Lửng mật
Trước ở ngay trước mặt Ngôn Triết cũng không thèm chào hỏi, giờ phút này, Diệp Phồn Tinh không nhịn được hỏi thăm tình hình.
Phó Cảnh Ngộ đứng ở trước kệ sách, trong phòng của anh có một mặt tường lớn, có thể thấy Phó Cảnh Ngộ thật sự rất thích đọc sách.
Tay anh đang lật một quyển sách, nghe Diệp Phồn Tinh hỏi, anh dừng một chút, nhớ tới cuộc đối thoại ngày hôm nay của mình và Ngôn Triết.
Phó Cảnh Ngộ nói: " Có nói chuyện một chút."
Hai người Vô tư thẳng thắn nói chuyện như vậy là lần đầu tiên.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy bóng lưng của Phó Cảnh Ngộ, anh đứng ở trước kệ sách, có một loại khí chất đặc biệt, giống như bức họa thư sinh thanh bạch..
Cô tò mò hỏi: " Hai người nói chuyện cái gì vậy?"
"Chuyện bị thương ngày trước." Phó Cảnh Ngộ bình tĩnh nói.
Diệp Phồn Tinh lại cảm giác lòng của mình níu chặt lại, " Anh thật sự nói rồi hả?"
"Ừm." Anh cố ý nói cái này, cũng coi là đánh tiếng cho Ngôn Triết biết.
Vốn anh cũng không định nói ra những chuyện này.
Nhưng Ngôn Triết lại làm cho anh có cảm giác nguy hiểm.
Vì phòng ngừa có một ngày cùng Ngôn Triết huyên náo quyết liệt, Phó Cảnh Ngộ minh bạch ranh giới cuối cùng của mình để cho Ngôn Triết biết.
Và dĩ nhiên, ranh giới cuối cùng của anh chính là Diệp Phồn Tinh.
-
Phó Cảnh Ngộ tìm xong sách, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vẫn còn đang lau tóc, dưới ánh đèn, mái tóc dài của cô rất đẹp.
Anh dương khóe miệng lên, Phồn Tinh của anh sẽ không biết được trong lòng anh, rốt cuộc cô quan trọng đến như thế nào.
-
Ngày hôm sau, sáng sớm đám anh em chí cốt đã tụ tập đến nhà Ngôn Triết, buổi tối tiệc sinh nhật cũng rất náo nhiệt.
Mặc dù đều là một đám đàn ông, nhưng tiệc sinh nhật vẫn rất chỉnh chu.
Diệp Phồn Tinh cầm pháo bông trên tay, tia lửa cháy rực lên lung linh trong đêm.
Phó Cảnh Ngộ đứng ở một bên, nhìn vợ mình chơi đến vui vẻ như vậy, trong lòng anh cũng cảm thấy vui vẻ theo.
Trước ở ngay trước mặt Ngôn Triết cũng không thèm chào hỏi, giờ phút này, Diệp Phồn Tinh không nhịn được hỏi thăm tình hình.
Phó Cảnh Ngộ đứng ở trước kệ sách, trong phòng của anh có một mặt tường lớn, có thể thấy Phó Cảnh Ngộ thật sự rất thích đọc sách.
Tay anh đang lật một quyển sách, nghe Diệp Phồn Tinh hỏi, anh dừng một chút, nhớ tới cuộc đối thoại ngày hôm nay của mình và Ngôn Triết.
Phó Cảnh Ngộ nói: " Có nói chuyện một chút."
Hai người Vô tư thẳng thắn nói chuyện như vậy là lần đầu tiên.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy bóng lưng của Phó Cảnh Ngộ, anh đứng ở trước kệ sách, có một loại khí chất đặc biệt, giống như bức họa thư sinh thanh bạch..
Cô tò mò hỏi: " Hai người nói chuyện cái gì vậy?"
"Chuyện bị thương ngày trước." Phó Cảnh Ngộ bình tĩnh nói.
Diệp Phồn Tinh lại cảm giác lòng của mình níu chặt lại, " Anh thật sự nói rồi hả?"
"Ừm." Anh cố ý nói cái này, cũng coi là đánh tiếng cho Ngôn Triết biết.
Vốn anh cũng không định nói ra những chuyện này.
Nhưng Ngôn Triết lại làm cho anh có cảm giác nguy hiểm.
Vì phòng ngừa có một ngày cùng Ngôn Triết huyên náo quyết liệt, Phó Cảnh Ngộ minh bạch ranh giới cuối cùng của mình để cho Ngôn Triết biết.
Và dĩ nhiên, ranh giới cuối cùng của anh chính là Diệp Phồn Tinh.
-
Phó Cảnh Ngộ tìm xong sách, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vẫn còn đang lau tóc, dưới ánh đèn, mái tóc dài của cô rất đẹp.
Anh dương khóe miệng lên, Phồn Tinh của anh sẽ không biết được trong lòng anh, rốt cuộc cô quan trọng đến như thế nào.
-
Ngày hôm sau, sáng sớm đám anh em chí cốt đã tụ tập đến nhà Ngôn Triết, buổi tối tiệc sinh nhật cũng rất náo nhiệt.
Mặc dù đều là một đám đàn ông, nhưng tiệc sinh nhật vẫn rất chỉnh chu.
Diệp Phồn Tinh cầm pháo bông trên tay, tia lửa cháy rực lên lung linh trong đêm.
Phó Cảnh Ngộ đứng ở một bên, nhìn vợ mình chơi đến vui vẻ như vậy, trong lòng anh cũng cảm thấy vui vẻ theo.
/1829
|