Lửng mật
Thịnh Hy nói: "Đúng vậy! Cô ấy rất tốt, cô ấy chưa bao giờ coi thường anh, càng không bao giờ đem anh ra số sánh với những người đàn ông khác. Em tốt như vậy, anh không xứng với em, chỉ xứng với những cô gái bình thường như cô ấy mà thôi."
Hắn cũng không phải là không có sĩ diện, làm gì còn quấn chặt lấy một người phụ nữ không yêu mình?
Tô Lâm Hoan nắm chặt quả đấm, "Thịnh Hy, em muốn nhìn thấy Hạ hạ. Em là mẹ nó..."
Cô ta biết Thịnh Hy hay mềm lòng liền đổi xưng hô, xuống giọng cầu xin.
"Ban đầu em khăng khăng muốn bỏ con, vậy thì bây giờ em cứ coi như lúc đấy em đã phá thai rồi đi." Thịnh Hy cứng rắn nói.
Thật sợ mình sẽ mềm lòng với người phụ nữ này!
Người nhà cũng muốn hắn tìm một cô gái khác, đừng nhớ tới Tô Lâm Hoan, bởi vì chuyện của Tô Lâm Hoan, mẹ của Thịnh Hy thương tâm không ít, hắn cũng không muốn lãng phí khí lực nữa rồi.
Tô Lâm Hoan nghe thấy lời của Thịnh Hy, phát hiện thái độ của hắn thay đổi rất nhiều, rõ ràng trước kia ly hôn, hắn còn đối với mình tốt vô cùng.
Cô ta ngồi ở trên xe taxi, có một loại cảm giác đau lòng chua xót, "Ngay cả anh cũng không muốn để ý đến em sao?"
Trong lòng cô ta tràn đầy mong đợi từ thủ đô trở lại, quyết định sau này mình phải cố gắng cùng với Thịnh Hy ở chung một chỗ.
Vô luận là Ngôn Triết hay Phó Cảnh Ngộ đều có thể bỏ rơi mình, nhưng thật không nghĩ đến, liền ngay cả Thịnh Hy cũng không cần mình nữa!
Chẳng lẽ Tô Lâm Hoan này làm người thất bại đến vậy sao?
Tại sao?
Tại sao rõ ràng những người này lúc trước đều thích mình, từng bước từng bước đều ruồng bỏ mình?
những lời này của Tô Lâm Hoan làm cho Thịnh Hy sửng sốt, từ trong giọng nói của Tô Lâm Hoan nghe được mấy phần tuyệt vọng. Hắn cúi đầu không có lên tiếng, cơ hồ liền muốn mềm lòng.
Đột nhiên nghe được điện thoại bên kia truyền tới "Phanh ——" một tiếng, tiếng xe cộ va chạm lại với nhau vô cùng chói tai, không cần nhìn cũng biết vừa rồi vừa xảy ra một vụ va chạm xe vô cùng khốc liệt.
Sau Tiếng vang kịch liệt, âm thanh từ bên điện thoại của Tô Lâm Hoan tắt ngấm, cả thế giới như yên tĩnh lại...
Tô Lâm Hoan còn sống hay đã chết, liệu đây có phải kết cục cuối cùng của cô ta?
Like và bỏ phiếu nhiệt tình để theo dõi các tình tiết tiếp theo của câu chuyện và ủng hộ cho truyện nhé mọi người!
Đủ 195.5k phiếu mật bão 10 chương nhé, hôm nay mật bận quá chỉ đăng được hai chương thôi, chúc mọi người ngủ ngon
Thịnh Hy nói: "Đúng vậy! Cô ấy rất tốt, cô ấy chưa bao giờ coi thường anh, càng không bao giờ đem anh ra số sánh với những người đàn ông khác. Em tốt như vậy, anh không xứng với em, chỉ xứng với những cô gái bình thường như cô ấy mà thôi."
Hắn cũng không phải là không có sĩ diện, làm gì còn quấn chặt lấy một người phụ nữ không yêu mình?
Tô Lâm Hoan nắm chặt quả đấm, "Thịnh Hy, em muốn nhìn thấy Hạ hạ. Em là mẹ nó..."
Cô ta biết Thịnh Hy hay mềm lòng liền đổi xưng hô, xuống giọng cầu xin.
"Ban đầu em khăng khăng muốn bỏ con, vậy thì bây giờ em cứ coi như lúc đấy em đã phá thai rồi đi." Thịnh Hy cứng rắn nói.
Thật sợ mình sẽ mềm lòng với người phụ nữ này!
Người nhà cũng muốn hắn tìm một cô gái khác, đừng nhớ tới Tô Lâm Hoan, bởi vì chuyện của Tô Lâm Hoan, mẹ của Thịnh Hy thương tâm không ít, hắn cũng không muốn lãng phí khí lực nữa rồi.
Tô Lâm Hoan nghe thấy lời của Thịnh Hy, phát hiện thái độ của hắn thay đổi rất nhiều, rõ ràng trước kia ly hôn, hắn còn đối với mình tốt vô cùng.
Cô ta ngồi ở trên xe taxi, có một loại cảm giác đau lòng chua xót, "Ngay cả anh cũng không muốn để ý đến em sao?"
Trong lòng cô ta tràn đầy mong đợi từ thủ đô trở lại, quyết định sau này mình phải cố gắng cùng với Thịnh Hy ở chung một chỗ.
Vô luận là Ngôn Triết hay Phó Cảnh Ngộ đều có thể bỏ rơi mình, nhưng thật không nghĩ đến, liền ngay cả Thịnh Hy cũng không cần mình nữa!
Chẳng lẽ Tô Lâm Hoan này làm người thất bại đến vậy sao?
Tại sao?
Tại sao rõ ràng những người này lúc trước đều thích mình, từng bước từng bước đều ruồng bỏ mình?
những lời này của Tô Lâm Hoan làm cho Thịnh Hy sửng sốt, từ trong giọng nói của Tô Lâm Hoan nghe được mấy phần tuyệt vọng. Hắn cúi đầu không có lên tiếng, cơ hồ liền muốn mềm lòng.
Đột nhiên nghe được điện thoại bên kia truyền tới "Phanh ——" một tiếng, tiếng xe cộ va chạm lại với nhau vô cùng chói tai, không cần nhìn cũng biết vừa rồi vừa xảy ra một vụ va chạm xe vô cùng khốc liệt.
Sau Tiếng vang kịch liệt, âm thanh từ bên điện thoại của Tô Lâm Hoan tắt ngấm, cả thế giới như yên tĩnh lại...
Tô Lâm Hoan còn sống hay đã chết, liệu đây có phải kết cục cuối cùng của cô ta?
Like và bỏ phiếu nhiệt tình để theo dõi các tình tiết tiếp theo của câu chuyện và ủng hộ cho truyện nhé mọi người!
Đủ 195.5k phiếu mật bão 10 chương nhé, hôm nay mật bận quá chỉ đăng được hai chương thôi, chúc mọi người ngủ ngon
/1829
|