Lửng mật
Phó Cảnh Ngộ có nguyện ý hay không lại là một chuyện khác, bản thân mình lại không mở được chuyện này được.
Cô nhìn Trương Tâm Dao, nói: "Lần này là chuyện công việc, anh ấy cũng chịu không ít tổn thất, anh ấy bề bộn nhiều việc, hai ngày nay đều luôn bận rộn chuyện này, nếu vào lúc này mình cầu xin chồng mình cũng quá không hiểu chuyện rồi."
"Tập đoàn Phó thị có nhiều tiền như vậy, coi như là chuyện lần này, cũng tổn thất không tính là gì, nhưng mà đối với ba mìn mà nói, ông ấy đã đem hết tất cả đều ném vào, nếu như lần này giải ước, thường phí bồi thường vi phạm hợp đồng cũng đủ khiến ông ấy lâm vào đường cùng." Trương Tâm Dao cầm tay Diệp Phồn Tinh, "Tinh Tinh, cậu giúp mình van cầu chú Phó có được hay không? Chúng ta không phải là bạn thân sao? Cậu giúp mình đi mà. Ba mình bình thường cũng rất tốt với cậu mà, đúng không?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Trương Tâm Dao, có chút khó khăn, "Đây là chuyện buôn bán, mình chưa bao giờ hỏi tới những chuyện này, cậu cũng biết chuyện lần này không phải là trò đùa, mình không biết phải làm sao để nói với chồng mình cả."
Diệp Phồn Tinh chưa từng tham gia vào chuyện làm ăn của Phó Cảnh Ngộ, cho tới bây giờ cũng chưa từng đòi hỏi Phó Cảnh Ngộ bất cứ thứ gì.
Nếu là vì chuyện lần này mở miệng, cô cảm thấy không tốt lắm.
Trương Tâm Dao thấy Diệp Phồn Tinh không đáp ứng, có chút chán nản nói: "Vậy thì thôi đi,mình không miễn cưỡng cậu nữa."
Nhìn ra được cô ấy đang bất mãn.
Dù sao, chuyện này đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, chẳng qua chỉ là một câu nói.
"Dao Dao." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy cô ấy, có chút bất đắc dĩ.
Trương Tâm Dao không có lên tiếng, cơm cũng chưa ăn xong đã trực tiếp đứng lên rời đi.
Diệp Tử Thần nhìn lấy bộ dáng kia, đưa cô ấy đi ra ngoài.
Trương Tâm Dao bình thường đều rất nhiệt tình, hôm nay lại không còn gì, cô ấy nói với Diệp Tử Thần: " Cậu về đi."
Đọc xong thì nhớ cho Mật xin một phiếu ủng hộ nhé!
Phó Cảnh Ngộ có nguyện ý hay không lại là một chuyện khác, bản thân mình lại không mở được chuyện này được.
Cô nhìn Trương Tâm Dao, nói: "Lần này là chuyện công việc, anh ấy cũng chịu không ít tổn thất, anh ấy bề bộn nhiều việc, hai ngày nay đều luôn bận rộn chuyện này, nếu vào lúc này mình cầu xin chồng mình cũng quá không hiểu chuyện rồi."
"Tập đoàn Phó thị có nhiều tiền như vậy, coi như là chuyện lần này, cũng tổn thất không tính là gì, nhưng mà đối với ba mìn mà nói, ông ấy đã đem hết tất cả đều ném vào, nếu như lần này giải ước, thường phí bồi thường vi phạm hợp đồng cũng đủ khiến ông ấy lâm vào đường cùng." Trương Tâm Dao cầm tay Diệp Phồn Tinh, "Tinh Tinh, cậu giúp mình van cầu chú Phó có được hay không? Chúng ta không phải là bạn thân sao? Cậu giúp mình đi mà. Ba mình bình thường cũng rất tốt với cậu mà, đúng không?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Trương Tâm Dao, có chút khó khăn, "Đây là chuyện buôn bán, mình chưa bao giờ hỏi tới những chuyện này, cậu cũng biết chuyện lần này không phải là trò đùa, mình không biết phải làm sao để nói với chồng mình cả."
Diệp Phồn Tinh chưa từng tham gia vào chuyện làm ăn của Phó Cảnh Ngộ, cho tới bây giờ cũng chưa từng đòi hỏi Phó Cảnh Ngộ bất cứ thứ gì.
Nếu là vì chuyện lần này mở miệng, cô cảm thấy không tốt lắm.
Trương Tâm Dao thấy Diệp Phồn Tinh không đáp ứng, có chút chán nản nói: "Vậy thì thôi đi,mình không miễn cưỡng cậu nữa."
Nhìn ra được cô ấy đang bất mãn.
Dù sao, chuyện này đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, chẳng qua chỉ là một câu nói.
"Dao Dao." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy cô ấy, có chút bất đắc dĩ.
Trương Tâm Dao không có lên tiếng, cơm cũng chưa ăn xong đã trực tiếp đứng lên rời đi.
Diệp Tử Thần nhìn lấy bộ dáng kia, đưa cô ấy đi ra ngoài.
Trương Tâm Dao bình thường đều rất nhiệt tình, hôm nay lại không còn gì, cô ấy nói với Diệp Tử Thần: " Cậu về đi."
Đọc xong thì nhớ cho Mật xin một phiếu ủng hộ nhé!
/1829
|