Lửng (thị) Mật
Phó Cảnh Ngộ nói: "Biết rồi."
Biểu tình của anh có chút lạnh lùng, nhìn ra được chuyện này lamf cho anh rất không vui.
Anh trước kia là quân nhân, mặc dù lãnh cảm nhưng không lãnh huyết.
Giúp Triệu Gia Kỳ là vì mặt mũi của ông Triệu, nhưng dù như vậy mà bản thân mình bị cuốn vào, lại làm cho anh rất chán ghét.
Tưởng Sâm nói: "Tin tức trên mạng tôi sẽ xử lý, sẽ không có vấn đề lớn lao gì, anh cứ làm thế nào để dỗ dành vợ là được rồi!"
Sau khi Phó Cảnh Ngộ trở về, có dự định tổ chức hôn lễ lần nữa với Diệp Phồn Tinh, nếu mà chọc cho Diệp Phồn Tinh mất hứng, cô dâu chạy mất thì đúng là làm ơn mà rước nợ vào người.
Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, cô gần đây chuẩn bị có bài kiểm tra, đang học thuộc lòng, Phó Cảnh Ngộ đi vào, nhìn Diệp Phồn Tinh, không làm ồn cô.
Một lát sau, anh từ trong phòng tắm đi ra, " Phồn Tinh, đi tắm trước đi đã."
Diệp Phồn Tinh nhìn ạn một cái, gật đầu, "Ừm."
Cô gấp sách vở lại rồi mới đi vào phòng tắm, phát hiện anh đã pha nước sẵn cho mình.
Diệp Phồn Tinh đứng ở trước gương, cởi quần áo, Diệp Phồn Tinh cởi đến Áo thun bó sát thì Phó Cảnh Ngộ đi vào,anh hỏi cô, " Có muốn gội đầu không, để anh giúp em?"
Tóc Diệp Phồn Tinh rất dài, lúc nào cũng chỉ muốn đi cắt, bởi vì mỗi lúc đi tắm gội đều rất tốn thời gian.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, nói: " Cũng được."
Phó Cảnh Ngộ để cho cô nằm trong bồn tắm, ngồi ở một bên trên cái ghế nhỏ giúp cô gội đầu.
Lúc anh gội đầu cho cô vô cùng cẩn trọng, không dám mạnh tay, chỉ sợ làm cô đau.
Diệp Phồn Tinh an tâm hưởng thụ.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Biết rồi."
Biểu tình của anh có chút lạnh lùng, nhìn ra được chuyện này lamf cho anh rất không vui.
Anh trước kia là quân nhân, mặc dù lãnh cảm nhưng không lãnh huyết.
Giúp Triệu Gia Kỳ là vì mặt mũi của ông Triệu, nhưng dù như vậy mà bản thân mình bị cuốn vào, lại làm cho anh rất chán ghét.
Tưởng Sâm nói: "Tin tức trên mạng tôi sẽ xử lý, sẽ không có vấn đề lớn lao gì, anh cứ làm thế nào để dỗ dành vợ là được rồi!"
Sau khi Phó Cảnh Ngộ trở về, có dự định tổ chức hôn lễ lần nữa với Diệp Phồn Tinh, nếu mà chọc cho Diệp Phồn Tinh mất hứng, cô dâu chạy mất thì đúng là làm ơn mà rước nợ vào người.
Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, cô gần đây chuẩn bị có bài kiểm tra, đang học thuộc lòng, Phó Cảnh Ngộ đi vào, nhìn Diệp Phồn Tinh, không làm ồn cô.
Một lát sau, anh từ trong phòng tắm đi ra, " Phồn Tinh, đi tắm trước đi đã."
Diệp Phồn Tinh nhìn ạn một cái, gật đầu, "Ừm."
Cô gấp sách vở lại rồi mới đi vào phòng tắm, phát hiện anh đã pha nước sẵn cho mình.
Diệp Phồn Tinh đứng ở trước gương, cởi quần áo, Diệp Phồn Tinh cởi đến Áo thun bó sát thì Phó Cảnh Ngộ đi vào,anh hỏi cô, " Có muốn gội đầu không, để anh giúp em?"
Tóc Diệp Phồn Tinh rất dài, lúc nào cũng chỉ muốn đi cắt, bởi vì mỗi lúc đi tắm gội đều rất tốn thời gian.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, nói: " Cũng được."
Phó Cảnh Ngộ để cho cô nằm trong bồn tắm, ngồi ở một bên trên cái ghế nhỏ giúp cô gội đầu.
Lúc anh gội đầu cho cô vô cùng cẩn trọng, không dám mạnh tay, chỉ sợ làm cô đau.
Diệp Phồn Tinh an tâm hưởng thụ.
/1829
|