Quản gia Diệp cũng coi như là tự mắt nhìn xem Phó Oản lớn lên, Phó Kiến Văn cười rộ lên mặt mày rất giống Phó Oản, chỉ là lúc trước Phó Kiến Văn cực ít cười.
"Hôm nay người trong nhà tới không đông đủ bằng mọi năm..." quản gia Diệp đứng ở một bên nói cho Phó Kiến Văn xem những người hôm nay tới là những ai.
Biết Tô Mạn Mạn cũng tới, Tố Tâm thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng, quản gia Diệp lại bổ sung thêm một câu: "Tiểu thiếu gia, sau khi đại tiểu thư mất, lão gia cũng rời nhà đi thì cậu chính là người thân nhất của lão phu nhân rồi, nếu như lão phu nhân có nói cái gì làm cậu cùng thiếu phu nhân không vui, xem như là nể mặt bà ấy, không nên quá so đo cùng bà ấy có được hay không..."
Phó Kiến Văn giúp Tố Tâm cởi áo khoác ra, tiện tay đưa cho quản gia Diệp, mặt mày thâm thúy, tiếng nói bình tĩnh hỏi: "Ông ngoại cũng quay về rồi sao!"
Lúc người hầu mở tủ giày, Phó Kiến Văn thấy đôi giày giống như giày của Phó Thanh Tuyền ở trong đó.
Quản gia Diệp gật đầu, phảng phất như đang nói một chuyện rất chi là bình thường: "Hôm nay là ngày sinh của Đại tiểu thư, lão gia làm sao có thể không trở lại!"
Phó Kiến Văn không tiếp lời, quản gia Diệp ngượng ngùng nhìn về phía Tố Tâm, Tố Tâm cười đối với quản gia Diệp, trong lòng rõ ràng quản gia Diệp đây là muốn làm hòa cho hai người kia.
Tố Tâm nghe nói từ lúc Phó Thanh Tuyền ở cùng một chỗ với Lư Thanh Mai sau đó không có bước qua cửa lớn nhà cũ Phó gia, đừng nói là ngày sinh của mẹ Phó Kiến Văn, sợ là ngày giỗ ông ta cũng sẽ không trở về!
Người Phó gia lạnh lùng, Tố Tâm đã sớm nhìn thấu, Phó Kiến Văn càng nhìn thấu...
Bây giờ tập đoàn Khải Đức đang tràn ngập nguy cơ, Phó Thanh Tuyền lựa chọn thời gian như thế trở về, không phải là không có ý tứ là muốn lấy lòng Phó Kiến Văn.
Phó Thanh Tuyền sĩ diện cả đời, lại chịu được mất mặt chủ động đi tìm Phó Kiến Văn, cuộc gặp mặt như thế này, thuận tiện nói một hai câu về chuyện của tập đoàn Khải Đức cũng là vô ý có mục đích.
...
Quản gia Diệp đi ở phía trước mang theo Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm mới vừa vào phòng khách, Tô Mạn Mạn liền như một làn khói chạy chậm trở về, hai tay đặt lên hai vai của Tố Tâm: "Làm sao bây giờ mới đến!"
******
Sorry vì vẫn phải nợ các nàng 1 chương, mai shu bù nha, nay cuối tuần nên bận quá nè. Chúc các nàng ngủ ngon nha, thông cảm cho shu nhé
"Hôm nay người trong nhà tới không đông đủ bằng mọi năm..." quản gia Diệp đứng ở một bên nói cho Phó Kiến Văn xem những người hôm nay tới là những ai.
Biết Tô Mạn Mạn cũng tới, Tố Tâm thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng, quản gia Diệp lại bổ sung thêm một câu: "Tiểu thiếu gia, sau khi đại tiểu thư mất, lão gia cũng rời nhà đi thì cậu chính là người thân nhất của lão phu nhân rồi, nếu như lão phu nhân có nói cái gì làm cậu cùng thiếu phu nhân không vui, xem như là nể mặt bà ấy, không nên quá so đo cùng bà ấy có được hay không..."
Phó Kiến Văn giúp Tố Tâm cởi áo khoác ra, tiện tay đưa cho quản gia Diệp, mặt mày thâm thúy, tiếng nói bình tĩnh hỏi: "Ông ngoại cũng quay về rồi sao!"
Lúc người hầu mở tủ giày, Phó Kiến Văn thấy đôi giày giống như giày của Phó Thanh Tuyền ở trong đó.
Quản gia Diệp gật đầu, phảng phất như đang nói một chuyện rất chi là bình thường: "Hôm nay là ngày sinh của Đại tiểu thư, lão gia làm sao có thể không trở lại!"
Phó Kiến Văn không tiếp lời, quản gia Diệp ngượng ngùng nhìn về phía Tố Tâm, Tố Tâm cười đối với quản gia Diệp, trong lòng rõ ràng quản gia Diệp đây là muốn làm hòa cho hai người kia.
Tố Tâm nghe nói từ lúc Phó Thanh Tuyền ở cùng một chỗ với Lư Thanh Mai sau đó không có bước qua cửa lớn nhà cũ Phó gia, đừng nói là ngày sinh của mẹ Phó Kiến Văn, sợ là ngày giỗ ông ta cũng sẽ không trở về!
Người Phó gia lạnh lùng, Tố Tâm đã sớm nhìn thấu, Phó Kiến Văn càng nhìn thấu...
Bây giờ tập đoàn Khải Đức đang tràn ngập nguy cơ, Phó Thanh Tuyền lựa chọn thời gian như thế trở về, không phải là không có ý tứ là muốn lấy lòng Phó Kiến Văn.
Phó Thanh Tuyền sĩ diện cả đời, lại chịu được mất mặt chủ động đi tìm Phó Kiến Văn, cuộc gặp mặt như thế này, thuận tiện nói một hai câu về chuyện của tập đoàn Khải Đức cũng là vô ý có mục đích.
...
Quản gia Diệp đi ở phía trước mang theo Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm mới vừa vào phòng khách, Tô Mạn Mạn liền như một làn khói chạy chậm trở về, hai tay đặt lên hai vai của Tố Tâm: "Làm sao bây giờ mới đến!"
******
Sorry vì vẫn phải nợ các nàng 1 chương, mai shu bù nha, nay cuối tuần nên bận quá nè. Chúc các nàng ngủ ngon nha, thông cảm cho shu nhé
/1500
|