Lửng mật
Lâm Vi cười một tiếng.
Diệp Phồn Tinh nói với cô ấy chính sự: "Đúng rồi, ngày 29 tháng 12 là sinh nhật của chồng mình, cậu có muốn đến tham gia hay không?"
Bạn của Diệp Phồn Tinh không nhiều, Lâm Vi và Dao Dao là hai người bạn thân nhất, cho nên cô muốn mời bọn họ.
Lâm Vi nói: "Được."
-
Năm ngoái Phó Cảnh Ngộ sinh nhật, chẳng qua chỉ làm một bữa cơm thân mật ăn với người nhà, năm nay lại làm rất là náo nhiệt.
Năm nay Mời rất nhiều người, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy danh sách khách mời, trong đó có cả Triệu Gia Kỳ và Tô Lâm Hoan, còn có cả thân thích trong nhà Diệp Phồn Tinh.
-
Buổi sáng, Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn lấy danh sách, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hướng về phía Tưởng Sâm hỏi: "Làm sao lại mời cả bọn họ vậy?"
Tưởng Sâm nói: "Đều là người quen biết, càng náo nhiệt càng vui.! Ngày đó nhiều người, cô cũng chớ suy nghĩ quá nhiều, đúng rồi, Ngôn Triết và Dao Dao cũng sẽ tới, lúc trước không phải cô hay nhắc tới Dao Dao sao?"
" Vậy sao? Cô ấy cũng tới tới à?" Diệp Phồn Tinh rất cao hứng, " Sao anh không sớm nói với tôi, bây giờ tôi đi chuẩn bị phòng cho cô ấy cái đã."
Nói xong Diệp Phồn Tinh nhanh chóng chạy lên lầu.
-
Hơn sáu giờ chiều, Diệp Phồn Tinh từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Ngôn Triết ngồi ở trên ghế sa lon nhà mình, nửa năm không gặp nhưng anh ta dường như không thay đổi, tóc cắt ngắn cũn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến gương mặt kia.
Anh ta mặc áo lông màu đen và quần dài, ngồi ở chỗ đó, giống như một con mèo lớn lười biếng, ánh mắt rất giảo hoạt nhìn Diệp Phồn Tinh, " Phồn Tinh."
" An An." Diệp Phồn Tinh thấy Ngôn An xong mặc kệ Ngôn Triết.
"Nửa năm không gặp mà em càng ngày càng chẳng coi ai ra gì." Ngôn Triết nhổ nước bọt nói.
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống bên cạnh Ngôn An, mới nhìn anh ta một cái, "Như nhau thôi."
Lâm Vi cười một tiếng.
Diệp Phồn Tinh nói với cô ấy chính sự: "Đúng rồi, ngày 29 tháng 12 là sinh nhật của chồng mình, cậu có muốn đến tham gia hay không?"
Bạn của Diệp Phồn Tinh không nhiều, Lâm Vi và Dao Dao là hai người bạn thân nhất, cho nên cô muốn mời bọn họ.
Lâm Vi nói: "Được."
-
Năm ngoái Phó Cảnh Ngộ sinh nhật, chẳng qua chỉ làm một bữa cơm thân mật ăn với người nhà, năm nay lại làm rất là náo nhiệt.
Năm nay Mời rất nhiều người, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy danh sách khách mời, trong đó có cả Triệu Gia Kỳ và Tô Lâm Hoan, còn có cả thân thích trong nhà Diệp Phồn Tinh.
-
Buổi sáng, Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn lấy danh sách, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hướng về phía Tưởng Sâm hỏi: "Làm sao lại mời cả bọn họ vậy?"
Tưởng Sâm nói: "Đều là người quen biết, càng náo nhiệt càng vui.! Ngày đó nhiều người, cô cũng chớ suy nghĩ quá nhiều, đúng rồi, Ngôn Triết và Dao Dao cũng sẽ tới, lúc trước không phải cô hay nhắc tới Dao Dao sao?"
" Vậy sao? Cô ấy cũng tới tới à?" Diệp Phồn Tinh rất cao hứng, " Sao anh không sớm nói với tôi, bây giờ tôi đi chuẩn bị phòng cho cô ấy cái đã."
Nói xong Diệp Phồn Tinh nhanh chóng chạy lên lầu.
-
Hơn sáu giờ chiều, Diệp Phồn Tinh từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Ngôn Triết ngồi ở trên ghế sa lon nhà mình, nửa năm không gặp nhưng anh ta dường như không thay đổi, tóc cắt ngắn cũn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến gương mặt kia.
Anh ta mặc áo lông màu đen và quần dài, ngồi ở chỗ đó, giống như một con mèo lớn lười biếng, ánh mắt rất giảo hoạt nhìn Diệp Phồn Tinh, " Phồn Tinh."
" An An." Diệp Phồn Tinh thấy Ngôn An xong mặc kệ Ngôn Triết.
"Nửa năm không gặp mà em càng ngày càng chẳng coi ai ra gì." Ngôn Triết nhổ nước bọt nói.
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống bên cạnh Ngôn An, mới nhìn anh ta một cái, "Như nhau thôi."
/1829
|