" Cô ấy không thích tôi." Thịnh Hy nói: "Tôi chưa đủ tốt, cũng không xứng với cô ấy, người giống như ấy đáng nhẽ phải có một người chồng tốt hơn tôi. Cho nên, tôi hy vọng anh có thể thay tôi yêu cô ấy, đối xử tốt với cô ấy."
"..." Ngôn Triết nở nụ cười, trực tiếp cự tuyệt nói: "Được rồi, anh đừng nói với tôi những thứ này, vợ của anh thì tốt nhất anh nên tự đối xử tốt với cô ấy. Về phần những yêu cầu này, xin lỗi, tôi không làm được."
Thịnh Hy kinh ngạc nhìn Ngôn Triết, " Chẳng nhẽ anh không còn yêu cô ấy sao? Không phải anh cũng thích Lâm Hoan sao?"
"Tôi thích Tô Lâm Hoan là chuyện từ rất lâu trước rồi, bây giờ tôi đối với vợ anh ngay cả một chút hứng thú cũng không có. Còn nữa... Coi như hai người có ly hôn, tôi cũng sẽ không đến với vợ anh. Cho nên nếu như anh thật sự yêu vợ mình thì hãy giữ cô ấy ở bên mình!"
Ngôn Triết nhìn ra được, Thịnh Hy rất yêu Tô Lâm Hoan.
Lúc Trước cảm thấy Tô Lâm Hoan gả cho hắn là một loại trừng phạt, bây giờ nhìn lại, ngược lại Thịnh Huống mới là người bị Tô Lâm Hoan dày vò.
Sớm biết như vậy mình đã không động vào Tô Lâm Hoan rồi.
Ngôn Triết cũng không nghĩ tới, có một ngày cần phải ở chỗ này đối mặt trường hợp như vậy.
Thịnh Hy nhìn lấy Ngôn Triết,Ngôn Triết đưa ra chủ ý, " hai người đã có con rồi thì hãy cố gắng sống qua ngày với nhau
. Tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến Tô Lâm Hoan! Một điểm này, tôi có thể bảo đảm."
Thịnh Hy nhìn thấy ánh mắt chân thành của Ngôn Triết, hắn sửng sốt một chút rồi gật đầu.
Hắn vẫn cho là, Tô Lâm Hoan và Ngôn Triết vẫn còn yêu nhau.
Không nghĩ tới, Ngôn Triết lại không có thích vợ mình chút nào.
Thịnh Hy nhìn Ngôn Triết, tâm tình có chút phức tạp, muốn nói cái gì, nhưng nói không ra lời.
Lúc Phó Linh Lung từ trên lầu đi xuống, đúng lúc thấy Thịnh Hy rời đi, ngồi xuống, chị quay sang hỏi Ngôn Triết: "Đây không phải là chồng Tô Lâm Hoan sao? Làm sao lại tới tìm cậu?"
Ngôn Triết cười nói: "Một chút chuyện đàn ông với nhau thôi. Em đi xem An An thế nào đã."
"Ừ, đi đi."
***
Diệp Phồn Tinh vẫn còn chìm trong giống nồng say.
Tối hôm qua đối với cô mà nói, khả năng quá hạnh phúc, cho nên liền trong mơ, cũng mơ thấy cảnh anh cầu hôn mình.
Có ai cảm thấy Thương Hy như mật không, một người đàn ông tốt như vậy mà Hoan Phò lại không biết quý trọng, haizzzz...
Vì vậy, mong các bạn đã và đang có được tình yêu hãy trân trọng nó, đừng để như Hoan, sống trong tình yêu mà lại giẫm đạp lên nó!
Ps: Tối nay mật có việc bận, chưa biết có đăng chương mới được không, nhưng nếu có thể giải quyết được việc cá nhân xong mật sẽ cố gắng đăng truyện, cám ơn mn
"..." Ngôn Triết nở nụ cười, trực tiếp cự tuyệt nói: "Được rồi, anh đừng nói với tôi những thứ này, vợ của anh thì tốt nhất anh nên tự đối xử tốt với cô ấy. Về phần những yêu cầu này, xin lỗi, tôi không làm được."
Thịnh Hy kinh ngạc nhìn Ngôn Triết, " Chẳng nhẽ anh không còn yêu cô ấy sao? Không phải anh cũng thích Lâm Hoan sao?"
"Tôi thích Tô Lâm Hoan là chuyện từ rất lâu trước rồi, bây giờ tôi đối với vợ anh ngay cả một chút hứng thú cũng không có. Còn nữa... Coi như hai người có ly hôn, tôi cũng sẽ không đến với vợ anh. Cho nên nếu như anh thật sự yêu vợ mình thì hãy giữ cô ấy ở bên mình!"
Ngôn Triết nhìn ra được, Thịnh Hy rất yêu Tô Lâm Hoan.
Lúc Trước cảm thấy Tô Lâm Hoan gả cho hắn là một loại trừng phạt, bây giờ nhìn lại, ngược lại Thịnh Huống mới là người bị Tô Lâm Hoan dày vò.
Sớm biết như vậy mình đã không động vào Tô Lâm Hoan rồi.
Ngôn Triết cũng không nghĩ tới, có một ngày cần phải ở chỗ này đối mặt trường hợp như vậy.
Thịnh Hy nhìn lấy Ngôn Triết,Ngôn Triết đưa ra chủ ý, " hai người đã có con rồi thì hãy cố gắng sống qua ngày với nhau
. Tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến Tô Lâm Hoan! Một điểm này, tôi có thể bảo đảm."
Thịnh Hy nhìn thấy ánh mắt chân thành của Ngôn Triết, hắn sửng sốt một chút rồi gật đầu.
Hắn vẫn cho là, Tô Lâm Hoan và Ngôn Triết vẫn còn yêu nhau.
Không nghĩ tới, Ngôn Triết lại không có thích vợ mình chút nào.
Thịnh Hy nhìn Ngôn Triết, tâm tình có chút phức tạp, muốn nói cái gì, nhưng nói không ra lời.
Lúc Phó Linh Lung từ trên lầu đi xuống, đúng lúc thấy Thịnh Hy rời đi, ngồi xuống, chị quay sang hỏi Ngôn Triết: "Đây không phải là chồng Tô Lâm Hoan sao? Làm sao lại tới tìm cậu?"
Ngôn Triết cười nói: "Một chút chuyện đàn ông với nhau thôi. Em đi xem An An thế nào đã."
"Ừ, đi đi."
***
Diệp Phồn Tinh vẫn còn chìm trong giống nồng say.
Tối hôm qua đối với cô mà nói, khả năng quá hạnh phúc, cho nên liền trong mơ, cũng mơ thấy cảnh anh cầu hôn mình.
Có ai cảm thấy Thương Hy như mật không, một người đàn ông tốt như vậy mà Hoan Phò lại không biết quý trọng, haizzzz...
Vì vậy, mong các bạn đã và đang có được tình yêu hãy trân trọng nó, đừng để như Hoan, sống trong tình yêu mà lại giẫm đạp lên nó!
Ps: Tối nay mật có việc bận, chưa biết có đăng chương mới được không, nhưng nếu có thể giải quyết được việc cá nhân xong mật sẽ cố gắng đăng truyện, cám ơn mn
/1829
|