*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lửng mật
Âm thanh của Thịnh Hy rất ôn nhu, lúc trước Tô Lâm Hoan cảm thấy hắn tốt vô cùng, nhưng mà hôm nay nhìn thấy Ngôn Triết,tâm cô ta lại không thể bình tĩnh được.
Luôn cảm thấy Thịnh Hy nơi nào cũng không sánh nổi Ngôn Triết.
Cô ta nói: " đêm nay tôi không tới nữa."
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thịnh Hy không biết cô ta làm sao đột nhiên lại tức giận, rõ ràng khoảng thời gian này đều rất tốt.
Tô Lâm Hoan nói: "Chuyện ly dị, anh chuẩn bị nhanh một chút."
"..." Những lời này của cô tả vừa nói ra, Thịnh Hy cảm giác trái tim của mình ngẩn ra, hắn vẫn cho là, hắn và Tô Lâm Hoan sẽ không ly hôn nữa.
Tô Lâm Hoan thích con gái như thế, bọn họ sẽ cả đời yên bình như bây giờ.
Coi như lúc trước Tô Lâm Hoan từng có cái gì với Ngôn Triết, hắn cũng có thể không thèm để ý, có thể đối tốt với cô ta
Nhưng mà, giờ phút này, những lời này của Tô Lâm Hoan làm tâm của hắn ngã vào đáy cốc.
Tô Lâm Hoan lại muốn... Ly hôn?
Lúc hắn phản ứng lại, Tô Lâm Hoan đã cúp điện thoại.
Bà Thịnh ôm lấy tiểu Hạ Hạ đang tại khóc, hỏi: " Vợ con trở về chưa?"
Thịnh Hy nói: "cô ấy nói có chút việc, tối nay không trở lại."
"tiểu Hạ Hạ đang tìm nó đây này! Nó có thể có chuyện gì? Còn không mau trở về xem con cái thế nào đi."
Tô Lâm Hoan không đi làm, gần đây chỉ đi tập gym, đi dạo phố, Thịnh gia có tiền, tiền đều là Thịnh Hy cấp cho, thời gian coi như dễ chịu, ban ngày ở ngoài không ngó đến còn cái bà Thịnh đã nhịn rồi.
Ngược lại bà ấy cũng rất thích cô cháu gái này.
Nhưng bây giờ, tiểu Hạ Hạ khóc đáng thương như vậy, vậy mà con dâu một câu không trở lại là không về, loại thái độ vô trách nhiệm này, làm cho bà Thịnh rất tức tối.
Coi như Thịnh Hy không đẹp trai tài hoa thật, nhưng cũng là người đàn ông đạt tiêu chuẩn của người chồng bình thường nên có, với năng lực của nhà bọn họ, muốn tìm một cô con dâu trong sạch hiểu chuyện vẫn có thể tìm được, hết lần này tới lần khác Tô Lâm Hoan thách thức giới hạn chịu đựng của nhà họ.
Thịnh Hy còn coi cô ta là tổ tông mà thờ phụng.
Thịnh Hy nhìn con gái, " Để ba bế con đi tìm mẹ nhé!"
Cầu phiếu nào hỡi các cục tềnh yêu to lớn
Lửng mật
Âm thanh của Thịnh Hy rất ôn nhu, lúc trước Tô Lâm Hoan cảm thấy hắn tốt vô cùng, nhưng mà hôm nay nhìn thấy Ngôn Triết,tâm cô ta lại không thể bình tĩnh được.
Luôn cảm thấy Thịnh Hy nơi nào cũng không sánh nổi Ngôn Triết.
Cô ta nói: " đêm nay tôi không tới nữa."
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thịnh Hy không biết cô ta làm sao đột nhiên lại tức giận, rõ ràng khoảng thời gian này đều rất tốt.
Tô Lâm Hoan nói: "Chuyện ly dị, anh chuẩn bị nhanh một chút."
"..." Những lời này của cô tả vừa nói ra, Thịnh Hy cảm giác trái tim của mình ngẩn ra, hắn vẫn cho là, hắn và Tô Lâm Hoan sẽ không ly hôn nữa.
Tô Lâm Hoan thích con gái như thế, bọn họ sẽ cả đời yên bình như bây giờ.
Coi như lúc trước Tô Lâm Hoan từng có cái gì với Ngôn Triết, hắn cũng có thể không thèm để ý, có thể đối tốt với cô ta
Nhưng mà, giờ phút này, những lời này của Tô Lâm Hoan làm tâm của hắn ngã vào đáy cốc.
Tô Lâm Hoan lại muốn... Ly hôn?
Lúc hắn phản ứng lại, Tô Lâm Hoan đã cúp điện thoại.
Bà Thịnh ôm lấy tiểu Hạ Hạ đang tại khóc, hỏi: " Vợ con trở về chưa?"
Thịnh Hy nói: "cô ấy nói có chút việc, tối nay không trở lại."
"tiểu Hạ Hạ đang tìm nó đây này! Nó có thể có chuyện gì? Còn không mau trở về xem con cái thế nào đi."
Tô Lâm Hoan không đi làm, gần đây chỉ đi tập gym, đi dạo phố, Thịnh gia có tiền, tiền đều là Thịnh Hy cấp cho, thời gian coi như dễ chịu, ban ngày ở ngoài không ngó đến còn cái bà Thịnh đã nhịn rồi.
Ngược lại bà ấy cũng rất thích cô cháu gái này.
Nhưng bây giờ, tiểu Hạ Hạ khóc đáng thương như vậy, vậy mà con dâu một câu không trở lại là không về, loại thái độ vô trách nhiệm này, làm cho bà Thịnh rất tức tối.
Coi như Thịnh Hy không đẹp trai tài hoa thật, nhưng cũng là người đàn ông đạt tiêu chuẩn của người chồng bình thường nên có, với năng lực của nhà bọn họ, muốn tìm một cô con dâu trong sạch hiểu chuyện vẫn có thể tìm được, hết lần này tới lần khác Tô Lâm Hoan thách thức giới hạn chịu đựng của nhà họ.
Thịnh Hy còn coi cô ta là tổ tông mà thờ phụng.
Thịnh Hy nhìn con gái, " Để ba bế con đi tìm mẹ nhé!"
Cầu phiếu nào hỡi các cục tềnh yêu to lớn
/1829
|