Vừa ra khỏi phòng rửa tay, Vưu Nại Nại lại ẩn trở về trong đám người, đi theo phía sau là mấy nhân viên cùng máy quay phim, cùng nhau quay hình Tố Tâm cùng Tô Mạn Mạn.
Hai người tiếp tục đi tìm manh mối, đến cuối cùng đội của Tô Mạn Mạn cùng Tố Tâm đã giành chiến thắng.
Nhìn xem người dẫn chương trình nói cảm nghĩ trước khi kết thúc, Tố Tâm mơ hồ nghe được đội xanh nói hôm nay Tống Thành đi tìm manh mối, rõ ràng bất ngờ đụng phải bạn tốt là diễn viên Chương Nhược Mẫn, sau đó hai người còn đi dạo.
Nhắc tới Chương Nhược Mẫn, liền khó tránh khỏi sẽ cho người nhớ tới Phó Kiến Văn, do đó sẽ liên tưởng đến Tố Tâm.
Màn ảnh thấy ánh mắt của Tố Tâm đanh vi vi dại ra không biết đang suy nghĩ gì liền quay qua chỗ khác.
Trong tay Tô Mạn Mạn không biết đã nắm chặt được một chiếc bìa cát tông từ khi nào. Tô Mạn Mạn quạt một cái, gió mát thổi một cái vào người Tố Tâm...
Không khí lạnh lẽo chui qua cổ của Tố Tâm khiến cô thanh tỉnh không ít, nghiêng đầu nhìn phía Tô Mạn Mạn, Tô Mạn Mạn nói: “Cô đừng nói với tôi là cô đang nhớ chồng của cô nha! Lúc này mới cách xa không được bao lâu!”
Tô Mạn Mạn không nhịn được nhếch môi cười không ngừng, những người khác cũng đều hiểu lầm rồi cùng cười theo...
Người dẫn chương đùa giỡn nói, dù cho hôm nay Phó Kiến Văn chưa có tới, bọn họ đều đã ăn đầy miệng thức ăn cho chó, quả thực hơi quá đáng!
Cuối cùng thì tiết mục thu lại cũng kết thúc, Phương Ngôn thật bất ngờ Tố Tâm có thể chạy xong toàn bộ hành trình, mà không có mệt mỏi nằm sấp.
Bên trong phòng hóa trang, chỉ có Vưu Nại Nại cùng Tố Tâm.
Thấy Tố Tâm một bộ không yên lòng, Vưu Nại Nại rốt cục vẫn là không nhịn được nói với Tố Tâm: “Tôi nghe Đường Tranh nói, huấn luyện viên Phó đến nước Pháp, thật sự chỉ là phải đi xem Cố Thanh Thành...”
Hai người tiếp tục đi tìm manh mối, đến cuối cùng đội của Tô Mạn Mạn cùng Tố Tâm đã giành chiến thắng.
Nhìn xem người dẫn chương trình nói cảm nghĩ trước khi kết thúc, Tố Tâm mơ hồ nghe được đội xanh nói hôm nay Tống Thành đi tìm manh mối, rõ ràng bất ngờ đụng phải bạn tốt là diễn viên Chương Nhược Mẫn, sau đó hai người còn đi dạo.
Nhắc tới Chương Nhược Mẫn, liền khó tránh khỏi sẽ cho người nhớ tới Phó Kiến Văn, do đó sẽ liên tưởng đến Tố Tâm.
Màn ảnh thấy ánh mắt của Tố Tâm đanh vi vi dại ra không biết đang suy nghĩ gì liền quay qua chỗ khác.
Trong tay Tô Mạn Mạn không biết đã nắm chặt được một chiếc bìa cát tông từ khi nào. Tô Mạn Mạn quạt một cái, gió mát thổi một cái vào người Tố Tâm...
Không khí lạnh lẽo chui qua cổ của Tố Tâm khiến cô thanh tỉnh không ít, nghiêng đầu nhìn phía Tô Mạn Mạn, Tô Mạn Mạn nói: “Cô đừng nói với tôi là cô đang nhớ chồng của cô nha! Lúc này mới cách xa không được bao lâu!”
Tô Mạn Mạn không nhịn được nhếch môi cười không ngừng, những người khác cũng đều hiểu lầm rồi cùng cười theo...
Người dẫn chương đùa giỡn nói, dù cho hôm nay Phó Kiến Văn chưa có tới, bọn họ đều đã ăn đầy miệng thức ăn cho chó, quả thực hơi quá đáng!
Cuối cùng thì tiết mục thu lại cũng kết thúc, Phương Ngôn thật bất ngờ Tố Tâm có thể chạy xong toàn bộ hành trình, mà không có mệt mỏi nằm sấp.
Bên trong phòng hóa trang, chỉ có Vưu Nại Nại cùng Tố Tâm.
Thấy Tố Tâm một bộ không yên lòng, Vưu Nại Nại rốt cục vẫn là không nhịn được nói với Tố Tâm: “Tôi nghe Đường Tranh nói, huấn luyện viên Phó đến nước Pháp, thật sự chỉ là phải đi xem Cố Thanh Thành...”
/1500
|