hoàn thành nhiệm vụ, là bị mạt sát chết thật luôn ấy.
Quá bẫy người.
“May mắn cũng là một loại năng lực, nếu chẳng may chọn phải loại thế giới này, vậy thì tự cầu chúc cho mình đi.”
“Người phía trên chỉ phụ trách bỏ các thế giới đã nghịch tập thành công đi, còn những thứ khác đều mặc kệ.” 2333 nói.
Ninh Thư:……
Chậc chậc chậc, hố cha quá vậy.
Cô không tiếp xúc được với bên trên, cũng không biết ai có sở thích hố cha tới vậy.
“Tiến vào nhiệm vụ đi.” Cuộc sống luôn là những cú lừa, vì vậy phải bảo trì cảnh giác cả ngày lẫn đêm.
Con đường trở thành kẻ mạnh không hề dễ dàng, phải cắn răng, nuốt nước mắt để tiến lên phía trước.
“Được.”
Ninh Thư cảm thấy mất trọng lực, linh hồn dung nhập vào một thân thể.
Sau khi hoàn toàn dung hợp, bên tai Ninh Thư là tiếng cãi vã ầm ĩ.
Còn có tiếng khóc thút thít, không có ai lắc vai cô gọi cô tỉnh lại, vì vậy Ninh Thư dứt khoát giả bộ bất tỉnh.
Bắt đầu vận hành Tuyệt Thế Võ Công, vừa tu luyện vừa tiếp thu cốt truyện.
Ờm, cốt truyện của thế giới này rất đơn giản.
Một câu là có thể khái quát được cả câu chuyện, chị em vì tranh một người đàn ông mà trở mặt thành thù, không chết không ngừng.
Nguyên chủ tên là Đinh Tuyết Tình, xuất thân giàu có quyền lực, sống trong sung sướng hạnh phúc.
Có một vị hôn phu đẹp trai lại tài giỏi.
Hoàn hảo là thế nhưng trong đời cô ấy lại xuất hiện thêm một vết mực nhuộm đen cả cuộc đời mình, đó chính là cô em gái cùng cha khác mẹ tên là Đinh Ngưng Điệp, con gái riêng của ba cô.
Mẹ cô ta là một minh tinh trong giới giải trí hỗn loạn, tâm nguyện cả đời là gả vào nhà tài phiệt.
Gả cho nhà trâm anh thế phiệt nào dễ tới vậy.
Nói bà ta muốn gia nhập giới thượng lưu cũng không đúng cho lắm, nói dễ hiểu hơn là muốn tìm một kim chủ chống lưng.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp tìm cơ hội bò lên giường của cha Đinh Tuyết Tình.
Đàn ông thấy nữ nhân tự mình đưa tới cửa đương nhiên sẽ không từ chối.
Từ chối thì nào phải là đàn ông.
Vì vậy ông ta cho mẹ Đinh Ngưng Điệp vài lợi ích, bà ta lập tức đu bám vào người đàn ông này.
Sau lại mang thai, mẹ Đinh Ngưng Điệp nghĩ, dù sao nhà họ Đinh này vẫn chưa có con trai, đợi đến lúc mẹ quý nhờ con (mẫu bằng tử quý) là có thể lấy được địa vị.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp cũng có tầm nhìn, bà ta không nói cho bất kì ai chuyện mình mang thai.
Chuẩn bị lén lút sinh đứa bé ra.
Chờ cái thai được ba bốn tháng thì đi tới bệnh viện siêu âm, ai ngờ hoài thai một bé gái.
Chuyện này khiến mẹ Đinh Ngưng Điệp tức điên người, muốn xóa bỏ đứa bé đi, nhưng bác sĩ nói với mẹ Đinh Ngưng Điệp.
Nếu phá cái thai này đi, thì cả đời này không còn khả năng mang thai nữa.
Suy cho cùng, cũng đúng thôi vì lúc trước mẹ Đinh Ngưng Điệp đã phá thai nhiều lần rồi.
Ở trong chảo nhuộm đục ngầu đen sì giới giải trí này ai có thể sạch sẽ nổi.
Mẹ Đinh Ngưng Điệp rất có tư sắc, đàn ông nhìn thấy đều thèm nhỏ dãi.
Nhà làm phim, rồi đạo diễn, sao có thể thiếu chuyện quy tắc ngầm được.
Bà ta sinh ra Đinh Ngưng Điệp, sau đó ôm Đinh Ngưng Điệp tới náo loạn nhà họ Đinh.
Tuy nhiên nhà họ Đinh chỉ giữ lại mình Đinh Ngưng Điệp, còn mẹ Đinh Ngưng Điệp thì bị đuổi đi.
Trâm anh thế phiệt không phải nơi mà một con hát có thể vào.
Đinh Tuyết Tình lớn lên cùng Đinh Ngưng Điệp.
Hai chị em nhà họ Đinh, một người là Đinh Tuyết Tình, con cưng của trời, tươi đẹp tràn đầy sức sống, xinh đẹp thời thượng.
Người còn lại là Đinh Ngưng Điệp, một cô gái yên bình, tĩnh lặng không tạo nên bất kỳ cảm giác tồn tại nào.
Là con riêng, bị người mẹ cả trong nhà coi thường, kể cả lúc ra ngoài, cũng không thể gia nhập vòng xã giao của đám cậu ấm cô chiêu.
Nhưng cách đây không lâu, Đinh Ngưng Điệp lại ngoài ý muốn lăn giường với vị hôn phu của chị gái.
Cô em vợ và anh rể xảy ra chuyện ba chấm khó nói.
Túm lại là ứ hự xong thì nảy sinh tình cảm.
Sau đó mọi chuyện cứ thuận lý thành chương, hai người họ trở thành tình yêu đích thực của nhau.
Dù sao anh đã chiếm đoạt lấy cơ thể của tôi, vì vậy anh phải chịu trách nhiệm, trong lòng hai bên hình thành một loại giao dịch.
Tôi dùng cơ thể làm tiền vốn, vì vậy anh phải có trách nhiệm yêu thương tôi.
Nguyên chủ Đinh Tuyết Tình tức hộc máu, vị hôn phu của mình bị một đứa con riêng đoạt mất.
Bị cướp đoạt bởi condi luôn thích làm bộ làm tịch, luôn giả vờ yếu ớt, nhu nhược, người đối diện chỉ cần hơi to tiếng nói qua lại với cô ta thì thành bắt nạt cô ta.
Cứ vậy, va chạm qua lại, thù oán càng kết càng sâu, đã vậy sau lưng condinunglon đó còn có một thằng đàn ông giàu có quyền lực làm chỗ dựa.
Vả mặt chị gái kiêu ngạo, đẩy lùi mụ vợ độc ác.
Người đàn ông đó cần phải đền bù cho những khổ cực trước kia của cô ta.
Khắp thiên hạ cô ta là kẻ đáng thương nhất, từ nhỏ không được ai yêu thương, quý trọng.
Ngay cả chuyện cô ta là con riêng cũng là do sai lầm của người khác.
Đinh Tuyết Tình không chịu được dáng vẻ của Đinh Ngưng Điệp, hận Đinh Ngưng Điệp, cũng hận vị hôn phu của mình.
Bởi vì vị hôn phu nâng niu Đinh Ngưng Điệp trong lòng bàn tay khiến cô xấu hổ đến mức không dám ngẩng mặt nhìn người khác.
Ở trước mặt người mình yêu, Đinh Tuyết Tình liên tục tìm đường chết, liên lụy mẹ mình cũng bị kéo thành vật hy sinh.
Bị đuổi khỏi nhà họ Đinh, chật vật tới thảm hại.
Cuộc sống sau đó cực kỳ thất bại, thanh danh ác độc lan truyền khắp giới thượng lưu.
Đi đến nơi nào cũng bị ghét bỏ.
Đi đến đâu cũng nghe thấy lời ca ngợi Đinh Ngưng Điệp tốt số cỡ nào, có chồng yêu thương chiều chuộng cô ta bậc nào.
Muốn gì được nấy, tất cả thứ tốt đều đưa tới trước mặt cô ta.
Ngày nào cũng thức dậy trong trạng thái chống eo nhức mỏi. Si tình không thôi, tình yêu đích thực kinh điển là đây chứ đâu, blah blah blah.
Đinh Tuyết Tình bật cười châm biếm, condi ấy lúc nào cũng ra vẻ yếu đuối, nhu nhược đáng thương, xinh đẹp như hoa, động chút nước mắt tràn mi.
Dáng vẻ kệch cỡm, ghê tởm tới phát ớn.
Tâm nguyện của Đinh Tuyết Tình: Tuyệt đối không để cho condinunglon Đinh Ngưng Điệp được sống tốt.
Không thể để cho condi ấy lúc nào cũng bày ra cái dáng vẻ thuần khiết, ngấn nước mắt chịu tủi nhục, dùng bộ mặt giả tạo ấy để làm tuesday được.
Còn phải trói buộc Bạch Hàn Mặc bên cạnh mình, mặc kệ Bạch Mặc Hàn sống chết thế nào cũng được, chỉ cần Bạch Hàn Mặc sống phải là người của cô, chết cũng trở thành ma đi cùng.
Ninh Thư:……
Có đôi khi liều mạng tranh giành không phải vì tình yêu, mà vì nuốt không trôi mối thù này, nhất định phải giành cho bằng được.
Giờ là lúc chuyện ám muội giữa Đinh Ngưng Điệp và Bạch Hàn Mặc bị bại lộ.
Đinh Tuyết Tình nghe tin tăng xông, trực tiếp ngất xỉu.
Đinh Ngưng Điệp hiện đang quỳ xuống cầu xin Đinh Tuyết Tình tha thứ.
Người đang quỳ xuống khóc thút thít ở đây là Đinh Ngưng Điệp.
Ninh Thư lắng nghe tiếng khóc này, cmn ngay cả tiếng khóc cũng dễ nghe thật đó.
Ninh Thư mở mắt, mẹ Đinh lập tức lo lắng hỏi Ninh Thư: “Tuyết Tình, sao rồi con?”
Ninh Thư lắc đầu: “Mẹ à, con khá hơn nhiều rồi.”
Trong phòng có ba người, một người đàn ông trung niên, Đinh Ngưng Điệp quỳ trên mặt đất, còn lại là mẹ Đinh với vẻ mặt lo lắng nôn nóng.
Ninh Thư không nhìn người đàn ông trung niên là ba Đinh, mà nhìn Đinh Ngưng Điệp đang quỳ trên mặt đất.
Trên người cô ta mặc một bộ váy trắng, trên người không có lấy một món phụ kiện trang sức, như tô phở chỉ có mỗi nước lèo không có thịt thà rau dưa gì cả, trông vô cùng nghèo khó.
Giống như người trong nhà bạc đãi cô ta lắm vậy.
Nhưng bộ váy trên người Đinh Ngưng Điệp không hề rẻ tí nào.
Quả nhiên muốn xinh đẹp yếu ớt thì phải mặc đồ trắng, vậy mới trở thành tiểu bạch hoa rung rinh trong gió được.
“Xin lỗi chị con đi.” Đinh Diên nói với Đinh Ngưng Điệp đang quỳ trên mặt đất.
Khi Đinh Diên nói chuyện, còn nháy mắt ra hiệu với Đinh Ngưng Điệp.
Ninh Thư thấy hết nhưng chẳng nói gì.
Loại con gái tiểu bạch hoa này rất giỏi lợi dụng ngoại hình của mình, ra vẻ yếu đuối đáng thương, gợi lên bản năng bảo vệ của đàn ông, thỏa mãn lòng hư vinh của phái nam.
Loại phụ nữ này hớp hồn đàn ông, đồng thời thu về một đống thù hận của phái nữ.
Trên thực tế, nhà họ Đinh chia làm hai phe, một phe trong đó là mẹ Đinh và Đinh Tuyết Tình, sự tồn tại của Đinh Ngưng Điệp, thực sự là nỗi nhục của mẹ Đinh.
Mẹ Đinh đối với đứa con riêng này nói không chán ghét là giả, Đinh Tuyết Tình tất nhiên theo mẹ.
/1471
|