Lửng mật
"Ngày nào cũng ở trong nhà thì em có thể làm cái gì được?" Mặc dù nói để cho Phó Cảnh Ngộ nuôi mình, nhưng cũng chỉ là tùy tiện nói vậy mà thôi.
" Em có thể ở nhà nghĩ về anh."
"..." Lúc Tô Tề tiến vào, nhìn thấy trên mặt Diệp Phồn Tinh mang theo nụ cười, "Được rồi em ở công ty cũng có thể nghĩ về anh mà, em cúp trước đây, em phải đi họp rồi, quay về còn phải đi ra ngoài một chút"
-
Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ nói chuyện điện thoại xong rồi mới đi công ty họp.
Gần đây thu nhập từ quảng cáo có dấu hiệu tuột xuống, độ nóng cũng không bằng lúc trước.
Tô Tề nói: "Tôi cảm thấy chúng ta nên trọng tâm hướng vào phát triển tài khoản công chúng bên này, mọi người cảm thấy thế nào?"
thu nhập Công ty, năm nay so với trước tuột xuống không ít.
Diệp Phồn Tinh gật đầu, "Ừm."
-
Họp xong, Diệp Phồn Tinh đi một chuyến đến công ty của Cố Khải, gần đây Cố Khải ở bên này, nên Diệp Phồn Tinh thường đi qua bàn chuyện hợp tác.
Bình thường Cố Khải ở đây, có cái gì không biết Diệp Phồn Tinh đều sẽ mang sang đây để học hỏi.
Đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, Cố Khải chính là một người thầy, dạy Diệp Phồn Tinh không ít thứ.
Lúc đi ra ngoài, Diệp Phồn Tinh đi theo sau lưng Cố Khải, anh ta nói với Diệp Phồn Tinh, "Buổi tối có muốn cùng ăn chung bữa cơm không? An An hẳn là rất nhớ em."
"Không cần đâu, hôm nay tôi phải trở về, gần đây chồng tôi bị bệnh, tôi phải về xem anh ấy thế nào."
"Vậy cũng được." Cố Khải nói: " chỗ tôi có hai vé xem nhạc hội, người khác tặng, vốn định để cho tôi đi cùng An an, chỉ có điều ngày đó chúng tôi phải rời khỏi đây rồi, cô đi xem đi."
Diệp Phồn Tinh đưa tay nhận lấy, "Cảm ơn Cố tổng."
Cố Khải rất tốt với Diệp Phồn Tinh, thỉnh thoảng sẽ tặng cô, thỉnh thoảng cũng sẽ xuất mưu bày kế giúp cô.
"Ngày nào cũng ở trong nhà thì em có thể làm cái gì được?" Mặc dù nói để cho Phó Cảnh Ngộ nuôi mình, nhưng cũng chỉ là tùy tiện nói vậy mà thôi.
" Em có thể ở nhà nghĩ về anh."
"..." Lúc Tô Tề tiến vào, nhìn thấy trên mặt Diệp Phồn Tinh mang theo nụ cười, "Được rồi em ở công ty cũng có thể nghĩ về anh mà, em cúp trước đây, em phải đi họp rồi, quay về còn phải đi ra ngoài một chút"
-
Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ nói chuyện điện thoại xong rồi mới đi công ty họp.
Gần đây thu nhập từ quảng cáo có dấu hiệu tuột xuống, độ nóng cũng không bằng lúc trước.
Tô Tề nói: "Tôi cảm thấy chúng ta nên trọng tâm hướng vào phát triển tài khoản công chúng bên này, mọi người cảm thấy thế nào?"
thu nhập Công ty, năm nay so với trước tuột xuống không ít.
Diệp Phồn Tinh gật đầu, "Ừm."
-
Họp xong, Diệp Phồn Tinh đi một chuyến đến công ty của Cố Khải, gần đây Cố Khải ở bên này, nên Diệp Phồn Tinh thường đi qua bàn chuyện hợp tác.
Bình thường Cố Khải ở đây, có cái gì không biết Diệp Phồn Tinh đều sẽ mang sang đây để học hỏi.
Đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, Cố Khải chính là một người thầy, dạy Diệp Phồn Tinh không ít thứ.
Lúc đi ra ngoài, Diệp Phồn Tinh đi theo sau lưng Cố Khải, anh ta nói với Diệp Phồn Tinh, "Buổi tối có muốn cùng ăn chung bữa cơm không? An An hẳn là rất nhớ em."
"Không cần đâu, hôm nay tôi phải trở về, gần đây chồng tôi bị bệnh, tôi phải về xem anh ấy thế nào."
"Vậy cũng được." Cố Khải nói: " chỗ tôi có hai vé xem nhạc hội, người khác tặng, vốn định để cho tôi đi cùng An an, chỉ có điều ngày đó chúng tôi phải rời khỏi đây rồi, cô đi xem đi."
Diệp Phồn Tinh đưa tay nhận lấy, "Cảm ơn Cố tổng."
Cố Khải rất tốt với Diệp Phồn Tinh, thỉnh thoảng sẽ tặng cô, thỉnh thoảng cũng sẽ xuất mưu bày kế giúp cô.
/1829
|