"Giám đốc, đây là chuyện gì xảy ra vậy! đứa nhỏ này phải lập tức lên sân khấu.. người chế tác đem mũ lưỡi trai ở trên đầu của mình bỏ xuống, nói một câu.
Tin tức lúc sáng sớm hôm nay Sở Tầm đã xem qua, lại nhận được điện thoại của thư kí Tống bảo Sở Tầm hỗ trợ tước tư cách dự thi của Phó Thiên Tứ, thư ký Tống là người bên cạnh Phó Thanh Tuyền tự mình gọi điện thoại đến, thêm vào nghe nói Phó Thanh Tuyền bởi vì chuyện này mà phải nhập viện, cho nên Sở Tầm không thể nào không đồng ý!
Sở Tầm dồn nén căm tức, ngũ quan lộ ra vẻ nghiêm túc, giọng nói không khỏi ác liệt: "Đứa nhỏ này không đủ mười tám tuổi, ai cho phép đứa nhỏ này tham gia!"
Lão Vương sững sờ, vội nói: "Không đủ mười tám tuổi đều có người giám hộ ký tên, đồng thời cũng đã liên hệ người giám hộ xác nhận rồi mới cho phép tham gia!"
"Sở Tầm, cô là một cái lão Yêu Bà! Cô thật đáng ghét! Không trách Phó Kiến Văn chướng mắt cô, không thèm cô! Người đã xấu xí đầu óc cũng không tốt! Cô cho rằng cô nghe lời lão già kia thì Phó Kiến Văn sẽ vui vẻ sao! tình huống của Phó gia cô đều không biết... rồi cô sẽ hối hận! Làm theo lời lão già kia thì Phó Kiến Văn nhất định sẽ chán ghét cô! Cô đúng là một người ngu ngốc!"
Sở Tầm bị mắng mặt lúc trắng lúc xanh.
Lão Vương nghe ra trong này có nội tình! Ông ta theo bản năng liếc mắt nhìn về phía phụ tá của mình.
Chẳng lẽ, giám đốc Sở Tầm cùng Tố Tâm là tình địch!
"Đem chân của nó kéo ra khỏi khung cửa cho tôi!" ngực Sở Tầm ngực phập phồng kịch liệt, chỉ vào lão Vương.
Lão Vương do dự một chút.
"Sở Tầm, cô đời này cũng đừng nghĩ đến cùng với Phó Kiến Văn, lớn lên đã xấu xí! Tâm địa cũng xấu xí! Đúng là một người xấu cả người xấu cả nết! Cô quả thực là não tàn! Không đúng, nói cô não tàn còn xúc phạm não tàn! Có phải thời điểm mẹ cô sinh cô ra không may làm mất não của cô rồi không! Người vừa không có não vừa xấu xí làm sao xứng với Phó Kiến Văn! Ngu ngốc! Đại ngu Ngốc!"
"Thất thần làm gì!" Sở Tầm nghe không vô, tức giận nhìn về hướng lão Vương ra hiệu, khí thế lãnh túc bức người.
Lão Vương bận bịu mở miệng nói: "Giám đốc Sở, hiện tại đứa trẻ này chính là linh hồn của tiết mục! Hiện tại đột nhiên tước quyền dự thi thi của đứa nhỏ này, nhất định sẽ có càng nhiều phóng viên chặn ở cửa, với lại cũng sẽ không ngăn nổi lời bàn tán dị nghị"
Bài hát {{ tối ở sân trường }} của Phó Thiên Tứ, có thể nói, trong một đêm đã thịnh hành toàn quốc!
"Hiện tại đứa trẻ này đang rất hot, mọi người đều đang đồn đại đứa nhỏ này là do Tố Tâm giúp đỡ đi cửa sau... Vừa xảy ra việc này, đột nhiên hiện tại lại không cho đứa nhỏ này dự thi, sợ là khán giả sẽ mắng chết tiết mục này rồi, không biết còn thật sự cho rằng tiết mục của chúng ta còn có giao dịch ngầm thật, đây không phải là cách làm có lợi cho chúng ta!"
Lão Vương lớn hơn so với Sở Tầm hơn hai mươi tuổi, là người có tiếng nói ở trong đài truyền hình, tuy rằng Sở Tầm chính là giám đốc, lời nói này Sở Tầm đúng là không thể không nghe.
Tin tức lúc sáng sớm hôm nay Sở Tầm đã xem qua, lại nhận được điện thoại của thư kí Tống bảo Sở Tầm hỗ trợ tước tư cách dự thi của Phó Thiên Tứ, thư ký Tống là người bên cạnh Phó Thanh Tuyền tự mình gọi điện thoại đến, thêm vào nghe nói Phó Thanh Tuyền bởi vì chuyện này mà phải nhập viện, cho nên Sở Tầm không thể nào không đồng ý!
Sở Tầm dồn nén căm tức, ngũ quan lộ ra vẻ nghiêm túc, giọng nói không khỏi ác liệt: "Đứa nhỏ này không đủ mười tám tuổi, ai cho phép đứa nhỏ này tham gia!"
Lão Vương sững sờ, vội nói: "Không đủ mười tám tuổi đều có người giám hộ ký tên, đồng thời cũng đã liên hệ người giám hộ xác nhận rồi mới cho phép tham gia!"
"Sở Tầm, cô là một cái lão Yêu Bà! Cô thật đáng ghét! Không trách Phó Kiến Văn chướng mắt cô, không thèm cô! Người đã xấu xí đầu óc cũng không tốt! Cô cho rằng cô nghe lời lão già kia thì Phó Kiến Văn sẽ vui vẻ sao! tình huống của Phó gia cô đều không biết... rồi cô sẽ hối hận! Làm theo lời lão già kia thì Phó Kiến Văn nhất định sẽ chán ghét cô! Cô đúng là một người ngu ngốc!"
Sở Tầm bị mắng mặt lúc trắng lúc xanh.
Lão Vương nghe ra trong này có nội tình! Ông ta theo bản năng liếc mắt nhìn về phía phụ tá của mình.
Chẳng lẽ, giám đốc Sở Tầm cùng Tố Tâm là tình địch!
"Đem chân của nó kéo ra khỏi khung cửa cho tôi!" ngực Sở Tầm ngực phập phồng kịch liệt, chỉ vào lão Vương.
Lão Vương do dự một chút.
"Sở Tầm, cô đời này cũng đừng nghĩ đến cùng với Phó Kiến Văn, lớn lên đã xấu xí! Tâm địa cũng xấu xí! Đúng là một người xấu cả người xấu cả nết! Cô quả thực là não tàn! Không đúng, nói cô não tàn còn xúc phạm não tàn! Có phải thời điểm mẹ cô sinh cô ra không may làm mất não của cô rồi không! Người vừa không có não vừa xấu xí làm sao xứng với Phó Kiến Văn! Ngu ngốc! Đại ngu Ngốc!"
"Thất thần làm gì!" Sở Tầm nghe không vô, tức giận nhìn về hướng lão Vương ra hiệu, khí thế lãnh túc bức người.
Lão Vương bận bịu mở miệng nói: "Giám đốc Sở, hiện tại đứa trẻ này chính là linh hồn của tiết mục! Hiện tại đột nhiên tước quyền dự thi thi của đứa nhỏ này, nhất định sẽ có càng nhiều phóng viên chặn ở cửa, với lại cũng sẽ không ngăn nổi lời bàn tán dị nghị"
Bài hát {{ tối ở sân trường }} của Phó Thiên Tứ, có thể nói, trong một đêm đã thịnh hành toàn quốc!
"Hiện tại đứa trẻ này đang rất hot, mọi người đều đang đồn đại đứa nhỏ này là do Tố Tâm giúp đỡ đi cửa sau... Vừa xảy ra việc này, đột nhiên hiện tại lại không cho đứa nhỏ này dự thi, sợ là khán giả sẽ mắng chết tiết mục này rồi, không biết còn thật sự cho rằng tiết mục của chúng ta còn có giao dịch ngầm thật, đây không phải là cách làm có lợi cho chúng ta!"
Lão Vương lớn hơn so với Sở Tầm hơn hai mươi tuổi, là người có tiếng nói ở trong đài truyền hình, tuy rằng Sở Tầm chính là giám đốc, lời nói này Sở Tầm đúng là không thể không nghe.
/1500
|