Tôn Miểu Miểu bị chọc cho cười ra, một tay cô ta che môi cười cười, đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của phúc tử: “Đi... Đi vào!”
Chú Phúc và dì Phúc ngồi ở trên xe của tiểu Lục, đi theo sau xe Phó Kiến Văn, xuất phát rời khỏi Kim Thành.
Trên đường Phó Kiến Văn nhận được điện thoại của Kỷ Tự Bạch, vốn muốn cùng Phó Kiến Văn gặp mặt một lần, biết được Phó Kiến Văn đã xuất phát rời đi Kim Thành, Kỷ Tự Bạch quyết định sau lễ giáng sinh sẽ chạy đi Hải Thành, hỗ trợ Phó Kiến Văn chuẩn bị hôn lễ.
...
Tố Tâm thương lượng với Phó Kiến Văn sau đó quyết định đưa chú Phúc dì Phúc thẩm sắp xếp ở nhà mới của bọn họ trước, chú Phúc dì Phúc rất vui vẻ vì bọn họ một lòng muốn giúp một chút sức lực để chuản bị hôn lễ cho Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn, loại tâm tình này chính là giống Lương Mộ Lan như đúc!
Càng tới gần hôn kỳ, Lương Mộ Lan liền hầu như mỗi ngày đều đi đến nhà mới của bọn hon, kiểm tra hiện trường, bàn giao từng chi tiết nhỏ của hôn lễ như ldùng cơm các loại chuyện.
Cho nên Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm sắp xếp cho chú Phúc dì Phúc ở tại nhà mới, là để có thể thể cùng Lương Mộ Lan cùng nhau bận rộn, cũng sẽ cảm thấy không đặc biệt nhàm chán.
Trên đường, điện thoại của Phó Kiến Văn một mực chấn động nhưng Phó Kiến Văn không có nhận, Phó Thiên Tứ ngồi ở vị trí kế bên tài xế không nhịn được thay Phó Kiến Văn liếc mắt nhìn, vừa nhìn chính là Phó Thanh Tuyền, da đầu Phó Thiên Tứ tê dại một hồi.
“Là cha em!” Phó Thiên Tứ thấp giọng mở miệng nói, “Hẳn là... thư ký Tống đã nói cho ông ta rồi!”
Phó Kiến Văn vẫn luôn không có hỏi tới chuyện Phó Thiên Tứ rời nhà ra đi, anh mở miệng: “nguyên nhân bỏ nhà đi, muốn nói không!”
Chú Phúc và dì Phúc ngồi ở trên xe của tiểu Lục, đi theo sau xe Phó Kiến Văn, xuất phát rời khỏi Kim Thành.
Trên đường Phó Kiến Văn nhận được điện thoại của Kỷ Tự Bạch, vốn muốn cùng Phó Kiến Văn gặp mặt một lần, biết được Phó Kiến Văn đã xuất phát rời đi Kim Thành, Kỷ Tự Bạch quyết định sau lễ giáng sinh sẽ chạy đi Hải Thành, hỗ trợ Phó Kiến Văn chuẩn bị hôn lễ.
...
Tố Tâm thương lượng với Phó Kiến Văn sau đó quyết định đưa chú Phúc dì Phúc thẩm sắp xếp ở nhà mới của bọn họ trước, chú Phúc dì Phúc rất vui vẻ vì bọn họ một lòng muốn giúp một chút sức lực để chuản bị hôn lễ cho Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn, loại tâm tình này chính là giống Lương Mộ Lan như đúc!
Càng tới gần hôn kỳ, Lương Mộ Lan liền hầu như mỗi ngày đều đi đến nhà mới của bọn hon, kiểm tra hiện trường, bàn giao từng chi tiết nhỏ của hôn lễ như ldùng cơm các loại chuyện.
Cho nên Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm sắp xếp cho chú Phúc dì Phúc ở tại nhà mới, là để có thể thể cùng Lương Mộ Lan cùng nhau bận rộn, cũng sẽ cảm thấy không đặc biệt nhàm chán.
Trên đường, điện thoại của Phó Kiến Văn một mực chấn động nhưng Phó Kiến Văn không có nhận, Phó Thiên Tứ ngồi ở vị trí kế bên tài xế không nhịn được thay Phó Kiến Văn liếc mắt nhìn, vừa nhìn chính là Phó Thanh Tuyền, da đầu Phó Thiên Tứ tê dại một hồi.
“Là cha em!” Phó Thiên Tứ thấp giọng mở miệng nói, “Hẳn là... thư ký Tống đã nói cho ông ta rồi!”
Phó Kiến Văn vẫn luôn không có hỏi tới chuyện Phó Thiên Tứ rời nhà ra đi, anh mở miệng: “nguyên nhân bỏ nhà đi, muốn nói không!”
/1500
|