Không đến mấy giây, Phó Thành đã ló đầu ra đến, hai đứa bé khóc càng thêm lợi hại...
Phó Thành nhảy vào trong hồ nước, sau đó bơi đến bên bờ.
Tay anh ta vừa mới chạm tới bờ, Phó Tâm Tâm cùng Phó Minh Minh liền tránh thoát khỏi tay của Diệp Tử Kỳ, chạy đến bên bờ kêu khóc muốn kéo Phó Thành tới.
Diệp Tử Kỳ cũng nhanh chóng đi theo, phụ một tay đem Phó Thành cả người ẩm ướt cạch cạch kéo lên bờ.
Người hầu đưa thảm lông cùng quần áo lên, giúp Phó Thành khoác vào.
Phó Thành lạnh đến nỗi môi xanh tím, cả người run lập cập, còn không quên để Diệp Tử Kỳ đem hai đứa bé lôi đi chỗ khác, trên người Phó Thành tất cả đều là nước, hai đứa bé nhào vào trong lồng ngực của anh ta, khó tránh khỏi sẽ bị ẩm ướt, trời lạnh như thế này chính là thời điểm đứa trẻ dễ bị cảm nhất.
Tô Mạn Mạn đi xem náo nhiệt, đứng ở một bên cười gằn, Phó Thành sử dụng khổ nhục kế đúng là dùng đến mức xuất quỷ nhập thần, khi còn bé Tô Mạn Mạn cùng mấy anh em họ đã chịu thiệt không ít từ nơi này của Phó Thành.
Tô Mạn Mạn cũng không chọc thủng, nói chung Phó Thành rơi xuống nước, trong lòng cô cũng vô cùng vui vẻ rồi...
...
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn không có mang Đoàn Đoàn đi đến bên hồ xem Phó Thành nhảy hồ, may là nhà cũ của Phó gia có quần áo của Đoàn Đoàn, Tố Tâm mặc xong áo khoác cho Đoàn Đoàn, chuẩn bị mang Đoàn Đoàn về nhà.
Đoàn Đoàn đứng ở bên cửa, ngước cổ, để Tố Tâm cài cúc áo khoác cho mình.
Ngay cả Đoàn Đoàn đều có thể nhìn ra được trong lòng Tố Tâm không thoải mái, nhóc ngửa đầu nhìn về phía từ Phó Kiến Văn đang tiếp nhận áo khoác từ trong tay tiểu Lục, lại thu hồi ánh mắt, để cho Tố Tâm cài cúc áo cho mình xong sau đó mới duỗi cánh tay ôm chặt lấy Tố Tâm.
Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn nho nhỏ mềm mại vào lòng, cô hơi ngẩn ra, dùng sức ôm chặt Đoàn Đoàn, viền mắt ửng đỏ.
Phó Thành nhảy vào trong hồ nước, sau đó bơi đến bên bờ.
Tay anh ta vừa mới chạm tới bờ, Phó Tâm Tâm cùng Phó Minh Minh liền tránh thoát khỏi tay của Diệp Tử Kỳ, chạy đến bên bờ kêu khóc muốn kéo Phó Thành tới.
Diệp Tử Kỳ cũng nhanh chóng đi theo, phụ một tay đem Phó Thành cả người ẩm ướt cạch cạch kéo lên bờ.
Người hầu đưa thảm lông cùng quần áo lên, giúp Phó Thành khoác vào.
Phó Thành lạnh đến nỗi môi xanh tím, cả người run lập cập, còn không quên để Diệp Tử Kỳ đem hai đứa bé lôi đi chỗ khác, trên người Phó Thành tất cả đều là nước, hai đứa bé nhào vào trong lồng ngực của anh ta, khó tránh khỏi sẽ bị ẩm ướt, trời lạnh như thế này chính là thời điểm đứa trẻ dễ bị cảm nhất.
Tô Mạn Mạn đi xem náo nhiệt, đứng ở một bên cười gằn, Phó Thành sử dụng khổ nhục kế đúng là dùng đến mức xuất quỷ nhập thần, khi còn bé Tô Mạn Mạn cùng mấy anh em họ đã chịu thiệt không ít từ nơi này của Phó Thành.
Tô Mạn Mạn cũng không chọc thủng, nói chung Phó Thành rơi xuống nước, trong lòng cô cũng vô cùng vui vẻ rồi...
...
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn không có mang Đoàn Đoàn đi đến bên hồ xem Phó Thành nhảy hồ, may là nhà cũ của Phó gia có quần áo của Đoàn Đoàn, Tố Tâm mặc xong áo khoác cho Đoàn Đoàn, chuẩn bị mang Đoàn Đoàn về nhà.
Đoàn Đoàn đứng ở bên cửa, ngước cổ, để Tố Tâm cài cúc áo khoác cho mình.
Ngay cả Đoàn Đoàn đều có thể nhìn ra được trong lòng Tố Tâm không thoải mái, nhóc ngửa đầu nhìn về phía từ Phó Kiến Văn đang tiếp nhận áo khoác từ trong tay tiểu Lục, lại thu hồi ánh mắt, để cho Tố Tâm cài cúc áo cho mình xong sau đó mới duỗi cánh tay ôm chặt lấy Tố Tâm.
Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn nho nhỏ mềm mại vào lòng, cô hơi ngẩn ra, dùng sức ôm chặt Đoàn Đoàn, viền mắt ửng đỏ.
/1500
|