Người đàn ông này... Đúng là rất có có năng lực mê hoặc người khác.
Nhìn xem giữa lông mày của Phó Kiến Văn là ý cười, khiến cho Tố Tâm không tự chủ nghĩ tới kinh hỉ mà Phó Kiến Văn mang về, lỗ tai cô lại đỏ lên, cô buông tầm mắt xuống, một đôi tay trắng nõn Như Ngọc nổi bật trên nền rau xanh biếc, trông vô cùng đẹp mắt.
Lúc dì Lý xoay người lại nhìn thấy, không nhịn được cười: “tay của phu nhân thật xinh đẹp, cảm giác không thích hợp dính nước, phu nhân vẫn là ra phòng khách xem tivi cùng tiên sinh sẽ thích hợp hơn, bữa trưa lập tức xong ngay!”
Cuối cùng Tố Tâm vẫn là bị dì Lý đẩy ra khỏi nhà bếp, nếu như Tố Tâm còn đứng ở chỗ này, Phó Kiến Văn cũng sẽ đứng ở cửa nhìn xem, khiến cho dì Lý không được tự nhiên.
Đem Tố Tâm đẩy ra ngoài xong, dì Ký thở phào nhẹ nhõm, tay chân lanh lẹ chuẩn bị cơm trưa.
Phó Kiến Văn cúi đầu nhìn xem cô vợ nhỏ của mình bị dì Lý đẩy ra khỏi phòng bếp, không nhịn được cười...
Đồ vật mà Phó Kiến Văn mang về không biết làm sao cứ xuất hiện ở trong đầu Tố Tâm không chịu tản đi, khiến cho nhiệt độ trên mặt cô không hạ xuống được.
Phó Kiến Văn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm một hồi lâu, tiếng nói trầm thấp khẽ vang lên: “Nếu không chưa được ăn cơm trưa thì đi tới dùng thử một lát!”
Mặc dù Phó Kiến Văn nói không rõ ràng như Tố Tâm vẫn có thể hiểu là anh đang nói đến cái gi: “Thiên Tứ đến rồi, đang tăm ở trên lầu, nói là hôm nay có trận đấu bóng rỗ ở gần đây.”
Đang nói thì Phó Thiên Tứ xuống lầu, lỗ tai của Phó Thiên Tứ đỏ lên một cách cực kỳ kỳ quặc mà nói buổi chiều hôm nay trường học của bọn họ sẽ thi đấu bóng rổ, nếu như Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ở nhà nhàn rỗi không chuyện gì cảm thấy nhàm chán có thể qua xem một chút.
Tố Tâm nghe hiểu được ý toại ngôn ngoại trong lời nói của Phó Thiên Tứ, cậu ta là muốn Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn đến xem cậu ta thi đấu, nhưng lại không tiện trực tiếp há miệng.
*****
10/10 nha các nàng, muộn quá rồi nhưng may là vẫn trả đủ trong ngày, cảm ơn các nàng đã ủng hộ shu. chúc các nàng ngủ ngon nha
Nhìn xem giữa lông mày của Phó Kiến Văn là ý cười, khiến cho Tố Tâm không tự chủ nghĩ tới kinh hỉ mà Phó Kiến Văn mang về, lỗ tai cô lại đỏ lên, cô buông tầm mắt xuống, một đôi tay trắng nõn Như Ngọc nổi bật trên nền rau xanh biếc, trông vô cùng đẹp mắt.
Lúc dì Lý xoay người lại nhìn thấy, không nhịn được cười: “tay của phu nhân thật xinh đẹp, cảm giác không thích hợp dính nước, phu nhân vẫn là ra phòng khách xem tivi cùng tiên sinh sẽ thích hợp hơn, bữa trưa lập tức xong ngay!”
Cuối cùng Tố Tâm vẫn là bị dì Lý đẩy ra khỏi nhà bếp, nếu như Tố Tâm còn đứng ở chỗ này, Phó Kiến Văn cũng sẽ đứng ở cửa nhìn xem, khiến cho dì Lý không được tự nhiên.
Đem Tố Tâm đẩy ra ngoài xong, dì Ký thở phào nhẹ nhõm, tay chân lanh lẹ chuẩn bị cơm trưa.
Phó Kiến Văn cúi đầu nhìn xem cô vợ nhỏ của mình bị dì Lý đẩy ra khỏi phòng bếp, không nhịn được cười...
Đồ vật mà Phó Kiến Văn mang về không biết làm sao cứ xuất hiện ở trong đầu Tố Tâm không chịu tản đi, khiến cho nhiệt độ trên mặt cô không hạ xuống được.
Phó Kiến Văn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm một hồi lâu, tiếng nói trầm thấp khẽ vang lên: “Nếu không chưa được ăn cơm trưa thì đi tới dùng thử một lát!”
Mặc dù Phó Kiến Văn nói không rõ ràng như Tố Tâm vẫn có thể hiểu là anh đang nói đến cái gi: “Thiên Tứ đến rồi, đang tăm ở trên lầu, nói là hôm nay có trận đấu bóng rỗ ở gần đây.”
Đang nói thì Phó Thiên Tứ xuống lầu, lỗ tai của Phó Thiên Tứ đỏ lên một cách cực kỳ kỳ quặc mà nói buổi chiều hôm nay trường học của bọn họ sẽ thi đấu bóng rổ, nếu như Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ở nhà nhàn rỗi không chuyện gì cảm thấy nhàm chán có thể qua xem một chút.
Tố Tâm nghe hiểu được ý toại ngôn ngoại trong lời nói của Phó Thiên Tứ, cậu ta là muốn Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn đến xem cậu ta thi đấu, nhưng lại không tiện trực tiếp há miệng.
*****
10/10 nha các nàng, muộn quá rồi nhưng may là vẫn trả đủ trong ngày, cảm ơn các nàng đã ủng hộ shu. chúc các nàng ngủ ngon nha
/1500
|