Lửng mật
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, cầm tay cô, "Trở về rồi hả?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh ngồi xuống bên cạnh anh, nói: " Em mua cho Bảo Bảo ít đồ, thật là đáng yêu mà."
Diệp Phồn Tinh hiện tại đã không kịp chờ đợi tiểu bảo bối ra đời.
Phó Cảnh Ngộ cười nói: "Còn sớm mà, em cứ từ từ mà mua."
Trong nhà, phòng trẻ sơ sinh đều đã có không ít đồ,từ khi mang thai Diệp Phồn Tinh quả thật liền biến thành kẻ cuồng mua đồ, mỗi lần ra ngoài thì khi về đều mang theo vô số đồ.
"Không sao, chuẩn bị trước cũng tốt mà."
Lần đầu tiên làm mẹ, không có kinh nghiệm, cô sợ đến lúc đó cái gì cũng không kịp.
Phó Cảnh Ngộ hôn một cái lên trán cô, ôm cô vào trong ngực, tiếp tục xem sách.
Diệp Phồn Tinh đi theo, nói với Phó Cảnh Ngộ: "Hôm nay em nhìn thấy Thịnh Hạ đấy."
"Thịnh Hạ nào?"
"Chính là con gái của bà cô già họ Tô ý, nhìn con bé đáng yêu thật đấy! Em cũng muốn sinh con gái."
Phó Cảnh Ngộ nói: " Nhỡ sinh ra con gái giống em thì phải làm sao?"
"..." trán Diệp Phồn Tinh giật một cái, nhìn Phó Cảnh Ngộ, " Anh có ý gì? Coi như lớn lên giống em, cũng sẽ không xấu xí nhé? Thật là quá đáng."
Lại ghét bỏ cô xấu xí.
Cô chắc chắn đây là tên lừa đảo, không phải là ông xã của cô!
Trong ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ tràn đầy thâm tình, anh nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, nói: "Mệt không?"
"Có."
"Vậy đi nghỉ ngơi đi." Phó Cảnh Ngộ sợ cô mệt mỏi, cũng biết mang thai là chuyện rất cực khổ.
Diệp Phồn Tinh nói: " Em muốn ở bên anh một lúc."
Mọi người đọc xong nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho Mật nhé!
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, cầm tay cô, "Trở về rồi hả?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh ngồi xuống bên cạnh anh, nói: " Em mua cho Bảo Bảo ít đồ, thật là đáng yêu mà."
Diệp Phồn Tinh hiện tại đã không kịp chờ đợi tiểu bảo bối ra đời.
Phó Cảnh Ngộ cười nói: "Còn sớm mà, em cứ từ từ mà mua."
Trong nhà, phòng trẻ sơ sinh đều đã có không ít đồ,từ khi mang thai Diệp Phồn Tinh quả thật liền biến thành kẻ cuồng mua đồ, mỗi lần ra ngoài thì khi về đều mang theo vô số đồ.
"Không sao, chuẩn bị trước cũng tốt mà."
Lần đầu tiên làm mẹ, không có kinh nghiệm, cô sợ đến lúc đó cái gì cũng không kịp.
Phó Cảnh Ngộ hôn một cái lên trán cô, ôm cô vào trong ngực, tiếp tục xem sách.
Diệp Phồn Tinh đi theo, nói với Phó Cảnh Ngộ: "Hôm nay em nhìn thấy Thịnh Hạ đấy."
"Thịnh Hạ nào?"
"Chính là con gái của bà cô già họ Tô ý, nhìn con bé đáng yêu thật đấy! Em cũng muốn sinh con gái."
Phó Cảnh Ngộ nói: " Nhỡ sinh ra con gái giống em thì phải làm sao?"
"..." trán Diệp Phồn Tinh giật một cái, nhìn Phó Cảnh Ngộ, " Anh có ý gì? Coi như lớn lên giống em, cũng sẽ không xấu xí nhé? Thật là quá đáng."
Lại ghét bỏ cô xấu xí.
Cô chắc chắn đây là tên lừa đảo, không phải là ông xã của cô!
Trong ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ tràn đầy thâm tình, anh nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, nói: "Mệt không?"
"Có."
"Vậy đi nghỉ ngơi đi." Phó Cảnh Ngộ sợ cô mệt mỏi, cũng biết mang thai là chuyện rất cực khổ.
Diệp Phồn Tinh nói: " Em muốn ở bên anh một lúc."
Mọi người đọc xong nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho Mật nhé!
/1829
|