"Phó Kiến Văn, ngoại giới đều đang đồn giá trị bản thân của cháu là một câu đố, năm đó ở phố Wall quấy làm Phong Vân, đều nói ngươi nắm chặt nửa cái phố Wall, ngươi đã có hùng hậu như vậy tư bản, tại sao phải cái này Khải Đức tập đoàn!"
"Bởi vì cháu cùng Phó Thành không giống nhau, cho nên cũng sẽ không ở thời điểm ông ngoại phát hiện ra mình có con trai riêng muốn qua cầu rút ván liền ngoan ngoãn nhận thua, ảm đạm rời đi..." giọng nói trầm thấp của Phó Kiến Văn lộ ra mấy phần nghiêm túc, "Hay là có lúc cháu đã cho ông ngoại ảo giác rằng cháu rất tốt!"
Bàn tay đnag đặt trên bàn của Phó Thanh Tuyền nắm chặt, tức giận đến cánh môi đều run rẩy.
Phó Thanh Tuyền rõ ràng, trong tay Phó Kiến Văn đã nắm chặt cổ phần của tập đoàn Khải Đức, trừ những cổ phần trong tay ông ta ra, Phó Kiến Văn có thể nói, liền biểu thị đã nắm chắc! Cho nên đây là chuyện không phải là Phó Thanh Tuyền có thể dễ dàng ngăn cản!
Quanh thân Phó Thanh Tuyền đều tràn đầy cảm giác vô lực, loại này đúng là cảm giác đã già, tràn ngập toàn thân.
...
Trong miệng của Đoàn Đoàn mang theo mùi tanh lạnh lẽo của nước hồ từ bốn phương tám hướng vọt tới, liều mạng rót vào trong miệng Đoàn Đoàn, trong đầu nhóc bay nhảy suy nghĩ muốn nổi lên trên mặt nước, đạt được cơ hội liền thở lấy hơi, còn muốn lớn tiếng hơn để gọi mẹ, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh thì nước hồ lại điên cuồng tràn vào mũi cùng miệng của nhóc!
Đoàn Đoàn cực sợ...
"Mẹ... Mẹ!"
Mới vừa gọi ra, âm thanh đã bị nước hồ rót trở về trong miệng, cảm giác tuyệt vọng cùng hít thở không thông muốn đem Đoàn Đoàn kéo vào bên trong mảnh hắc ám.
Bên trong hồ nhân tạo, hai đứa nhỏ một cao một thấp đứng ở bên bờ, nhìn xem cậu nhóc giãy giụa bên trong hồ, tiếng cười khanh khách vang lên không ngừng.
"Chị, chị xem nó thật ngu xuẩn nha! rõ ràng nước không sâu..." Phó Minh Minh chỉ vào Đoàn Đoàn đang giãy giụa ở trong hồ nước, cười nói với chị của mình.
7/10
"Bởi vì cháu cùng Phó Thành không giống nhau, cho nên cũng sẽ không ở thời điểm ông ngoại phát hiện ra mình có con trai riêng muốn qua cầu rút ván liền ngoan ngoãn nhận thua, ảm đạm rời đi..." giọng nói trầm thấp của Phó Kiến Văn lộ ra mấy phần nghiêm túc, "Hay là có lúc cháu đã cho ông ngoại ảo giác rằng cháu rất tốt!"
Bàn tay đnag đặt trên bàn của Phó Thanh Tuyền nắm chặt, tức giận đến cánh môi đều run rẩy.
Phó Thanh Tuyền rõ ràng, trong tay Phó Kiến Văn đã nắm chặt cổ phần của tập đoàn Khải Đức, trừ những cổ phần trong tay ông ta ra, Phó Kiến Văn có thể nói, liền biểu thị đã nắm chắc! Cho nên đây là chuyện không phải là Phó Thanh Tuyền có thể dễ dàng ngăn cản!
Quanh thân Phó Thanh Tuyền đều tràn đầy cảm giác vô lực, loại này đúng là cảm giác đã già, tràn ngập toàn thân.
...
Trong miệng của Đoàn Đoàn mang theo mùi tanh lạnh lẽo của nước hồ từ bốn phương tám hướng vọt tới, liều mạng rót vào trong miệng Đoàn Đoàn, trong đầu nhóc bay nhảy suy nghĩ muốn nổi lên trên mặt nước, đạt được cơ hội liền thở lấy hơi, còn muốn lớn tiếng hơn để gọi mẹ, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh thì nước hồ lại điên cuồng tràn vào mũi cùng miệng của nhóc!
Đoàn Đoàn cực sợ...
"Mẹ... Mẹ!"
Mới vừa gọi ra, âm thanh đã bị nước hồ rót trở về trong miệng, cảm giác tuyệt vọng cùng hít thở không thông muốn đem Đoàn Đoàn kéo vào bên trong mảnh hắc ám.
Bên trong hồ nhân tạo, hai đứa nhỏ một cao một thấp đứng ở bên bờ, nhìn xem cậu nhóc giãy giụa bên trong hồ, tiếng cười khanh khách vang lên không ngừng.
"Chị, chị xem nó thật ngu xuẩn nha! rõ ràng nước không sâu..." Phó Minh Minh chỉ vào Đoàn Đoàn đang giãy giụa ở trong hồ nước, cười nói với chị của mình.
7/10
/1500
|