Lúc trước cái quảng cáo này chính là Phương Ngôn tiếp nhận thay Tố Tâm, hiện tại lại biến thành như vậy, trên mặt Phương Ngôn cũng khó nhìn!
Phương Ngôn đưa ra chủ ý quyết định phải nâng Tố Tâm đỏ đến phát tím, hung hăng đem một bạt tai này trả lại cho công ty A&G...
"Lời chị nói, mọi việc ở phòng làm việc chị làm chủ là được rồi, em tin chị!" Tố Tâm chân thành nói, cũng không phải qua loa hoặc là hư tình giả ý, Phương Ngôn nghe hiểu được.
Được Tố Tâm chọc cho cười cười, Phương Ngôn hỏi: "Em tin tưởng chị như vậy! Không sợ chị bán đứng em!"
Giọng nói của Tố Tâm ung dung: "Em biết em nói chị sẽ không tin, nhưng ngoại trừ tin tưởng nhân phẩm của chị ra, chí hướng của chị em biết rất rõ ràng, chí hướng của em chị cũng vậy, cho nên chúng coi như là thành toàn lẫn nhau, ngoài hợp tác ra, chúng ta còn là bạn bè..."
Phương Ngôn thưởng thức sự thẳng thắn của Tố Tâm, buông con mắt xuống, tiếng nói cũng trở nên kiên định: "Chỉ cần em tin chị, chị sẽ không phụ lòng em!"
Cúp điện thoại với Phương Ngôn xong, Tố Tâm nhìn xuống lịch trình ngày mai tham gia tuyên truyền cho {{ hàng ma truyền kì }}...
Tâm lý Tố Tâm đã nắm chắc, nhân vật chính ngày mai không phải cô mà là Tô Mạn Mạn, cho nên cô chỉ cần phải làm tốt một cái nền là được rồi, không cần biểu hiện quá xuất sắc.
Nghe được tiếng chìa khoá mở cửa vang lên, Tố Tâm đem Laptop từ trên đùi dời đi, mang dép, còn chưa đứng dậy liền thấy Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào.
Khoé môi Tố Tâm không tự chủ vung lên ý cười, khom lưng cầm cái chén ở trong tay đặt ở trên khay trà, chạy chậm về hướng của Phó Kiến Văn đang đứng...
Một tay Phó Kiến Văn đang vịn lấy tủ giày để đổi giày, thấy Tố Tâm đang chạy tới anh vội vã giang hai tay ra, một cái chân còn lại của anh vẫn còn chưa có bỏ vào trong dép lê, cả người đã bị Tố Tâm nhào đến phải lui về phía sau một bước.
Chỉ là một ngày không gặp, Tố Tâm liền không nhẫn nại được muốn Phó Kiến Văn, đặc biệt nhớ.
Trên người Phó Kiến Văn còn dính khí lạnh từ bên ngoài mang về, anh nhịn xuống bàn tay lớn muốn chui vào trong áo của Tố Tâm, mà chỉ ôm eo cô cách một lớp quần áo.
Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Tố Tâm...
"Đói bụng quá, đồ ăn đã chuẩn bị xong chưa!"
Phương Ngôn đưa ra chủ ý quyết định phải nâng Tố Tâm đỏ đến phát tím, hung hăng đem một bạt tai này trả lại cho công ty A&G...
"Lời chị nói, mọi việc ở phòng làm việc chị làm chủ là được rồi, em tin chị!" Tố Tâm chân thành nói, cũng không phải qua loa hoặc là hư tình giả ý, Phương Ngôn nghe hiểu được.
Được Tố Tâm chọc cho cười cười, Phương Ngôn hỏi: "Em tin tưởng chị như vậy! Không sợ chị bán đứng em!"
Giọng nói của Tố Tâm ung dung: "Em biết em nói chị sẽ không tin, nhưng ngoại trừ tin tưởng nhân phẩm của chị ra, chí hướng của chị em biết rất rõ ràng, chí hướng của em chị cũng vậy, cho nên chúng coi như là thành toàn lẫn nhau, ngoài hợp tác ra, chúng ta còn là bạn bè..."
Phương Ngôn thưởng thức sự thẳng thắn của Tố Tâm, buông con mắt xuống, tiếng nói cũng trở nên kiên định: "Chỉ cần em tin chị, chị sẽ không phụ lòng em!"
Cúp điện thoại với Phương Ngôn xong, Tố Tâm nhìn xuống lịch trình ngày mai tham gia tuyên truyền cho {{ hàng ma truyền kì }}...
Tâm lý Tố Tâm đã nắm chắc, nhân vật chính ngày mai không phải cô mà là Tô Mạn Mạn, cho nên cô chỉ cần phải làm tốt một cái nền là được rồi, không cần biểu hiện quá xuất sắc.
Nghe được tiếng chìa khoá mở cửa vang lên, Tố Tâm đem Laptop từ trên đùi dời đi, mang dép, còn chưa đứng dậy liền thấy Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào.
Khoé môi Tố Tâm không tự chủ vung lên ý cười, khom lưng cầm cái chén ở trong tay đặt ở trên khay trà, chạy chậm về hướng của Phó Kiến Văn đang đứng...
Một tay Phó Kiến Văn đang vịn lấy tủ giày để đổi giày, thấy Tố Tâm đang chạy tới anh vội vã giang hai tay ra, một cái chân còn lại của anh vẫn còn chưa có bỏ vào trong dép lê, cả người đã bị Tố Tâm nhào đến phải lui về phía sau một bước.
Chỉ là một ngày không gặp, Tố Tâm liền không nhẫn nại được muốn Phó Kiến Văn, đặc biệt nhớ.
Trên người Phó Kiến Văn còn dính khí lạnh từ bên ngoài mang về, anh nhịn xuống bàn tay lớn muốn chui vào trong áo của Tố Tâm, mà chỉ ôm eo cô cách một lớp quần áo.
Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Tố Tâm...
"Đói bụng quá, đồ ăn đã chuẩn bị xong chưa!"
/1500
|