Phó Kiến Văn cúp điện thoại.
Xe con chậm rãi khởi động.
Phó Kiến Văn dập thuốc lá trong tay, quay vào trong xe ngồi, nhắm mắt nghỉ ngơi.
...
Sáng sớm, Tố Tâm quay trực tiếp xong, đang ở phòng hóa trang tháo trang sức, trợ lý Dương Vũ Trạch đến thông cho Tố Tâm, nói cô trước tiên không cần đi... Buổi trưa có một bữa tiệc, phó tổng giám đốc đài truyền hình muốn Tổng giám chế Hạ mang theo cô đi cùng.
"Là nhà tài trợ chỉ điểm cô đi, và Phó tổng giám đốc đài truyền hình cũng muốn cô tới, giám chế Hạ để cho tôi tới nhắc nhở cô một chút, cho cô đối với bữa tiệc buổi trưa hôm nay có chuẩn bị một chút."
Tố Tâm nắm chặt trang sức trong tay, nói với Dương Vũ Trạch: "Thay tôi cảm ơn giám chế Hạ!"
Loại cục diện này Tố Tâm trong lòng là có chuẩn bị, xảy ra loại sự tình này, cô vẫn là khó tránh khỏi hoảng hốt.
Nếu như nói, nếu là nhà tài trợ chỉ điểm để cô đi, ý vị của nó không cần nói cũng biết.
Còn nếu như là phó tổng giám đốc đài truyền hình chỉ điểm cô tham gia bữa tiệc này, chỉ sợ là muốn thay cháu ngoại của ông ta trút giận,... bữa tiệc buổi trưa hôm nay, phải đối mặt với nhà tài trợ, sợ là khó chơi.
Bất kể như thế nào, giám chế Hạ có thể bảo người ta đến nhắc nhở chính mình, đã rất khó có được.
Đối mặt với loại chuyện này, Tố Tâm không phải là không có biện pháp thoát thân, cô đối với hoa hồng bị dị ứng, trong túi xách của cô có phấn hoa hồng, chỉ cần điều chỉnh số lượng bôi lên da, có thể bị dị ứng không cần tới bữa tiệc cũng có thể thông cảm được.
Nhưng trong lòng Tố Tâm rõ ràng, chiêu này không thể thường xuyên dùng, bằng không sẽ mất đi công dụng.
Tốt là bữa tiệc hôm nay là buổi trưa chứ không phải là buổi tối.
Tố Tâm tẩy trang, ở bên trong phòng hóa trang híp mắt một hồi.
Lúc giám chế Hạ tới gọi, thấy Tố Tâm ăn mặc hết sức bình thường, áo sơ mi cổ V cùng quần đen, dưới chân đi một đôi giày bệt. Không trang điểm, tóc dài buộc lên thành một cái đuôi ngựa, không có bởi vì đi tham gia tiệc của nhà tài trợ mà ăn mặc gợi cảm sặc sỡ.
Hạ Linh trong lòng đối với Tố Tâm càng ngày càng có hảo cảm.
Tố Tâm cô gái này xác thực thông minh... Cũng an tâm, không nghĩ đi đường tắt.
"Nghe nói lần này nhà tài trợ là từ nước ngoài trở về, tuổi không lớn lắm, bởi vì trước đây ở nước ngoài phát triển, cho nên không thể đoán được tính cách, một lúc nữa ở bữa tiệc linh hoạt một chút, tôi biết cô có chút khôn vặt, nhưng đùa nghịch khôn vặt đắc tội nhà tài trợ là không tốt..."
Tố Tâm mới vừa đi theo Hạ Linh tiến vào thang máy, liền nghe bà nói một câu như vậy.
Hạ Linh trong lời nói nói cô khôn vặt, đại khái là chỉ ngày hôm cô đã làm mất mặt Thẩm Vi Vi.
Hạ Linh đè nút thang máy xuống lầu hai, nói tiếp: "Cô là lần đầu tiên cùng nhà tài trợ ăn cơm, tửu lượng của bản thân như nào tự rõ ràng, đừng anh hùng rơm, bằng không bị người ta chiếm tiện nghi, đừng trách tôi không nhắc nhở cô..."
Tố Tâm gật đầu: "Tôi biết rồi chị Hạ, cảm ơn."
Cô không phải là người không biết điều, chị Hạ mặc dù bên ngoài lạnh nhạt, nói chuyện cũng không ôn hòa, nhưng hảo ý trong lời nói cô có thể nghe ra được.
Cô nắm chặt túi sách của mình, đã quyết định hôm nay nói mình bị dị ứng bia rượu.
Tố Tâm biết, mặc dù là như vậy, lãnh đạo cao cao tại thượng cùng nhà tài trợ... Đều là đàn ông, thói hư tật xấu vô số, vẫn là ép cô uống rượu, cảnh tượng như vậy cô không phải là chưa từng nghe nói.
Chị Hạ nói rất đúng, đây là lần đầu tiên cô cùng nhà tài trợ ăn cơm, nếu như gây ra sự việc dị ứng bia rượu, sợ là về sau những này bữa tiệc kiểu này cô sẽ tránh được không ít.
Trong lòng có dự định, Tố Tâm cũng có niềm tin hơn nhiều.
Phó tổng đài truyền hình đặt phòng ăn ở Mãn lầu uyển.
Mãn lầu uyển ở thành phố A đã có hơn 100 năm lịch sử, có thể tính là toà kiến trúc cổ, tọa lạc tại trung tâm thành phố A.
Xe con chậm rãi khởi động.
Phó Kiến Văn dập thuốc lá trong tay, quay vào trong xe ngồi, nhắm mắt nghỉ ngơi.
...
Sáng sớm, Tố Tâm quay trực tiếp xong, đang ở phòng hóa trang tháo trang sức, trợ lý Dương Vũ Trạch đến thông cho Tố Tâm, nói cô trước tiên không cần đi... Buổi trưa có một bữa tiệc, phó tổng giám đốc đài truyền hình muốn Tổng giám chế Hạ mang theo cô đi cùng.
"Là nhà tài trợ chỉ điểm cô đi, và Phó tổng giám đốc đài truyền hình cũng muốn cô tới, giám chế Hạ để cho tôi tới nhắc nhở cô một chút, cho cô đối với bữa tiệc buổi trưa hôm nay có chuẩn bị một chút."
Tố Tâm nắm chặt trang sức trong tay, nói với Dương Vũ Trạch: "Thay tôi cảm ơn giám chế Hạ!"
Loại cục diện này Tố Tâm trong lòng là có chuẩn bị, xảy ra loại sự tình này, cô vẫn là khó tránh khỏi hoảng hốt.
Nếu như nói, nếu là nhà tài trợ chỉ điểm để cô đi, ý vị của nó không cần nói cũng biết.
Còn nếu như là phó tổng giám đốc đài truyền hình chỉ điểm cô tham gia bữa tiệc này, chỉ sợ là muốn thay cháu ngoại của ông ta trút giận,... bữa tiệc buổi trưa hôm nay, phải đối mặt với nhà tài trợ, sợ là khó chơi.
Bất kể như thế nào, giám chế Hạ có thể bảo người ta đến nhắc nhở chính mình, đã rất khó có được.
Đối mặt với loại chuyện này, Tố Tâm không phải là không có biện pháp thoát thân, cô đối với hoa hồng bị dị ứng, trong túi xách của cô có phấn hoa hồng, chỉ cần điều chỉnh số lượng bôi lên da, có thể bị dị ứng không cần tới bữa tiệc cũng có thể thông cảm được.
Nhưng trong lòng Tố Tâm rõ ràng, chiêu này không thể thường xuyên dùng, bằng không sẽ mất đi công dụng.
Tốt là bữa tiệc hôm nay là buổi trưa chứ không phải là buổi tối.
Tố Tâm tẩy trang, ở bên trong phòng hóa trang híp mắt một hồi.
Lúc giám chế Hạ tới gọi, thấy Tố Tâm ăn mặc hết sức bình thường, áo sơ mi cổ V cùng quần đen, dưới chân đi một đôi giày bệt. Không trang điểm, tóc dài buộc lên thành một cái đuôi ngựa, không có bởi vì đi tham gia tiệc của nhà tài trợ mà ăn mặc gợi cảm sặc sỡ.
Hạ Linh trong lòng đối với Tố Tâm càng ngày càng có hảo cảm.
Tố Tâm cô gái này xác thực thông minh... Cũng an tâm, không nghĩ đi đường tắt.
"Nghe nói lần này nhà tài trợ là từ nước ngoài trở về, tuổi không lớn lắm, bởi vì trước đây ở nước ngoài phát triển, cho nên không thể đoán được tính cách, một lúc nữa ở bữa tiệc linh hoạt một chút, tôi biết cô có chút khôn vặt, nhưng đùa nghịch khôn vặt đắc tội nhà tài trợ là không tốt..."
Tố Tâm mới vừa đi theo Hạ Linh tiến vào thang máy, liền nghe bà nói một câu như vậy.
Hạ Linh trong lời nói nói cô khôn vặt, đại khái là chỉ ngày hôm cô đã làm mất mặt Thẩm Vi Vi.
Hạ Linh đè nút thang máy xuống lầu hai, nói tiếp: "Cô là lần đầu tiên cùng nhà tài trợ ăn cơm, tửu lượng của bản thân như nào tự rõ ràng, đừng anh hùng rơm, bằng không bị người ta chiếm tiện nghi, đừng trách tôi không nhắc nhở cô..."
Tố Tâm gật đầu: "Tôi biết rồi chị Hạ, cảm ơn."
Cô không phải là người không biết điều, chị Hạ mặc dù bên ngoài lạnh nhạt, nói chuyện cũng không ôn hòa, nhưng hảo ý trong lời nói cô có thể nghe ra được.
Cô nắm chặt túi sách của mình, đã quyết định hôm nay nói mình bị dị ứng bia rượu.
Tố Tâm biết, mặc dù là như vậy, lãnh đạo cao cao tại thượng cùng nhà tài trợ... Đều là đàn ông, thói hư tật xấu vô số, vẫn là ép cô uống rượu, cảnh tượng như vậy cô không phải là chưa từng nghe nói.
Chị Hạ nói rất đúng, đây là lần đầu tiên cô cùng nhà tài trợ ăn cơm, nếu như gây ra sự việc dị ứng bia rượu, sợ là về sau những này bữa tiệc kiểu này cô sẽ tránh được không ít.
Trong lòng có dự định, Tố Tâm cũng có niềm tin hơn nhiều.
Phó tổng đài truyền hình đặt phòng ăn ở Mãn lầu uyển.
Mãn lầu uyển ở thành phố A đã có hơn 100 năm lịch sử, có thể tính là toà kiến trúc cổ, tọa lạc tại trung tâm thành phố A.
/1500
|