like ngay để nhận exp ngay nào!
Mặc dù Diệp Phồn Tinh viết chính là chuyện của mình cùng Phó Cảnh Ngộ, nhưng cũng không có nói rõ điều kiện và tình huống của Phó Cảnh Ngộ, Triệu Gia Kỳ cũng không nhìn ra người đó chính là Phó Cảnh Ngộ.
Trọng điểm là,cô ta sẽ không tin Diệp Phồn Tinh ở trên facebook lại nổi tiếng như vậy.
Cho nên, cô ta còn rất thích những câu chuyện mà Diệp Phồn Tinh viết, còn thường xuyên tưởng tượng cô ta và Cố Vũ Trạch là nhân vật chính của câu chuyện.
càng ngày càng thêm mến mộ Diệp Phồn Tinh
Ngược lại đối phương cũng không biết cô ta là ai, coi như cô ta có nói chuyện của mình, người khác cũng sẽ không biết là cô ta, cho nên, cô ta to gan, đem chuyện đêm nay nói một lần.
... mình thật sự không biết tại sao, người mình ghét kia nghèo hơn mình,cũng chẳng có tài năng gì, lại chẳng xinh đẹp bằng mình, thế mà cô ta lại luôn may mắn hơn mình...
Nhất là, cô ta bỏ ra nhiều như thế, Diệp Phồn Tinh ở Phó gia địa vị lại hoàn toàn không có bị ảnh hưởng, quả thật là làm cho cô ta khó chịu đến đả kích.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy lời của Triệu Gia Kỳ, giận đến không nhịn được cắn răng, Triệu Gia Kỳ thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.
Tức giận một hồi, Diệp Phồn Tinh lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.
cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Triệu Gia Kỳ, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông suốt.
Dù sao ở trong mắt của cô ta, Diệp Phồn Tinh chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta.
...
Cùng Triệu Gia Kỳ trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy thông báo từ zalo pay,, là Triệu Gia Kỳ lì xì cho cô 1 triệu.
cô cảm thấy Triệu Gia Kỳ quả thực là điên rồi!
Nếu như Triệu Gia Kỳ có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?
Đang lúc này,có tin nhắn gửi tới, là Phó Cảnh Ngộ: Em đang ở đâu?
Lúc Phó Cảnh Ngộ đi tắm, Diệp Phồn Tinh trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.
Bình thường Phó Cảnh Ngộ đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi, Diệp Phồn Tinh cũng ngoài ý liệu.
cô giơ giơ lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Phó Cảnh Ngộ dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.
Diệp Phồn Tinh bò lên giường, nhìn lấy anh, "chú ơi."
đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Phó Cảnh Ngộ ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?
Anh cũng biết,nguyên nhân Diệp Phồn Tinh không có chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.
Không phải là cho là anh không lên được sao?
cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng mười là sinh nhật của Diệp Phồn Tinh,cô sắp mười tám tuổi rồi.
Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không.
Chẳng qua là... Nhìn lấy Diệp Phồn Tinh thân thể này, Phó Cảnh Ngộ lại tràn đầy hoài nghi, cô Rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, "chú đang suy nghĩ gì thế?"
Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "em ngày mai thức dậy sớm, đi chạy một chút."
"À?" Diệp Phồn Tinh không dám tin tưởng nhìn lấy anh, bình thường cuối tuần, anh đều sẽ để cho cô ngủ thêm một lát. Hiện tại không đầu không đuôi tới một câu như vậy, là có ý gì?
Diệp Phồn Tinh khó xử nói: "Nhưng mà tôi ngày mai có hẹn cùng Dao Dao rồi."
Phó Cảnh Ngộ nói: "Được, vậy em dậy sớm, sau đó chạy một giờ."
"..." Diệp Phồn Tinh không dám tin tưởng nhìn lấy anh, "Tại sao vậy?"
Chạy bộ chẳng phải là độc quyền của Cố Vũ Trạch sao?
cô làm gì sai à? Tại sao cũng phải tiếp nhận loại trừng phạt này?
Mọi người sẵn sàng chưa, bỏ phiếu ngay để đọc 9 chương còn lại nào!
Mặc dù Diệp Phồn Tinh viết chính là chuyện của mình cùng Phó Cảnh Ngộ, nhưng cũng không có nói rõ điều kiện và tình huống của Phó Cảnh Ngộ, Triệu Gia Kỳ cũng không nhìn ra người đó chính là Phó Cảnh Ngộ.
Trọng điểm là,cô ta sẽ không tin Diệp Phồn Tinh ở trên facebook lại nổi tiếng như vậy.
Cho nên, cô ta còn rất thích những câu chuyện mà Diệp Phồn Tinh viết, còn thường xuyên tưởng tượng cô ta và Cố Vũ Trạch là nhân vật chính của câu chuyện.
càng ngày càng thêm mến mộ Diệp Phồn Tinh
Ngược lại đối phương cũng không biết cô ta là ai, coi như cô ta có nói chuyện của mình, người khác cũng sẽ không biết là cô ta, cho nên, cô ta to gan, đem chuyện đêm nay nói một lần.
... mình thật sự không biết tại sao, người mình ghét kia nghèo hơn mình,cũng chẳng có tài năng gì, lại chẳng xinh đẹp bằng mình, thế mà cô ta lại luôn may mắn hơn mình...
Nhất là, cô ta bỏ ra nhiều như thế, Diệp Phồn Tinh ở Phó gia địa vị lại hoàn toàn không có bị ảnh hưởng, quả thật là làm cho cô ta khó chịu đến đả kích.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy lời của Triệu Gia Kỳ, giận đến không nhịn được cắn răng, Triệu Gia Kỳ thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.
Tức giận một hồi, Diệp Phồn Tinh lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.
cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Triệu Gia Kỳ, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông suốt.
Dù sao ở trong mắt của cô ta, Diệp Phồn Tinh chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta.
...
Cùng Triệu Gia Kỳ trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy thông báo từ zalo pay,, là Triệu Gia Kỳ lì xì cho cô 1 triệu.
cô cảm thấy Triệu Gia Kỳ quả thực là điên rồi!
Nếu như Triệu Gia Kỳ có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?
Đang lúc này,có tin nhắn gửi tới, là Phó Cảnh Ngộ: Em đang ở đâu?
Lúc Phó Cảnh Ngộ đi tắm, Diệp Phồn Tinh trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.
Bình thường Phó Cảnh Ngộ đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi, Diệp Phồn Tinh cũng ngoài ý liệu.
cô giơ giơ lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Phó Cảnh Ngộ dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.
Diệp Phồn Tinh bò lên giường, nhìn lấy anh, "chú ơi."
đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Phó Cảnh Ngộ ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?
Anh cũng biết,nguyên nhân Diệp Phồn Tinh không có chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.
Không phải là cho là anh không lên được sao?
cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng mười là sinh nhật của Diệp Phồn Tinh,cô sắp mười tám tuổi rồi.
Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không.
Chẳng qua là... Nhìn lấy Diệp Phồn Tinh thân thể này, Phó Cảnh Ngộ lại tràn đầy hoài nghi, cô Rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, "chú đang suy nghĩ gì thế?"
Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "em ngày mai thức dậy sớm, đi chạy một chút."
"À?" Diệp Phồn Tinh không dám tin tưởng nhìn lấy anh, bình thường cuối tuần, anh đều sẽ để cho cô ngủ thêm một lát. Hiện tại không đầu không đuôi tới một câu như vậy, là có ý gì?
Diệp Phồn Tinh khó xử nói: "Nhưng mà tôi ngày mai có hẹn cùng Dao Dao rồi."
Phó Cảnh Ngộ nói: "Được, vậy em dậy sớm, sau đó chạy một giờ."
"..." Diệp Phồn Tinh không dám tin tưởng nhìn lấy anh, "Tại sao vậy?"
Chạy bộ chẳng phải là độc quyền của Cố Vũ Trạch sao?
cô làm gì sai à? Tại sao cũng phải tiếp nhận loại trừng phạt này?
Mọi người sẵn sàng chưa, bỏ phiếu ngay để đọc 9 chương còn lại nào!
/1039
|