Tô Lâm Hoan nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, không có lên tiếng.
Triệu Gia Kỳ cười một tiếng, cảm thấy Tô Lâm Hoan hiện tại giống như người bị bệnh thần kinh, chỗ nào còn có bộ dạng nữ thần lúc trước, "Ngươi cô nhìn tôi làm cái gì, tôi mang cơm cho cô thôi."
Tô Lâm Hoan nhìn Triệu Gia Kỳ, gắt lên "Đi ra ngoài."
Người chính mình lúc trước coi thường mà bây giờ ở trước mặt mình tỏ ra cao cao tại thượng, mà mình bây giờ rơi vào cái bộ dáng này, trong lòng Tô Lâm Hoan rất bực bội, căn bản cũng không muốn nói chuyện với Triệu Gia Kỳ.
Triệu Gia Kỳ cười một tiếng, cảm thấy Tô Lâm Hoan hiện tại giống như người bị bệnh thần kinh, chỗ nào còn có bộ dạng nữ thần lúc trước, "Ngươi cô nhìn tôi làm cái gì, tôi mang cơm cho cô thôi."
Tô Lâm Hoan nhìn Triệu Gia Kỳ, gắt lên "Đi ra ngoài."
Người chính mình lúc trước coi thường mà bây giờ ở trước mặt mình tỏ ra cao cao tại thượng, mà mình bây giờ rơi vào cái bộ dáng này, trong lòng Tô Lâm Hoan rất bực bội, căn bản cũng không muốn nói chuyện với Triệu Gia Kỳ.
/1829
|