Tố Tâm liếc nhìn Lương Mộ Lan đứng ở trước cửa, khom lưng nhìn xem những vật khác trong túi...
Có rất nhiều món điểm tâm của các nhà hàng nổi tiếng!
Còn có mười quyển album trang trí phòng, nhiều loại rượu ngon, cùng một số ít nhữg vật nhỏ con vụn vặt.
Cúp điện thoại, Lương Mộ Lan chạy chậm tới: “Không ở trên xe, lúc đi mẹ đều cầm... không biết có phải đặt ở trong những túi khác rồi hay không!”
Lương Mộ Lan khom người, lần lượt tìm ở các túi trên nền đất.
Tố Tâm tùy tiện giật một tấm thiệp, nói với Lương Mộ Lan: “Mẹ, con thấy cái này cũng không tệ!”
Lương Mộ Lan ngồi dậy, thấy Tố Tâm cầm trong tay một tấm mà trước đó bà rất ưa thích, Lương Mộ Lan cười ra: “Mẹ đã nói tấm này đẹp, ba của con còn nói màu vàng còn có lông vũ thô tục quá rồi!”
Lương Mộ Lan đem tấm thiệp mời siết trong tay: “Vậy thì tấm này rồi, để mẹ gọi điện thoại cho người đưa tới nhà! Còn có điểm tâm, đến lúc đó con xuất giá đi rồi còn phải chiêu đãi khách khứa, điểm tâm mẹ đã chọn mấy nhà, đây là bọn họ làm hàng mẫu gửi đến, con nếm thử rồi chọn một nhà!”
Nói xong, Lương Mộ Lan lại lần lượt bày từng cái từng cái hộp điểm tâm ra...
Tim Tố Tâm đập lợi hại, liên quan tới chuyện cô muốn cho người thân và bạn bè trực tiếp đi đến nhà mới của cô và Phó Kiến Văn dự hôn lễ chứ không đi đón dâu, Tố Tâm vẫn chưa có cớ gì nói cho Lương Mộ Lan.
Lúc này thấy Lương Mộ Lan chuẩn bị nhiều như vậy, bận rộn như vậy, lời nói cũng bị chặn ở cổ họng, trong lòng loạn tung lên, chỉ có thể đi theo Lương Mộ Lan cùng nhau khom lưng đem điểm tâm bày ra bên ngoài.
Lương Mộ Lan đem hộp điểm tâm lần lượt mở ra từng cái, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi nhỏ, sợi tóc kề sát ở trên má, hơi chút chật vật, nhưng trong cặp mắt kia tất cả đều là vui sướng...
Có rất nhiều món điểm tâm của các nhà hàng nổi tiếng!
Còn có mười quyển album trang trí phòng, nhiều loại rượu ngon, cùng một số ít nhữg vật nhỏ con vụn vặt.
Cúp điện thoại, Lương Mộ Lan chạy chậm tới: “Không ở trên xe, lúc đi mẹ đều cầm... không biết có phải đặt ở trong những túi khác rồi hay không!”
Lương Mộ Lan khom người, lần lượt tìm ở các túi trên nền đất.
Tố Tâm tùy tiện giật một tấm thiệp, nói với Lương Mộ Lan: “Mẹ, con thấy cái này cũng không tệ!”
Lương Mộ Lan ngồi dậy, thấy Tố Tâm cầm trong tay một tấm mà trước đó bà rất ưa thích, Lương Mộ Lan cười ra: “Mẹ đã nói tấm này đẹp, ba của con còn nói màu vàng còn có lông vũ thô tục quá rồi!”
Lương Mộ Lan đem tấm thiệp mời siết trong tay: “Vậy thì tấm này rồi, để mẹ gọi điện thoại cho người đưa tới nhà! Còn có điểm tâm, đến lúc đó con xuất giá đi rồi còn phải chiêu đãi khách khứa, điểm tâm mẹ đã chọn mấy nhà, đây là bọn họ làm hàng mẫu gửi đến, con nếm thử rồi chọn một nhà!”
Nói xong, Lương Mộ Lan lại lần lượt bày từng cái từng cái hộp điểm tâm ra...
Tim Tố Tâm đập lợi hại, liên quan tới chuyện cô muốn cho người thân và bạn bè trực tiếp đi đến nhà mới của cô và Phó Kiến Văn dự hôn lễ chứ không đi đón dâu, Tố Tâm vẫn chưa có cớ gì nói cho Lương Mộ Lan.
Lúc này thấy Lương Mộ Lan chuẩn bị nhiều như vậy, bận rộn như vậy, lời nói cũng bị chặn ở cổ họng, trong lòng loạn tung lên, chỉ có thể đi theo Lương Mộ Lan cùng nhau khom lưng đem điểm tâm bày ra bên ngoài.
Lương Mộ Lan đem hộp điểm tâm lần lượt mở ra từng cái, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi nhỏ, sợi tóc kề sát ở trên má, hơi chút chật vật, nhưng trong cặp mắt kia tất cả đều là vui sướng...
/1500
|