"Bạch Hiểu Niên!" Tố Tâm chau mày, bị Bạch Hiểu Niên chọc cho giận đến dở khóc dở cười, trong lòng lại vẫn mơ hồ đau đớn.
Đáy mắt Bạch Hiểu Niên ửng hồng, Tố Tâm nhìn thấy rõ ràng.
Bạch Hiểu Niên đưa tay lôi kéo cánh tay của Tố Tâm, để cho Tố Tâm ngồi ở bên giường, ánh mắt ẩm ướt nhìn qua Tố Tâm mới nói, "Mình cùng Lục Tân Nam vốn là vừa gặp đã ghét nhau, lúc cha mình nằm viện, cha của Lục Tân Nam cũng nằm viện, hầu như ngày nào hai bọn mình cũng gặp nhau, mỗi ngày đều đấu khẩu nhau, nhưng cuối cùng ... vẫn là phải lòng nhau ..."
Tố Tâm không hé răng, miệng của Lục Tân Nam có bao nhiêu độc, cô biết ...
Miệng lưỡi của Bạch Hiểu Niên cũng chanh chua không kém, cô cũng biết.
Dù cho Tố Tâm đoán 1000 lần, có suy nghĩ nát óc cô cũng sẽ không nghĩ Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam lại nảy sinh tình cảm với nhau.
"Thực ra mình đem chuyện này nén ở trong lòng, cho rằng chỉ một mình mình có ý với anh ta, không nghĩ tới Lục Tân Nam cũng giống như mình ... anh ta cũng có ý với mình, cho nên hai đứa mình cá mè một lứa, ăn nằm với nhau rồi."
Tố Tâm: "..."
Lời nói của Bạch Hiểu Niên lúc này rất êm tai, cô kể chuyện này với Tố Tâm, rốt cuộc là muốn Tố Tâm cười, hay vẫn là khiến cho Tố Tâm đau lòng ...
"Ngày hôm qua cậu được đưa vào bệnh viện, âm đạo bị tổn thương, màng trong bị xé rách, lại là té lầu, thực sự mình rất lo lắng ..." con mắt trong trẻo của Tố Tâm nhìn qua Bạch Hiểu Niên, "Hiểu Niên, nếu quả thật có chuyện gì, mình không hy vọng cậu ủy khuất mà phải giở vờ với mình."
Nhắc tới cái này, mặt cùng cổ của Bạch Hiểu Niên đều đỏ lên, nhẫn nhịn cảm giác xấu hổ mãnh liệt, nhỏ giọng, một bộ xấu hổ mở miệng, nhưng lại khó nói: "Mình cùng Lục Tân Nam đều là lần đầu tiên ... Tên khốn kia tựa như điên vậy, vừa bắt đầu không tìm được, sau đó chính là liều mạng đâm, đau đến mức mình đều tuyệt vọng!"
Tố Tâm: "..."
"Bạch Hiểu Niên, câu trả lời của cậu chính là nghiêm túc sao ! Không phải trêu chọc mình đấy chứ !"
Bạch Hiểu Niên trợn to mắt: "Mình có thể dùng loại chuyện này trêu chọc cậu sao ! Này nếu không phải cậu thì đánh chết mình cũng không nói!"
Bạch Hiểu Niên cảm thấy bản thân chưa từng có chật vật qua như vậy bao giờ, Lục Tân Nam không có kinh nghiệm, nhưng cô cũng chỉ có tri thức lí luận phong phú, nhưng tên khốn kia lại không nghe cô, chưa có màn dạo đầu nào đã kéo dây lưng ra xông vào trong, nhất định phải lập tức đem Bạch Hiểu Niên chiếm thành của mình, còn chưa tiến vào đã đụng Bạch Hiểu Niên thiếu một chút đau ngất đi, còn oán giận chỗ đó của Bạch Hiểu Niên nhỏ ...
Lúc đó Bạch Hiểu Niên rất muốn chửi thề!
Sau đó, Lục Tân Nam thậm chí đều vẫn không có tiến vào, bởi vì anh ta cũng không biết, cuối cùng đem Bạch Hiểu Niên cùng bản thân làm cho chật vật lên xuống.
Đến bây giờ Bạch Hiểu Niên cũng không muốn nhớ lại hồi ức đáng sợ đó ...
Đáy mắt Bạch Hiểu Niên ửng hồng, Tố Tâm nhìn thấy rõ ràng.
Bạch Hiểu Niên đưa tay lôi kéo cánh tay của Tố Tâm, để cho Tố Tâm ngồi ở bên giường, ánh mắt ẩm ướt nhìn qua Tố Tâm mới nói, "Mình cùng Lục Tân Nam vốn là vừa gặp đã ghét nhau, lúc cha mình nằm viện, cha của Lục Tân Nam cũng nằm viện, hầu như ngày nào hai bọn mình cũng gặp nhau, mỗi ngày đều đấu khẩu nhau, nhưng cuối cùng ... vẫn là phải lòng nhau ..."
Tố Tâm không hé răng, miệng của Lục Tân Nam có bao nhiêu độc, cô biết ...
Miệng lưỡi của Bạch Hiểu Niên cũng chanh chua không kém, cô cũng biết.
Dù cho Tố Tâm đoán 1000 lần, có suy nghĩ nát óc cô cũng sẽ không nghĩ Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam lại nảy sinh tình cảm với nhau.
"Thực ra mình đem chuyện này nén ở trong lòng, cho rằng chỉ một mình mình có ý với anh ta, không nghĩ tới Lục Tân Nam cũng giống như mình ... anh ta cũng có ý với mình, cho nên hai đứa mình cá mè một lứa, ăn nằm với nhau rồi."
Tố Tâm: "..."
Lời nói của Bạch Hiểu Niên lúc này rất êm tai, cô kể chuyện này với Tố Tâm, rốt cuộc là muốn Tố Tâm cười, hay vẫn là khiến cho Tố Tâm đau lòng ...
"Ngày hôm qua cậu được đưa vào bệnh viện, âm đạo bị tổn thương, màng trong bị xé rách, lại là té lầu, thực sự mình rất lo lắng ..." con mắt trong trẻo của Tố Tâm nhìn qua Bạch Hiểu Niên, "Hiểu Niên, nếu quả thật có chuyện gì, mình không hy vọng cậu ủy khuất mà phải giở vờ với mình."
Nhắc tới cái này, mặt cùng cổ của Bạch Hiểu Niên đều đỏ lên, nhẫn nhịn cảm giác xấu hổ mãnh liệt, nhỏ giọng, một bộ xấu hổ mở miệng, nhưng lại khó nói: "Mình cùng Lục Tân Nam đều là lần đầu tiên ... Tên khốn kia tựa như điên vậy, vừa bắt đầu không tìm được, sau đó chính là liều mạng đâm, đau đến mức mình đều tuyệt vọng!"
Tố Tâm: "..."
"Bạch Hiểu Niên, câu trả lời của cậu chính là nghiêm túc sao ! Không phải trêu chọc mình đấy chứ !"
Bạch Hiểu Niên trợn to mắt: "Mình có thể dùng loại chuyện này trêu chọc cậu sao ! Này nếu không phải cậu thì đánh chết mình cũng không nói!"
Bạch Hiểu Niên cảm thấy bản thân chưa từng có chật vật qua như vậy bao giờ, Lục Tân Nam không có kinh nghiệm, nhưng cô cũng chỉ có tri thức lí luận phong phú, nhưng tên khốn kia lại không nghe cô, chưa có màn dạo đầu nào đã kéo dây lưng ra xông vào trong, nhất định phải lập tức đem Bạch Hiểu Niên chiếm thành của mình, còn chưa tiến vào đã đụng Bạch Hiểu Niên thiếu một chút đau ngất đi, còn oán giận chỗ đó của Bạch Hiểu Niên nhỏ ...
Lúc đó Bạch Hiểu Niên rất muốn chửi thề!
Sau đó, Lục Tân Nam thậm chí đều vẫn không có tiến vào, bởi vì anh ta cũng không biết, cuối cùng đem Bạch Hiểu Niên cùng bản thân làm cho chật vật lên xuống.
Đến bây giờ Bạch Hiểu Niên cũng không muốn nhớ lại hồi ức đáng sợ đó ...
/1500
|