"Nguyên nhân dẫn đến tai họa của nhà con căn bản là bởi vì em trai của cha con, trùng hợp cậu của Minh Thần... Người đang làm trong nội bộ chính phủ, cũng coi như là có chút tiếng nói, bảo vệ em trai của cha con tuy rằng không thể gia sức, nhưng đảm bảo cha của con không bị truy cứu trách nhiệm thì vẫn còn có thể."
Bàn tay nhỏ của Tố Tâm lén lút nắm chặt.
Vào lúc này, Lục Mai hết sức nhắc đến Liễu Minh Thần, ý vị của nó, Tố Tâm nghe ra được.
Biết Tố Tâm thông minh, Lục Mai nói chuyện cũng không có giấu giấu diếm diếm nữa: "Tiểu Tâm, Minh Thần nhiều năm như vậy chưa từng nói qua một lần yêu đương, liền một mực thích con, nó đối với con là thật tâm, con hẳn là nhìn ra được. Ta và bác trai chỉ có một mình Minh Thần là con, chưa từng hi vọng nó lợi hại bao nhiêu, có thể đem công ty phát triển đến nở mày nở mặt, đời này còn sống chỉ hy vọng nó có thể yên bề gia thất, sinh con đẻ cái, bình an trôi qua ngày."
Lục Mai nói những câu nói này, một bộ người mẹ dịu dàng hết mực chăm lo cho con cái, Tố Tâm có chút thay đổi sắc mặt.
Thấy Tố Tâm buông thõng con mắt, đang suy tư điều gì, Lục Mai nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, hỏi: "Ảnh đế Thời Hàn Sơ tìm các con tham gia chương trình sao!"
Lời nói của Lục Mai vừa thốt ra, Tố Tâm liền biết ảnh đế Thời Hàn Sơ tới tìm tổ tiết mục, đại khái có quan hệ với Liễu gia.
Nhưng là quan hệ gì, Tố Tâm không biết, càng thêm không biết ý của Lục Mai.
Lần trước hai gia đình gặp nhau ăn cơm, người của Liễu gia đã sớm bị Tố Tâm niêm phong trong trí nhớ của mình.
Tố Tâm gật đầu.
Lục Mai cười yếu ớt: "Vậy thì tốt, có Thời Hàn lên sóng tiết mục của con, đối sự nghiệp của con mà nói nhất định có chỗ giúp ích."
Tố Tâm cảm thấy không khí có phần mỏng manh...
Lục Mai liên tiếp ném ra hai cái mồi nhử!
Một cái... Chính là cứu Tố Cảnh Toàn!
Một cái... Chính là sự nghiệp của cô.
Sự nghiệp, Tố Tâm có thể không để ý.
Thế nhưng cứu Tố Cảnh Toàn, Tố Tâm không thể không lưu ý.
Để cho Tố Tâm suy nghĩ một chút, sau đó Lục Mai lại mở miệng: "Tố Tâm, chỉ cần con cùng với Minh Thần, lấy tư cách thân gia, ta và bác trai cũng không thể ngồi xem nhà các con gặp sự cố, đương nhiên... Cũng sẽ tôn trọng ủng hộ sự nghiệp của con."
Nếu như không phải Liễu Minh Thần yêu thích Tố Tâm như vậy, bị cô cự tuyệt sau đó nhà, cả người như là bị mất hồn, thì Lục Mai hôm nay cũng không phải đến tìm Tố Tâm nói những câu này.
Đối với Tố Tâm, bà cũng rất yêu thích, cũng không tính đến xuất thân, lại không ngại cha mẹ đẻ của Tố Tâm có tiểu sử thần kinh, mà người ta lại cự tuyệt con trai của bà.
Loại chuyện yêu đương này không thể miễn cưỡng, Lục Mai vẫn luôn biết.
Nhưng bà thật sự là không nhìn nổi dáng dấp càng ngày càng sa sút của Liễu Minh Thần, như là cả thế giới này đều sụp đổ.
Không thể không nói, lần này, Lục Mai nắm trong tay bảy phần thắng... đó chính là Tố Cảnh Toàn.
Nhìn Tố Tâm ở phía đối diện, ngũ quan cô vẫn điềm tĩnh, nhưng sắc mặt đã trắng bệch, Lục Mai không phải là không có lòng trắc ẩn.
Toàn bộ quá trình, Tố Tâm chưa mở miệng nói một câu, chỉ cảm thấy dưỡng khí mỏng manh khiến người ta không thở nổi.
Lúc Lục Mai gần đi, vỗ vỗ tay nhỏ của Tố Tâm, ngữ khí hòa ái: "Bác không bức con phải trả lời ngay bây giờ, con có thể suy nghĩ thật kỹ, nếu như nghĩ thông, có thể gọi điện thoại cho bác, cũng có thể hẹn Minh Thần ra ngoài ăn cơm hoặc xem phim, nếu con cảm thấy thoải mái, chúng ta liền định ngày làm lễ đính hôn, đương nhiên lễ đính hôn thì không thể thiếu cha của con, con nói xem có đúng hay không!"
...
Từ quán cà phê đi ra, nhìn thấy ngoài trời mưa to, Tố Tâm mới ý thức tới chính mình đã quên mang ô, từ trong quán cà phê bước ra, quấn chặt lấy áo khoác của mình, vọt vào màn mưa chạy băng qua đường.
Trong đầu Tố Tâm đều là lời nói của Lục Mai...
Có thể cứu được Tố Cảnh Toàn, nhưng cái giá phải trả cũng tương đương nhau.
p/s: Cả nhà muốn Tố Tâm đi theo ai nào??? Liễu Minh Thần hay Phó Kiến Văn. Hãy like và bỏ phiếu cho sữa để đọc chương tiếp theo nhaaa
Bàn tay nhỏ của Tố Tâm lén lút nắm chặt.
Vào lúc này, Lục Mai hết sức nhắc đến Liễu Minh Thần, ý vị của nó, Tố Tâm nghe ra được.
Biết Tố Tâm thông minh, Lục Mai nói chuyện cũng không có giấu giấu diếm diếm nữa: "Tiểu Tâm, Minh Thần nhiều năm như vậy chưa từng nói qua một lần yêu đương, liền một mực thích con, nó đối với con là thật tâm, con hẳn là nhìn ra được. Ta và bác trai chỉ có một mình Minh Thần là con, chưa từng hi vọng nó lợi hại bao nhiêu, có thể đem công ty phát triển đến nở mày nở mặt, đời này còn sống chỉ hy vọng nó có thể yên bề gia thất, sinh con đẻ cái, bình an trôi qua ngày."
Lục Mai nói những câu nói này, một bộ người mẹ dịu dàng hết mực chăm lo cho con cái, Tố Tâm có chút thay đổi sắc mặt.
Thấy Tố Tâm buông thõng con mắt, đang suy tư điều gì, Lục Mai nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, hỏi: "Ảnh đế Thời Hàn Sơ tìm các con tham gia chương trình sao!"
Lời nói của Lục Mai vừa thốt ra, Tố Tâm liền biết ảnh đế Thời Hàn Sơ tới tìm tổ tiết mục, đại khái có quan hệ với Liễu gia.
Nhưng là quan hệ gì, Tố Tâm không biết, càng thêm không biết ý của Lục Mai.
Lần trước hai gia đình gặp nhau ăn cơm, người của Liễu gia đã sớm bị Tố Tâm niêm phong trong trí nhớ của mình.
Tố Tâm gật đầu.
Lục Mai cười yếu ớt: "Vậy thì tốt, có Thời Hàn lên sóng tiết mục của con, đối sự nghiệp của con mà nói nhất định có chỗ giúp ích."
Tố Tâm cảm thấy không khí có phần mỏng manh...
Lục Mai liên tiếp ném ra hai cái mồi nhử!
Một cái... Chính là cứu Tố Cảnh Toàn!
Một cái... Chính là sự nghiệp của cô.
Sự nghiệp, Tố Tâm có thể không để ý.
Thế nhưng cứu Tố Cảnh Toàn, Tố Tâm không thể không lưu ý.
Để cho Tố Tâm suy nghĩ một chút, sau đó Lục Mai lại mở miệng: "Tố Tâm, chỉ cần con cùng với Minh Thần, lấy tư cách thân gia, ta và bác trai cũng không thể ngồi xem nhà các con gặp sự cố, đương nhiên... Cũng sẽ tôn trọng ủng hộ sự nghiệp của con."
Nếu như không phải Liễu Minh Thần yêu thích Tố Tâm như vậy, bị cô cự tuyệt sau đó nhà, cả người như là bị mất hồn, thì Lục Mai hôm nay cũng không phải đến tìm Tố Tâm nói những câu này.
Đối với Tố Tâm, bà cũng rất yêu thích, cũng không tính đến xuất thân, lại không ngại cha mẹ đẻ của Tố Tâm có tiểu sử thần kinh, mà người ta lại cự tuyệt con trai của bà.
Loại chuyện yêu đương này không thể miễn cưỡng, Lục Mai vẫn luôn biết.
Nhưng bà thật sự là không nhìn nổi dáng dấp càng ngày càng sa sút của Liễu Minh Thần, như là cả thế giới này đều sụp đổ.
Không thể không nói, lần này, Lục Mai nắm trong tay bảy phần thắng... đó chính là Tố Cảnh Toàn.
Nhìn Tố Tâm ở phía đối diện, ngũ quan cô vẫn điềm tĩnh, nhưng sắc mặt đã trắng bệch, Lục Mai không phải là không có lòng trắc ẩn.
Toàn bộ quá trình, Tố Tâm chưa mở miệng nói một câu, chỉ cảm thấy dưỡng khí mỏng manh khiến người ta không thở nổi.
Lúc Lục Mai gần đi, vỗ vỗ tay nhỏ của Tố Tâm, ngữ khí hòa ái: "Bác không bức con phải trả lời ngay bây giờ, con có thể suy nghĩ thật kỹ, nếu như nghĩ thông, có thể gọi điện thoại cho bác, cũng có thể hẹn Minh Thần ra ngoài ăn cơm hoặc xem phim, nếu con cảm thấy thoải mái, chúng ta liền định ngày làm lễ đính hôn, đương nhiên lễ đính hôn thì không thể thiếu cha của con, con nói xem có đúng hay không!"
...
Từ quán cà phê đi ra, nhìn thấy ngoài trời mưa to, Tố Tâm mới ý thức tới chính mình đã quên mang ô, từ trong quán cà phê bước ra, quấn chặt lấy áo khoác của mình, vọt vào màn mưa chạy băng qua đường.
Trong đầu Tố Tâm đều là lời nói của Lục Mai...
Có thể cứu được Tố Cảnh Toàn, nhưng cái giá phải trả cũng tương đương nhau.
p/s: Cả nhà muốn Tố Tâm đi theo ai nào??? Liễu Minh Thần hay Phó Kiến Văn. Hãy like và bỏ phiếu cho sữa để đọc chương tiếp theo nhaaa
/1500
|