Lửng mật
Cô ta biết Thịnh Hy yêu mình, nhưng một số thời khắc, cảm giác thật có thể bị hắn làm cho tức chết, hơn nữa coi như hình dáng không ra sao liền coi như xong, nói chuyện cũng một chút cũng không có tí sức lực nào, cùng hắn quả thật là không có đề tài chung gì.
Cho nên, mặc kệ Thịnh Hy đối với mình có tốt hơn nữa, cô ta cũng sẽ không cho phép mình có ý nghĩ an phận ở bên cạnh Thịnh Hy cả đời.
Coi như cô từng sinh con thì thế nào?
Ly hôn thì sao chứ?
Hơn nữa Ngôn Triết lúc trước thật sự rất yêu mình cơ mà.
Bà Tô nói: " Mẹ biết Thịnh Hy không phải lựa chọn tốt nhất, nhưng mà... Ngôn Triết không thích con nữa rồi?"
"Anh ấy thích con, chẳng qua chỉ là đang giận con mà thôi." Tô Lâm Hoan không tin Ngôn Triết thật sự có thể buông tay với mình, dù sao anh ta yêu mình nhiều năm như vậy, " Mẹ cũng biết lúc trước anh ấy tốt với con như thế nào mà."
Bà Tô nhìn thấy con gái tự lừa mình dối người như vậy, bất đắc dĩ than thở, có một đứa con gái như thế này, bà ta cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Tô Lâm Hoan đứng lên, rời khỏi phòng khách, chuẩn bị trở về phòng của mình, đúng lúc thấy Triệu Gia Kỳ đứng ở cửa, dường như đang nghe lén ngững gì mẹ con họ mới vừa nói chuyện.
Triệu Gia Kỳ hiện tại rất thân cận với ông Tô và bà Tô, khoảng thời gian trước Tô Lâm Hoan rất tiêu cực, bị Ngôn Triết đả kích, lại bởi vì chuyện sức khoẻ cỉa bản thân làm cho ông Tô và bà Tô rất đau lòng.
Triệu Gia Kỳ ngược lại thừa dịp này, thừa nước đục thả câu, dụ hai người kia xoay vòng vòng.
Hiện tại, quan hệ của cô ta và hai vợ chồng nhà họ Tô, quả thật còn tốt hơn so với Tô Lâm Hoan.
Triệu Gia Kỳ nhìn thấy Tô Lâm Hoan, chủ động mở miệng nói: " Cô và Ngôn Ngôn Triết không có khả năng nữa đâu, cô buông tay đi."
Trong con ngươi của Tô Lâm Hoan lóe lên một tia không vui, " Mày cho rằng mày thừa cơ hội tao không ở nhà, mày ra sức lấy lòng bố mẹ tao thì mày là người nhà họ Tô rồi sao? Từ bao giờ mà mày dám quơ tay múa chân đối với chuyện của tao?"
Tô Lâm Hoan dù thế nào cũng là con gái ruột của ba mẹ cô ta, cô ta không cảm thấy mình so với Triệu Gia Kỳ cùng một đẳng cấp.
Triệu Gia Kỳ thân thiện nói: "Tôi chẳng qua là nhắc nhở cô mà thôi, nếu là lúc trước, Ngôn Triết khả năng còn có thể thích cô, nhưng mà bây giờ, anh ta đã thích người khác rồi!"
Cô ta biết Thịnh Hy yêu mình, nhưng một số thời khắc, cảm giác thật có thể bị hắn làm cho tức chết, hơn nữa coi như hình dáng không ra sao liền coi như xong, nói chuyện cũng một chút cũng không có tí sức lực nào, cùng hắn quả thật là không có đề tài chung gì.
Cho nên, mặc kệ Thịnh Hy đối với mình có tốt hơn nữa, cô ta cũng sẽ không cho phép mình có ý nghĩ an phận ở bên cạnh Thịnh Hy cả đời.
Coi như cô từng sinh con thì thế nào?
Ly hôn thì sao chứ?
Hơn nữa Ngôn Triết lúc trước thật sự rất yêu mình cơ mà.
Bà Tô nói: " Mẹ biết Thịnh Hy không phải lựa chọn tốt nhất, nhưng mà... Ngôn Triết không thích con nữa rồi?"
"Anh ấy thích con, chẳng qua chỉ là đang giận con mà thôi." Tô Lâm Hoan không tin Ngôn Triết thật sự có thể buông tay với mình, dù sao anh ta yêu mình nhiều năm như vậy, " Mẹ cũng biết lúc trước anh ấy tốt với con như thế nào mà."
Bà Tô nhìn thấy con gái tự lừa mình dối người như vậy, bất đắc dĩ than thở, có một đứa con gái như thế này, bà ta cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Tô Lâm Hoan đứng lên, rời khỏi phòng khách, chuẩn bị trở về phòng của mình, đúng lúc thấy Triệu Gia Kỳ đứng ở cửa, dường như đang nghe lén ngững gì mẹ con họ mới vừa nói chuyện.
Triệu Gia Kỳ hiện tại rất thân cận với ông Tô và bà Tô, khoảng thời gian trước Tô Lâm Hoan rất tiêu cực, bị Ngôn Triết đả kích, lại bởi vì chuyện sức khoẻ cỉa bản thân làm cho ông Tô và bà Tô rất đau lòng.
Triệu Gia Kỳ ngược lại thừa dịp này, thừa nước đục thả câu, dụ hai người kia xoay vòng vòng.
Hiện tại, quan hệ của cô ta và hai vợ chồng nhà họ Tô, quả thật còn tốt hơn so với Tô Lâm Hoan.
Triệu Gia Kỳ nhìn thấy Tô Lâm Hoan, chủ động mở miệng nói: " Cô và Ngôn Ngôn Triết không có khả năng nữa đâu, cô buông tay đi."
Trong con ngươi của Tô Lâm Hoan lóe lên một tia không vui, " Mày cho rằng mày thừa cơ hội tao không ở nhà, mày ra sức lấy lòng bố mẹ tao thì mày là người nhà họ Tô rồi sao? Từ bao giờ mà mày dám quơ tay múa chân đối với chuyện của tao?"
Tô Lâm Hoan dù thế nào cũng là con gái ruột của ba mẹ cô ta, cô ta không cảm thấy mình so với Triệu Gia Kỳ cùng một đẳng cấp.
Triệu Gia Kỳ thân thiện nói: "Tôi chẳng qua là nhắc nhở cô mà thôi, nếu là lúc trước, Ngôn Triết khả năng còn có thể thích cô, nhưng mà bây giờ, anh ta đã thích người khác rồi!"
/1829
|