Lửng mật
Nghe nói Phó Cảnh Ngộ đã trở về, Tưởng Sâm đang Ở thư phòng chờ kết quả, từ bảy giờ chờ đến hơn tám giờ, mới nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đi vào.
" Anh Phó." Tưởng Sâm chào hỏi.
Mặc dù biết Diệp Phồn Tinh mang thai rồi, Phó Cảnh Ngộ rất vui, nhưng ném cấp dưới ở chỗ này hơn một tiếng chẳng thèm quan tâm, thật sự có chút quá đáng!
Phó Cảnh Ngộ nói: "Xin lỗi, Phồn Tinh khó ngủ, để cho cậu phải chờ lâu rồi "
Tưởng Sâm cảm thấy, Phó Cảnh Ngộ cũng không phải là thành tâm nói xin lỗi, rõ ràng ông chủ của mình tới diễn show ân ái thì có!
Cm nó chứ, có vợ thì giỏi lắm à!
Vợ có thai thì hay lắm sao!
Tưởng Sâm hiện tại có một loại cảm giác muốn từ chức về nhà kết hôn sinh con cho rồi.
-
Diệp Phồn Tinh ở trong nhà nghỉ ngơi hai ngày, đi công ty công tác. Tô Tề nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, cuống quít chạy tới: "Sao cô không ở trong nhà nghỉ ngơi, chạy đi làm việc làm gì?"
"Có một số việc chưa chuẩn bị xong, không yên tâm." Diệp Phồn Tinh nói, " Anh khẩn trương như vậy làm cái gì? Không muốn nhìn thấy tôi à?"
"Nghe nói cô mang thai rồi." Tô Tề đã nghe được tin tức, "Sau này nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi là được, không cần tới công ty."
Trong bụng có đại bảo bối của nhà họ Phó, vậy mà còn chạy tới nơi này, đây quả thực là gia tăng áp lực cho cấp dưới mà.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh ta một cái, cười nói: "Yên tâm, tôi không sao."
Cũng chỉ có ngày đó ngủ không ngon, ra ngoài mới có thể say xe, Diệp Phồn Tinh hiện tại cũng rất chú trọng giấc ngủ, buổi tối cũng không thức đêm, thân thể không hề có một chút vấn đề.
Tô Tề vẫn rất lo lắng, " Cô mang thai rồi thì ở trong nhà để chồng nuôi đi!"
Anh ta và Tưởng Sâm là bạn bè lâu năm, cũng biết Phó Cảnh Ngộ cùng người nhà họ Phó coi trọng đứa bé bảo bối này như thế nào.
Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi sẽ chú ý."
Đừng quên bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhé!
Nghe nói Phó Cảnh Ngộ đã trở về, Tưởng Sâm đang Ở thư phòng chờ kết quả, từ bảy giờ chờ đến hơn tám giờ, mới nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đi vào.
" Anh Phó." Tưởng Sâm chào hỏi.
Mặc dù biết Diệp Phồn Tinh mang thai rồi, Phó Cảnh Ngộ rất vui, nhưng ném cấp dưới ở chỗ này hơn một tiếng chẳng thèm quan tâm, thật sự có chút quá đáng!
Phó Cảnh Ngộ nói: "Xin lỗi, Phồn Tinh khó ngủ, để cho cậu phải chờ lâu rồi "
Tưởng Sâm cảm thấy, Phó Cảnh Ngộ cũng không phải là thành tâm nói xin lỗi, rõ ràng ông chủ của mình tới diễn show ân ái thì có!
Cm nó chứ, có vợ thì giỏi lắm à!
Vợ có thai thì hay lắm sao!
Tưởng Sâm hiện tại có một loại cảm giác muốn từ chức về nhà kết hôn sinh con cho rồi.
-
Diệp Phồn Tinh ở trong nhà nghỉ ngơi hai ngày, đi công ty công tác. Tô Tề nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, cuống quít chạy tới: "Sao cô không ở trong nhà nghỉ ngơi, chạy đi làm việc làm gì?"
"Có một số việc chưa chuẩn bị xong, không yên tâm." Diệp Phồn Tinh nói, " Anh khẩn trương như vậy làm cái gì? Không muốn nhìn thấy tôi à?"
"Nghe nói cô mang thai rồi." Tô Tề đã nghe được tin tức, "Sau này nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi là được, không cần tới công ty."
Trong bụng có đại bảo bối của nhà họ Phó, vậy mà còn chạy tới nơi này, đây quả thực là gia tăng áp lực cho cấp dưới mà.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh ta một cái, cười nói: "Yên tâm, tôi không sao."
Cũng chỉ có ngày đó ngủ không ngon, ra ngoài mới có thể say xe, Diệp Phồn Tinh hiện tại cũng rất chú trọng giấc ngủ, buổi tối cũng không thức đêm, thân thể không hề có một chút vấn đề.
Tô Tề vẫn rất lo lắng, " Cô mang thai rồi thì ở trong nhà để chồng nuôi đi!"
Anh ta và Tưởng Sâm là bạn bè lâu năm, cũng biết Phó Cảnh Ngộ cùng người nhà họ Phó coi trọng đứa bé bảo bối này như thế nào.
Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi sẽ chú ý."
Đừng quên bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhé!
/1829
|