*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lửng mật
Tô Lâm Hoan về nhà, nhìn thấy Thịnh Hy ở cửa đợi mình, hôm nay chỉ có một mình hắn tới.
Cô ta nhìn thấy hắn, con ngươi lạnh xuống, "anh tới làm gì?"
Thịnh Hy nhìn lấy Tô Lâm Hoan, "Nghe nói Ngôn Triết tới?"
Trước không nghe được tin tức, nhưng Ngôn Triết đã tới hai ngày rồi, Thịnh Hy trễ nải nữa cũng có thể biết.
Tô Lâm Hoan không thèm nhìn Thịnh Hy, "hôm nay tôi mệt lắm."
Biết Ngôn Triết thích Diệp Phồn Tinh, biết Ngôn Triết không bao giờ thích mình nữa... Tâm tình của cô ta rất kém.
Thịnh Hy đi tới trước mặt Tô Lâm Hoan, nói "Chúng ta ly hôn đi, ngày mai sẽ đi làm thủ tục, anh sẽ giám hộ Thịnh Hạ, phỏng chừng em cũng không thích con bé, chúc em và Ngôn Triết mãi mãi hạnh phúc."
Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ có thể buông tay.
Mặc dù tại trong mấy tháng này, hắn từng có giống mộng cả đời hạnh phúc bên Tô Lâm Hoan, nhưng cuối cùng phát hiện, mình ở trong mắt cô ta, cho tới bây giờ cũng chưa từng có cảm giác tồn tại.
Ánh mắt của Thịnh Hy rất dứt khoát, bên trong còn mang theo mấy phần đau đớn.
Tô Lâm Hoan sửng sốt khi nhìn thấy ánh mắt bi thương ấy, cô ta muốn nói gì đó nhưng Thịnh Hy đã đi rồi.
Ngày hôm sau bọn họ liền đi ra tòa làm thủ tục ly hôn, Tô Lâm Hoan khôi phục thân phận độc thân.
Cô ta từ bỏ quyền nuôi dưỡng Thịnh Hạ cùng quyền phân chia tài sản, sau khi Ngôn Triết trở về thủ đô, cô ta cũng đi bay theo.
Cô ta cảm thấy mình rất yêu Ngôn Triết, thứ tình yêu này rất mãnh liệt, lúc trước Ngôn Triết vì mình bỏ ra rất nhiều, cho nên bây giờ, đến phiên mình vì anh ấy mà bỏ ra rồi.
Cho nên coi như bị anh nhục nhã, cô ta cũng không muốn từ bỏ, hơn nữa cô ta còn có mẹ nuôi làm hậu thuẫn.
Mẹ nuôi luôn rất thương cô ta, cô ta hy vọng mẹ nuôi có thể giúp mình.
Bùi phu nhân hai ngày nay đều ở tại Ngôn gia,sau khi Tô Lâm Hoan hạ cánh, gọi xe đi qua, mới vừa vào cửa, liền thấy mẹ Ngôn Triết đang đứng đó chào hỏi khách khứa, vị khách kia dẫn theo một cô con gái, trông cô gái ấy trẻ tuổi đoan trang, tuổi tác cùng Tô Lâm Hoan không sai biệt lắm.
Tô Lâm Hoan lôi hành lý vào cửa, nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, hỏi mẹ nuôi: "Cô gái kia là ai vậy? Làm sao con chưa từng thấy?"
"Ồ, vị hôn thê tương lai của Ngôn Triết, chị dâu giới thiệu cho thằng bé."
"..."
Ngày mai mật hứa sẽ bù cho mọi người nhé, hôm nay mật bận quá
Mọi người nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhé
Lửng mật
Tô Lâm Hoan về nhà, nhìn thấy Thịnh Hy ở cửa đợi mình, hôm nay chỉ có một mình hắn tới.
Cô ta nhìn thấy hắn, con ngươi lạnh xuống, "anh tới làm gì?"
Thịnh Hy nhìn lấy Tô Lâm Hoan, "Nghe nói Ngôn Triết tới?"
Trước không nghe được tin tức, nhưng Ngôn Triết đã tới hai ngày rồi, Thịnh Hy trễ nải nữa cũng có thể biết.
Tô Lâm Hoan không thèm nhìn Thịnh Hy, "hôm nay tôi mệt lắm."
Biết Ngôn Triết thích Diệp Phồn Tinh, biết Ngôn Triết không bao giờ thích mình nữa... Tâm tình của cô ta rất kém.
Thịnh Hy đi tới trước mặt Tô Lâm Hoan, nói "Chúng ta ly hôn đi, ngày mai sẽ đi làm thủ tục, anh sẽ giám hộ Thịnh Hạ, phỏng chừng em cũng không thích con bé, chúc em và Ngôn Triết mãi mãi hạnh phúc."
Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ có thể buông tay.
Mặc dù tại trong mấy tháng này, hắn từng có giống mộng cả đời hạnh phúc bên Tô Lâm Hoan, nhưng cuối cùng phát hiện, mình ở trong mắt cô ta, cho tới bây giờ cũng chưa từng có cảm giác tồn tại.
Ánh mắt của Thịnh Hy rất dứt khoát, bên trong còn mang theo mấy phần đau đớn.
Tô Lâm Hoan sửng sốt khi nhìn thấy ánh mắt bi thương ấy, cô ta muốn nói gì đó nhưng Thịnh Hy đã đi rồi.
Ngày hôm sau bọn họ liền đi ra tòa làm thủ tục ly hôn, Tô Lâm Hoan khôi phục thân phận độc thân.
Cô ta từ bỏ quyền nuôi dưỡng Thịnh Hạ cùng quyền phân chia tài sản, sau khi Ngôn Triết trở về thủ đô, cô ta cũng đi bay theo.
Cô ta cảm thấy mình rất yêu Ngôn Triết, thứ tình yêu này rất mãnh liệt, lúc trước Ngôn Triết vì mình bỏ ra rất nhiều, cho nên bây giờ, đến phiên mình vì anh ấy mà bỏ ra rồi.
Cho nên coi như bị anh nhục nhã, cô ta cũng không muốn từ bỏ, hơn nữa cô ta còn có mẹ nuôi làm hậu thuẫn.
Mẹ nuôi luôn rất thương cô ta, cô ta hy vọng mẹ nuôi có thể giúp mình.
Bùi phu nhân hai ngày nay đều ở tại Ngôn gia,sau khi Tô Lâm Hoan hạ cánh, gọi xe đi qua, mới vừa vào cửa, liền thấy mẹ Ngôn Triết đang đứng đó chào hỏi khách khứa, vị khách kia dẫn theo một cô con gái, trông cô gái ấy trẻ tuổi đoan trang, tuổi tác cùng Tô Lâm Hoan không sai biệt lắm.
Tô Lâm Hoan lôi hành lý vào cửa, nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, hỏi mẹ nuôi: "Cô gái kia là ai vậy? Làm sao con chưa từng thấy?"
"Ồ, vị hôn thê tương lai của Ngôn Triết, chị dâu giới thiệu cho thằng bé."
"..."
Ngày mai mật hứa sẽ bù cho mọi người nhé, hôm nay mật bận quá
Mọi người nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhé
/1829
|