Lửng mật
Ngôn Triết ôm lấy bóng đèn nhỏ đi theo sau lưng hai người họ, một bên nói chuyện với Phó Cảnh Ngộ.
"Cảnh Ngộ, Tinh Tinh." Bà Ngôn đứng lên, ánh mắt rơi vào trên người nhóc con trong tay con trai mình, "Đem bảo bảo ôm tới mẹ xem một chút nào."
Dáng vẻ rất kích động.
"Cháo chào bác Ngôn." Diệp Phồn Tinh chào hỏi.
Bà Ngôn đáp một tiếng.
Từ trong tay Ngôn Triết nhận lấy bóng đèn nhỏ, ôm đến trong ngực, cười nói: " Ông nhà bác lúc nào cũng nhắc đến bảo bảo. Đợi lát nữa ông ấy trở lại, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
Diệp Phồn Tinh đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, cười một tiếng.
Bà sắp xếp người giúp việc, đem hành lý của Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ đều cầm lên trên lầu, hôm nay Ngôn gia đặc biệt náo nhiệt.
Tô Lâm Hoan ngồi ở trên ghế sa lon, tóc dài ngang vai, hai chân chồng lên nhau, có thể nghe được động tĩnh phía trước.
Nhìn thấy người giúp việc đi tới, cô ta hỏi: "Hôm nay có gì mà náo nhiệt thế?"
Người giúp việc nói: " An An tiểu thư trở về rồi, Phó thiếu gia cũng mang theo vợ con đến chơi."
"..." Tô Lâm Hoan nhíu mày một cái.
Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh cũng tới?
Cô ta ghét phải nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, bất quá một giây kế tiếp, nghĩ đến Mộ Thập Thất cũng ở đây, nhất thời có chút mong đợi.
Hai người này gặp mặt chính là trò hay một trận.
-
Một giờ chiều, Ngôn Triết cùng Mộ Thập Thất hẹn Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ đi ra ngoài đi dạo một chút, Tô Lâm Hoan nhìn thấy bốn người bọn họ đi ra ngoài, đứng ở cửa sổ, nhíu lông mày lại.
Mấy người này có đôi có cặp, còn mình thì sao?
Hai người đàn ông Đã từng thuộc về cô ta, bây giờ lại bị người khác đoạt đi.
"Tô tiểu thư, bà chủ nhà tôi cho mời cô." Tô Lâm Hoan đứng ở cửa sổ phát ngốc, người giúp việc liền tiến vào.
Tô Lâm Hoan dừng một chút, sao tự nhiên bà Ngôn lại tìm mình?
Có chuyện gì?
Tô Lâm Hoan vừa từ thành phố A bay tới vào ngày hôm trước, cả ngày nay một mực ở nơi này.
Nhà của mẹ nuôi cô ta ở sát bên nhà bọn họ, cho nên Tô Lâm Hoan thường xuyên ở nơi này.
Nhớ like và bỏ phiếu cho truyện để mật bão bùng tiếp nhé!
Ngôn Triết ôm lấy bóng đèn nhỏ đi theo sau lưng hai người họ, một bên nói chuyện với Phó Cảnh Ngộ.
"Cảnh Ngộ, Tinh Tinh." Bà Ngôn đứng lên, ánh mắt rơi vào trên người nhóc con trong tay con trai mình, "Đem bảo bảo ôm tới mẹ xem một chút nào."
Dáng vẻ rất kích động.
"Cháo chào bác Ngôn." Diệp Phồn Tinh chào hỏi.
Bà Ngôn đáp một tiếng.
Từ trong tay Ngôn Triết nhận lấy bóng đèn nhỏ, ôm đến trong ngực, cười nói: " Ông nhà bác lúc nào cũng nhắc đến bảo bảo. Đợi lát nữa ông ấy trở lại, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
Diệp Phồn Tinh đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, cười một tiếng.
Bà sắp xếp người giúp việc, đem hành lý của Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ đều cầm lên trên lầu, hôm nay Ngôn gia đặc biệt náo nhiệt.
Tô Lâm Hoan ngồi ở trên ghế sa lon, tóc dài ngang vai, hai chân chồng lên nhau, có thể nghe được động tĩnh phía trước.
Nhìn thấy người giúp việc đi tới, cô ta hỏi: "Hôm nay có gì mà náo nhiệt thế?"
Người giúp việc nói: " An An tiểu thư trở về rồi, Phó thiếu gia cũng mang theo vợ con đến chơi."
"..." Tô Lâm Hoan nhíu mày một cái.
Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh cũng tới?
Cô ta ghét phải nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, bất quá một giây kế tiếp, nghĩ đến Mộ Thập Thất cũng ở đây, nhất thời có chút mong đợi.
Hai người này gặp mặt chính là trò hay một trận.
-
Một giờ chiều, Ngôn Triết cùng Mộ Thập Thất hẹn Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ đi ra ngoài đi dạo một chút, Tô Lâm Hoan nhìn thấy bốn người bọn họ đi ra ngoài, đứng ở cửa sổ, nhíu lông mày lại.
Mấy người này có đôi có cặp, còn mình thì sao?
Hai người đàn ông Đã từng thuộc về cô ta, bây giờ lại bị người khác đoạt đi.
"Tô tiểu thư, bà chủ nhà tôi cho mời cô." Tô Lâm Hoan đứng ở cửa sổ phát ngốc, người giúp việc liền tiến vào.
Tô Lâm Hoan dừng một chút, sao tự nhiên bà Ngôn lại tìm mình?
Có chuyện gì?
Tô Lâm Hoan vừa từ thành phố A bay tới vào ngày hôm trước, cả ngày nay một mực ở nơi này.
Nhà của mẹ nuôi cô ta ở sát bên nhà bọn họ, cho nên Tô Lâm Hoan thường xuyên ở nơi này.
Nhớ like và bỏ phiếu cho truyện để mật bão bùng tiếp nhé!
/1829
|