Bên tai Tố Tâm nóng lên, Phó Kiến Văn sao lại có thể không đỏ mặt mà chọc người ở mọi thời điểm như vậy.
Hơn nữa, có thể nói ra mấy lời ân ái thuận mồm như vậy!
Quả thực vài phút đồng hồ khiến người ta tim đập nhanh hơn...
Nhìn xem khuôn mặt nhỏ của Tố Tâm đã đỏ bừng, bước chân của Phó Kiến Văn dừng lại, cúi thấp hơn một chút, môi mỏng dán vào tai Tố Tâm, tiếng nói ma mị vang lên: "Tất cả đều... Dùng ở trên giường!"
Gương mặt của Tố Tâm hồng thấu trong nháy mắt, nhìn Phó Kiến Văn đang nở nụ cười mời ám, Tố Tâm cắn môi dưới, dùng sức nắm lấy bàn tay lớn của Phó Kiến Văn: "Phó tổng, anh có biết anh nói như vậy, rất dễ dàng khiến người khác..."
Nửa ngày không thấy Tố Tâm nói tiếp, Phó Kiến Văn hỏi: "Khiến người khác làm sao!"
Tố Tâm đến gần Phó Kiến Văn hơn một ít, cô giảm thấp âm lượng xuống nói: "Rất dễ dàng khiến em ham muốn! Sau đó thô bạo mạnh mẽ ăn anh!"
Lời này là tự Tố Tâm nói ra, nhưng lời nói đến đâu, gương mặt cũng đỏ rần tới đó.
Phó Kiến Văn màu mắt thâm trầm, mặt mày khắc sâu chính là khiến người ta run sợ nhưng cũng rất mê hoặc, phảng phất sâu không thấy đáy, hầu kết anh nhẹ nhàng nhún, bụng dưới khó tránh khỏi toả nhiệt, lý trí dần dần cũng bị đánh tan.
Cánh tay của Phó Kiến Văn nhanh chóng ôm lấy eo nhỏ của Tố Tâm, đem người ôm vào trong lồng ngực, cúi đầu nhìn người vợ đẹp như tiểu yêu tinh trước mắt,
Khí tức nam tính khỏe mạnh, cường thế chiếm lĩnh toàn bộ hô hấp trong tim phổi của Tố Tâm, khiến cho nhịp tim của Tố Tâm đập nhanh hơn, trong lòng cũng khẽ chảy một tầng mồ hôi.
Nhìn qua gương mặt anh tuấn góc cạnh của Phó Kiến Văb, màu mắt của Tố Tâm đều mang ý xuân dạt dào.
Phó Kiến Văn khàn khàn mở miệng nói: "Phó phu nhân có biết nói với một người đàn ông một câu như vậy, rất dễ dàng bị thảo ngất ở trên giường không!"
Hơn nữa, có thể nói ra mấy lời ân ái thuận mồm như vậy!
Quả thực vài phút đồng hồ khiến người ta tim đập nhanh hơn...
Nhìn xem khuôn mặt nhỏ của Tố Tâm đã đỏ bừng, bước chân của Phó Kiến Văn dừng lại, cúi thấp hơn một chút, môi mỏng dán vào tai Tố Tâm, tiếng nói ma mị vang lên: "Tất cả đều... Dùng ở trên giường!"
Gương mặt của Tố Tâm hồng thấu trong nháy mắt, nhìn Phó Kiến Văn đang nở nụ cười mời ám, Tố Tâm cắn môi dưới, dùng sức nắm lấy bàn tay lớn của Phó Kiến Văn: "Phó tổng, anh có biết anh nói như vậy, rất dễ dàng khiến người khác..."
Nửa ngày không thấy Tố Tâm nói tiếp, Phó Kiến Văn hỏi: "Khiến người khác làm sao!"
Tố Tâm đến gần Phó Kiến Văn hơn một ít, cô giảm thấp âm lượng xuống nói: "Rất dễ dàng khiến em ham muốn! Sau đó thô bạo mạnh mẽ ăn anh!"
Lời này là tự Tố Tâm nói ra, nhưng lời nói đến đâu, gương mặt cũng đỏ rần tới đó.
Phó Kiến Văn màu mắt thâm trầm, mặt mày khắc sâu chính là khiến người ta run sợ nhưng cũng rất mê hoặc, phảng phất sâu không thấy đáy, hầu kết anh nhẹ nhàng nhún, bụng dưới khó tránh khỏi toả nhiệt, lý trí dần dần cũng bị đánh tan.
Cánh tay của Phó Kiến Văn nhanh chóng ôm lấy eo nhỏ của Tố Tâm, đem người ôm vào trong lồng ngực, cúi đầu nhìn người vợ đẹp như tiểu yêu tinh trước mắt,
Khí tức nam tính khỏe mạnh, cường thế chiếm lĩnh toàn bộ hô hấp trong tim phổi của Tố Tâm, khiến cho nhịp tim của Tố Tâm đập nhanh hơn, trong lòng cũng khẽ chảy một tầng mồ hôi.
Nhìn qua gương mặt anh tuấn góc cạnh của Phó Kiến Văb, màu mắt của Tố Tâm đều mang ý xuân dạt dào.
Phó Kiến Văn khàn khàn mở miệng nói: "Phó phu nhân có biết nói với một người đàn ông một câu như vậy, rất dễ dàng bị thảo ngất ở trên giường không!"
/1500
|