Sự tình đến một bước này, Tố Tâm cũng không biết còn có thể dùng phương pháp gì để giải quyết.
“Hiểu Niên không hề tức giận chuyện mình dấu cậu ấy qua lại với Thái Cảnh Diêu chứ...” Tống Hiểu nhỏ giọng hỏi.
Tố Tâm cúi thấp lông mi dài nhỏ dày đặc xuống: “Hiểu Niên lo lắng cho cậu, rồi lo mắng Thái Cảnh Diêu rồi.”
Nghe xong, trong lòng của Tống Hiểu có cảm động, một cuộc điện thoại khác đi vào, vừa nhìn Tống Hiểu liền biết chính là Bạch Hiểu Niên, Tống Hiểu nói với Tố Tâm một tiếng, sau đó cắt đứt điện thoại với Tố Tâm, nhận điện thoại của Bạch Hiểu Niên.
Tố Tâm đem điện thoại di động để ở một bên, hai tay múc một bụm nước lên rửa mặt, sau đó ngồi ở trước bàn trang điểm, cầm mỹ phẩm dưỡng da lên, đột nhiên Tố Tâm nhớ tới những câu nói kia của Tống Hiểu...
Tố Tâm phát hiện không chỉ là Tống Yểu, bản thân cô cũng là càng lớn tuổi càng lựa chọn đồ trang điểm càng đắt giá, dù cho ở tuổi này khoé mắt vẫn chưa xuất hiện nếp nhăn, da thịt vẫn tính là chặt chẽ, nhưng cô cũng đã có ý đồ phòng ngừa chu đáo là dựa vào đồ trang điểm để trì hoãn tuổi già!
Tuổi trung niên thường đều là ác mộng của mỗi phụ nữ, Tố Tâm lại không phải Thiên Sơn Đồng Mỗ, cô cũng sẽ bởi vì tình cờ thức đêm mà xuất hiện vết thâm cuồng, sau đó điên cuồng dùng mặt nạ dưỡng da, rồi lại lên internet tra xem nhãn hiệu đồ dùng gì có hiệu quả tốt.
Trước kia Tố Tâm cũng đã từng chỉ rửa mặt xong liền đi ra ngoài, nhưng bây giờ... cô nhìn xuống vô vàn những bình bình lọ lọ hoá trang trước gương, đáy lòng cũng nảy sanh những tia phiền muộn.
Sau khi Dưỡng da, Tố Tâm đứng dậy đi tới phòng của Đoàn Đoàn gọi Đoàn Đoàn rời giường, không nghĩ tới nhỏ bé đã rời giường rửa mặt xong, lúc này đang ngồi ở trên giường thay quần áo.
Lúc Tố Tâm vào cửa, nhỏ bé mới vừa đem áo trùm ngoài đầu của mình, dùng sức kéo xuống, lộ ra một cái đầu nhỏ.
“Hiểu Niên không hề tức giận chuyện mình dấu cậu ấy qua lại với Thái Cảnh Diêu chứ...” Tống Hiểu nhỏ giọng hỏi.
Tố Tâm cúi thấp lông mi dài nhỏ dày đặc xuống: “Hiểu Niên lo lắng cho cậu, rồi lo mắng Thái Cảnh Diêu rồi.”
Nghe xong, trong lòng của Tống Hiểu có cảm động, một cuộc điện thoại khác đi vào, vừa nhìn Tống Hiểu liền biết chính là Bạch Hiểu Niên, Tống Hiểu nói với Tố Tâm một tiếng, sau đó cắt đứt điện thoại với Tố Tâm, nhận điện thoại của Bạch Hiểu Niên.
Tố Tâm đem điện thoại di động để ở một bên, hai tay múc một bụm nước lên rửa mặt, sau đó ngồi ở trước bàn trang điểm, cầm mỹ phẩm dưỡng da lên, đột nhiên Tố Tâm nhớ tới những câu nói kia của Tống Hiểu...
Tố Tâm phát hiện không chỉ là Tống Yểu, bản thân cô cũng là càng lớn tuổi càng lựa chọn đồ trang điểm càng đắt giá, dù cho ở tuổi này khoé mắt vẫn chưa xuất hiện nếp nhăn, da thịt vẫn tính là chặt chẽ, nhưng cô cũng đã có ý đồ phòng ngừa chu đáo là dựa vào đồ trang điểm để trì hoãn tuổi già!
Tuổi trung niên thường đều là ác mộng của mỗi phụ nữ, Tố Tâm lại không phải Thiên Sơn Đồng Mỗ, cô cũng sẽ bởi vì tình cờ thức đêm mà xuất hiện vết thâm cuồng, sau đó điên cuồng dùng mặt nạ dưỡng da, rồi lại lên internet tra xem nhãn hiệu đồ dùng gì có hiệu quả tốt.
Trước kia Tố Tâm cũng đã từng chỉ rửa mặt xong liền đi ra ngoài, nhưng bây giờ... cô nhìn xuống vô vàn những bình bình lọ lọ hoá trang trước gương, đáy lòng cũng nảy sanh những tia phiền muộn.
Sau khi Dưỡng da, Tố Tâm đứng dậy đi tới phòng của Đoàn Đoàn gọi Đoàn Đoàn rời giường, không nghĩ tới nhỏ bé đã rời giường rửa mặt xong, lúc này đang ngồi ở trên giường thay quần áo.
Lúc Tố Tâm vào cửa, nhỏ bé mới vừa đem áo trùm ngoài đầu của mình, dùng sức kéo xuống, lộ ra một cái đầu nhỏ.
/1500
|