Lửng mật
Hiện tại có nhiều rủi ro như vậy, anh không yên tâm để cho cô một mình đi về.
Cho nên biết Diệp Phồn Tinh phải làm thêm giờ, anh liền phái tài xế qua tới.
-
Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi từ công ty đi ra, Diệp Phồn Tinh đang cùng tài xế liên lạc, trong chốc lát, liền thấy một chiếc xe thể thao, phóng vèo qua trước mặt bọn họ.
"Cẩn thận." Lâm Vi lôi Diệp Phồn Tinh vào, chỉ sợ cô bị xe đụng vào.
Diệp Phồn Tinh cảm giác được sát ý nồng nặc, ngẩng đầu lên, nhìn thấy chiếc xe màu bạc kia đã phóng vụt đi.
Cô không nhịn được nhíu mày một cái, người kia là muốn đụng chết cô sao?
Lâm Vi nhìn hướng rời đi của chiếc xe thể thao kia, đôi mắt trở nên rất sâu.
Bên trong xe, Cố Vũ Trạch nhìn hai người bị ném ở phía sau một cái, thu tầm mắt lại, trực tiếp lái đi.
Không biết tại sao, mặc dù không thấy người ngồi trong xe là ai, nhưng Diệp Phồn Tinh phảng phất có thể cảm giác được người trong xe là ai!
Hắn hận cô tới như vậy sao?
Hận không thể đâm chết cô?
Nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh liền giận đến sôi ruột.
Cố Vũ Trạch mới vừa đi, tài xế liền tới, Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi lên xe, trước hết để cho tài xế đưa Lâm Vi về nhà.
lúc Diệp Phồn Tinh về đến nhà, đã hơn mười giờ.
Sau khi cô vào cửa, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đang ngồi ở trên ghế sa lon, xem tài liệu máy tính đợi cô.
Anh mặc áo sơ mi trắng, khuy măng sét tinh xảo làm bằng kim cương, phát ra hào quang óng ánh, làm cho người đàn ông này càng thêm tôn quý.
Cô buông ba lô xuống, đi tới, trực tiếp nhào vào trong lòng của anh, cảm giác mệt chết đi được.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh mềm nhũn dựa tới, "Đây là thế nào?"
"Làm thêm giờ." Diệp Phồn Tinh hiện tại tâm tình thật sự không tốt: " em cảm thấy em sắp bị hắn chỉnh chết rồi!"
Hắn vào công ngày đầu tiên, liền kéo toàn bộ công ty làm thêm giờ, còn muốn lái xe đụng cô, chưa từng thấy người nào gọi đòn như vậy!
Hiện tại có nhiều rủi ro như vậy, anh không yên tâm để cho cô một mình đi về.
Cho nên biết Diệp Phồn Tinh phải làm thêm giờ, anh liền phái tài xế qua tới.
-
Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi từ công ty đi ra, Diệp Phồn Tinh đang cùng tài xế liên lạc, trong chốc lát, liền thấy một chiếc xe thể thao, phóng vèo qua trước mặt bọn họ.
"Cẩn thận." Lâm Vi lôi Diệp Phồn Tinh vào, chỉ sợ cô bị xe đụng vào.
Diệp Phồn Tinh cảm giác được sát ý nồng nặc, ngẩng đầu lên, nhìn thấy chiếc xe màu bạc kia đã phóng vụt đi.
Cô không nhịn được nhíu mày một cái, người kia là muốn đụng chết cô sao?
Lâm Vi nhìn hướng rời đi của chiếc xe thể thao kia, đôi mắt trở nên rất sâu.
Bên trong xe, Cố Vũ Trạch nhìn hai người bị ném ở phía sau một cái, thu tầm mắt lại, trực tiếp lái đi.
Không biết tại sao, mặc dù không thấy người ngồi trong xe là ai, nhưng Diệp Phồn Tinh phảng phất có thể cảm giác được người trong xe là ai!
Hắn hận cô tới như vậy sao?
Hận không thể đâm chết cô?
Nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh liền giận đến sôi ruột.
Cố Vũ Trạch mới vừa đi, tài xế liền tới, Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi lên xe, trước hết để cho tài xế đưa Lâm Vi về nhà.
lúc Diệp Phồn Tinh về đến nhà, đã hơn mười giờ.
Sau khi cô vào cửa, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đang ngồi ở trên ghế sa lon, xem tài liệu máy tính đợi cô.
Anh mặc áo sơ mi trắng, khuy măng sét tinh xảo làm bằng kim cương, phát ra hào quang óng ánh, làm cho người đàn ông này càng thêm tôn quý.
Cô buông ba lô xuống, đi tới, trực tiếp nhào vào trong lòng của anh, cảm giác mệt chết đi được.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh mềm nhũn dựa tới, "Đây là thế nào?"
"Làm thêm giờ." Diệp Phồn Tinh hiện tại tâm tình thật sự không tốt: " em cảm thấy em sắp bị hắn chỉnh chết rồi!"
Hắn vào công ngày đầu tiên, liền kéo toàn bộ công ty làm thêm giờ, còn muốn lái xe đụng cô, chưa từng thấy người nào gọi đòn như vậy!
/1829
|