Lửng mật
Diệp Phồn Tinh đi theo Phó Cảnh Ngộ vào thăm ông nội Tả Dục rồi mới ra ngoài nhưng Tả Dục đã đi rồi.
-
Cuối tháng, lúc tựu trường, Diệp Phồn Tinh bắt đầu có phản ứng nôn nghén.
Cô không đi học mà đến trường học làm thủ tục tạm nghỉ học.
Bởi vì Phó Cảnh Ngộ phải họp, cho nên cô tự đi.
Lâm Vi biết Diệp Phồn Tinh muốn tới trường nên đặc biệt tới đón cô.
Từ khi Diệp Phồn Tinh mang thai, người bên cạnh đều cẩn thận, chỉ sợ cô xảy ra vấn đề gì.
Lâm Vi nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, nói: “ Cậu nghỉ học ở nhà, mình ở trường chắc sẽ cô đơn lắm?”
Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi một cái, cười nói: “Không phải là còn có Tả Dục sao? Cô đơn cái gì?”
Lần trước nghe được cuộc nói chuyện của Tả Dục và mẹ cậu ta, Diệp Phồn Tinh cũng không nói với Lâm Vi, có vài chuyện không nên nói, cô sẽ không nói.
Hơn nữa, khoảng thời gian này, quan hệ của Tả Dục cùng Lâm Vi tựa hồ vẫn giống như trước, cuộc nói chuyện đó cũng không có ảnh hưởng đến Tả Dục.
Rất rõ ràng, giữa người nhà và người phụ nữ mình yêu, Tả Dục đã lựa chọn vế sau.
Lâm Vi nghe Diệp Phồn Tinh nói xong, cúi đầu xuống cười một tiếng.
Đúng vậy, có Tả Dục ở đây căn bản sẽ không cô đơn.
Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi, hỏi: “Lần trước mình giới thiệu cho cậu mấy quyển truyện kia cậu đã đọc hết chưa, cảm giác thế nào? Quan hệ với Tả Dục có tốt hơn không?”
“...” Nhắc tới cái này, mặt của Lâm Vi không tự chủ đỏ rần, Lâm Vi trừng Diệp Phồn Tinh một cái, “ Đồ đầu óc đen tối.”
“Ai đầu óc đen tối?” Nói như vậy Diệp Phồn Tinh liền mất hứng, “ mình không phải là vì cậu sao? Cậu còn chưa nói với mình hiệu quả như thế nào đấy?”
Không phải vì cô và Lâm Vi thân quen như vậy, cô sẽ không giúp Lâm Vi nghĩ biện pháp.
Lâm Vi cắn cắn môi, lắc đầu một cái.
Cho nên, vẫn là không được?
Diệp Phồn Tinh nghe xong không thể hiểu được.
Diệp Phồn Tinh đi theo Phó Cảnh Ngộ vào thăm ông nội Tả Dục rồi mới ra ngoài nhưng Tả Dục đã đi rồi.
-
Cuối tháng, lúc tựu trường, Diệp Phồn Tinh bắt đầu có phản ứng nôn nghén.
Cô không đi học mà đến trường học làm thủ tục tạm nghỉ học.
Bởi vì Phó Cảnh Ngộ phải họp, cho nên cô tự đi.
Lâm Vi biết Diệp Phồn Tinh muốn tới trường nên đặc biệt tới đón cô.
Từ khi Diệp Phồn Tinh mang thai, người bên cạnh đều cẩn thận, chỉ sợ cô xảy ra vấn đề gì.
Lâm Vi nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, nói: “ Cậu nghỉ học ở nhà, mình ở trường chắc sẽ cô đơn lắm?”
Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi một cái, cười nói: “Không phải là còn có Tả Dục sao? Cô đơn cái gì?”
Lần trước nghe được cuộc nói chuyện của Tả Dục và mẹ cậu ta, Diệp Phồn Tinh cũng không nói với Lâm Vi, có vài chuyện không nên nói, cô sẽ không nói.
Hơn nữa, khoảng thời gian này, quan hệ của Tả Dục cùng Lâm Vi tựa hồ vẫn giống như trước, cuộc nói chuyện đó cũng không có ảnh hưởng đến Tả Dục.
Rất rõ ràng, giữa người nhà và người phụ nữ mình yêu, Tả Dục đã lựa chọn vế sau.
Lâm Vi nghe Diệp Phồn Tinh nói xong, cúi đầu xuống cười một tiếng.
Đúng vậy, có Tả Dục ở đây căn bản sẽ không cô đơn.
Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi, hỏi: “Lần trước mình giới thiệu cho cậu mấy quyển truyện kia cậu đã đọc hết chưa, cảm giác thế nào? Quan hệ với Tả Dục có tốt hơn không?”
“...” Nhắc tới cái này, mặt của Lâm Vi không tự chủ đỏ rần, Lâm Vi trừng Diệp Phồn Tinh một cái, “ Đồ đầu óc đen tối.”
“Ai đầu óc đen tối?” Nói như vậy Diệp Phồn Tinh liền mất hứng, “ mình không phải là vì cậu sao? Cậu còn chưa nói với mình hiệu quả như thế nào đấy?”
Không phải vì cô và Lâm Vi thân quen như vậy, cô sẽ không giúp Lâm Vi nghĩ biện pháp.
Lâm Vi cắn cắn môi, lắc đầu một cái.
Cho nên, vẫn là không được?
Diệp Phồn Tinh nghe xong không thể hiểu được.
/1829
|